Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2289 - Chương 2301: Đóng Góp“Từ Xưa Tới Nay Vạn Tượng Tông Đề Cao Tính Công Bằng, Ngay Cả Lần Này Cũng Sẽ Không Khiến Mọi Người Uổng Công.

Chương 2301: Đóng Góp“Từ xưa tới nay Vạn Tượng tông đề cao tính công bằng, ngay cả lần này cũng sẽ không khiến mọi người uổng công.

Chỉ cần mọi người có thể vượt qua được khảo hạch thì miếng thẻ bài này chính là thứ đầu tiên mọi người cống hiến cho tông môn.

Càng trả giá nhiều thì càng thu hoạch lớn, không chừng vừa vào cửa đã có thể bắt đầu làm từ cấp bậc thị giả, thậm chí là thư đồng rồi.

Thậm chí còn kiếm được một khoản tiền.

”“Ngoài cái đó ra thì vẫn còn một chuyện vô cùng tốt dành cho các vị.

Ba ngày sau, ai có nhiều miếng Nguyên Từ nhất thì chính là trạng nguyên của cuộc khảo hạch lần này, có thể thăng một lần ba cấp bậc.

Tăng từ tôi tớ lên đệ tử đăng đường, cấp bậc này sẽ được nhận binh khí, vật cưỡi và động phủ.

Và còn được tự do ra vào Thiên Thư các.

Nếu dùng một phần Nguyên Từ để cống hiến thì sẽ dễ dàng lên cấp đệ tử nhập thất hơn, có thể nói đó chính là một bước lên trời!”“Người đứng thứ hai là bảng nhãn, thăng hai cấp bậc lên làm thư đồng.

Người thứ ba là thám hoa, thăng một bậc lên làm thị giả.

Như vậy có thể giúp các ngươi tiết kiệm được rất nhiều thời gian và công sức.

Mong mọi người hãy cố gắng tranh thủ, sớm ngày tăng lên tới cấp bậc đệ tử chân truyền trong Vạn Tượng tông!”Lời tuyên bố tràn ngập ý tứ cổ động khiến cặp mắt của mọi người sáng ngời, vì chẳng có ai muốn làm Vạn Tượng tông để làm tạp dịch cả.

Đặc biệt là những tu sĩ Nguyên Anh đã vượt qua ba lượt Thiên Kiếp, tất cả bọn họ đều có suy nghĩ riêng của mình.

Đột nhiên có một người lẫn trong đám đông cất giọng hỏi:“Tiền bối xin cho hỏi nếu đóng góp miếng Nguyên Từ thì bắt buộc phải tự mình đào được sao?”Bầu không khí đông cứng, người đứng ở đây không có ai ngốc cả, họ đều hiểu câu này có ý gì.

Không phải của mình thì là của người khác, có thể là miếng Nguyên Từ đã chuẩn bị trước, mua của người khác, thậm chí là cướp được.

Mà người hỏi câu này lại mang theo thái độ ác ý.

Mọi người nhìn xung quanh cũng không rõ ai là người nói chuyện.

Cuối cùng đành đặt nghi ngờ lên mấy vị tu sĩ Nguyên Anh.

Nụ cười trên môi Nhạc Thiên vẫn không đổi, hắn giang hai tay ra rồi nói:“Chắc mọi người cũng biết tất cả thủ đoạn giám thị đều bị vô hiệu hóa ở Nguyên Từ Sơn này.

Vì thế mọi người chỉ có thể cố gắng hơn.

Tuy nhiên nếu bị ảnh hưởng bởi Địa Sát Nguyên Từ thì đây không còn là một cuộc tỷ thí thực lực nữa.

Tất nhiên Vạn Tượng Tông vẫn khuyến khích các đồng môn đối xử thân thiện với nhau.

Nhưng nếu mọi người vẫn chưa gia nhập Vạn Tượng tông thì tất nhiên vẫn chưa bị môn quy ràng buộc.

”Bầu không khí trở nên nghiêm túc hơn, sơn động cách nơi mọi người đứng không xa tựa như một con hung thú đang há chiếc miệng rộng, những trụ đá rũ xuống giống từng chiếc răng nanh đang chực chờ nuốt chửng máu thịt.

Mọi người sinh lòng cảnh giác, kéo dài khoảng cách ra.

Người quen thì đứng chung với nhau, không còn bộ dạng hòa bình thân thiện như vừa rồi nữa.

Chờ tới khi vào động phủ trên núi thì mỗi một người xung quanh đều trở thành kẻ địch.

Còn những người dùng Thanh Ngọc bài để vào chung một nhóm lại nhận được càng nhiều ánh mắt phòng bị hơn.

Lý Thanh Sơn dựa vào khuôn mặt hiền lành vô hại và khí chất dịu dàng thân thiết của mình nên cũng được coi là người ít bị nhìn chằm chằm nhất.

Hắn thầm nói trong đầu:“Hắn ta đang cố tình khơi mào nội đấu khiến mọi người giết hại lẫn nhau, hắn ta muốn làm gì đây? Có người kỳ lạ như Nguyễn Dao Trúc thì Vạn Tượng tông chắc chắn không phải tông môn ma đạo.

Không lẽ là để khảo hạch tâm tính sao.

Nhưng dùng cách này để khảo hạch tâm tính thì thực sự vừa tàn nhẫn vừa ngu xuẩn.

”“Lòng người khó lường nên dễ bị hoàn cảnh làm ảnh hưởng, nếu cố tình bố trí hoàn cảnh cực đoan để đào bới mặt tối của nhân tính thì thực sự rất ngu xuẩn.

Dù sau này có được kết quả này cũng không khác gì hạng chó má.

”A!Một tiếng hét thảm thiết vang lên, vang vọng trong hang động rộng lớn sâu thẳm.

Kéo Lý Thanh Sơn ra khỏi hồi ức, tới bây giờ, tuy cảm giác bị giám thị đã mờ nhạt hơn nhiều nhưng nó vẫn còn tồn tại.

Thậm chí hắn còn có thể tưởng tượng ra khuôn vui vui vẻ sau tấm mặt nạ của Nhạc Thiên.

Mà sau khi trải qua chuyện ở Bạch Lộc quốc, hắn chưa bao giờ xem cảm giác này chỉ là ảo giác nữa.

Tên kia chắc chắn đã dùng cách nào đó để theo dõi tất cả mọi người trong Nguyên Từ Sơn.

Nhưng hắn ta làm vậy là vì cái gì?Hắn không biết, lúc này mọi người đã tiến vào bên trong Nguyên Từ Sơn.

Có bốn bóng người hạ xuống sơn động, ba nam một nữ, khí chất người nào người nấy đều không giống nhau.

Người thì lạnh lùng cao ngạo đứng chắp tay, người thì mắt đen lay láy con ngươi linh động, người thì thâm trầm như vực sâu không đáy yên lặng không nói năng, người còn lại thì yên tĩnh mặt mày như đang nén giận.

Nhưng cả bốn người đều mang theo khí thế ung dung, đứng ngang hàng với Nhạc Thiên.

Bình Luận (0)
Comment