Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2346 - Chương 2358: Phép Thuật

Chương 2358: Phép Thuật

Các phép thuật được sinh ra bởi Đại tự tại liền bao gồm cả thuật mị hoặc, thuật mê tâm, thuật phi độn, thuật biến hóa,.

, học tập vận dụng thành thạo các loại này phép thuật này, sau này sẽ có tác dụng rất lớn.

Mà thuật phân hình hóa ảnh này, vừa vặn chính là một trong những loại phép thuật mà hắn am hiểu nhất.

Hơn nữa sau khi tu vi tăng lên, hơi suy nghĩ một chút, bên người liền sinh ra tầng tầng huyễn ảnh, hơn nữa không còn là hình người mơ hồ, mà còn có thể ngưng tụ thành người giống như người thật, có dáng dấp và khuôn mặt rõ ràng, đều giống y hệt bản gốc là hắn, động tác nhanh nhạy linh động, đã không phải là cấp độ mà người bình thường có khả năng có thể làm được.

Ma quỷ từ tâm sinh ra, không phải do tác động từ bên ngoài.

Một khi sinh ra, biến ảo ngàn vạn.

Ở giữa Bách Thảo viên, có một ngôi làng nhỏ được xây dựng ở giữa và được vây quanh bởi một quần thể những ngọn núi, đình đài lầu các của nó đều được trang trí cực kỳ trang nhã, còn có cầu nhỏ nước chảy càng làm tăng thêm cảnh sắc, nếu không nói nó là một ngôi làng, thì ngược lại nhìn nó càng giống là một toà trang viên rộng lớn hơn.

Nơi này là nơi mà những người tu hành nghỉ ngơi và giao lưu với nhau ở bên trong Bách Thảo viên.

Bình thường, mỗi người đều làm việc ở trong khu vực mà họ phụ trách, nhưng khi có thời gian rảnh rồi đều sẽ tới đây tiểu tụ tập một lúc.

Bên dưới đình đài, Thẩm Ngọc Thư đang đứng quay mặt về phía mặt nước, phía sau hắn truyền đến những tiếng bàn luận không ngớt:"Không biết tên Lý Thanh Sơn kia đến cùng là có lai lịch như thế nào? vì sao Nguyễn sư tỷ lại thiên vị hắn như vậy chứ?""Ngươi nói nhăng nói cuội gì đó, sư tỷ từ trước đến giờ công chính vô tư, làm sao có thể thiên vị được?""Chẳng lẽ là người đến từ Bạch Lộc quốc của sư tỷ sao?""Không cần biết hắn là ai, nhưng mà hắn làm như vậy cũng thực sự quá đáng lắm rồi! Tốt xấu gì cũng phải hoàn thành tốt công việc rồi mới có thể tu hành chứ, ngày hôm trước ta đi ngang qua nơi đó, xem những khóm Diễm hoa Diệp Minh kia thì thấy chúng nó đều sắp héo rũ hết cả rồi! Không được, chúng ta nhất định phải cùng nhau ký vào một lá thư, đem tên tiểu tử thối này đuổi ra khỏi đây, việc này là vì lợi ích chung của Bách Thảo viên!"Những người này không có ai không phải là đệ tử nhập môn, bằng không cũng không đủ tư cách để nghị luận về một vị đệ tử nhập môn khác như thế.

Lúc này, phần lớn đều cảm thấy vô cùng tức giận, dồn dập yêu cầu Thẩm Ngọc Thư đi đầu, đuổi Lý Thanh Sơn ra khỏi Bách Thảo viên.

Khóe môi của Thẩm Ngọc Thư khẽ nhếch lên một chút, xoay người lại:"Các vị sư đệ sư muội bình tĩnh lai chút, hành động của tên Lý Thanh Sơn này mọi người đều rõ như ban ngày, nhưng mà có thể hắn cũng không phải là cố ý làm như vậy.

Ta tin tưởng Nguyễn sư tỷ sẽ cho tất cả chúng ta một câu trả lời thỏa đáng, cũng không phải là tất cả mọi người đều thích hợp để làm việc tại Bách Thảo viên.

""Thẩm sư huynh quá rộng lượng, hắn ta nhất định là cố ý!""Thẩm sư huynh có phong độ của quân tử, nên không tránh khỏi đã lấy tâm quân tử mà đo lòng dạ của kẻ tiểu nhân.

""Hiện tại Nguyễn sư tỷ đang đóng cửa tu luyện, chẳng biết lúc nào mới có thể xuất quan, chúng ta cũng không thể tiếp tục bỏ mặc cho tên tiểu tử này chà đạp Bách Thảo viên như vậy được.

Nguyễn sư tỷ không có ở đây, bên trong Bách Thảo viên này chính là sư huynh làm chủ! Không bằng chúng ta hiện tại liền hợp lực cùng nhau bắt hắn lại, ném ra khỏi cửa Bách Thảo viên!"Thẩm Ngọc Thư liên tục xua tay:"Nhận được sự yêu thương của các sư đệ sư muội ta hết sức cảm kích, ta cũng chỉ là làm việc ở bên trong Bách Thảo viên lâu hơn mọi người một chút.

Làm sao có thể có suy nghĩ như thế, làm chuyện như vậy được?""Sư huynh, xin chớ từ chối.

việc này đều là vì Bách Thảo viên a! Đợi đến khi Nguyễn sư tỷ xuất quan, chúng ta cùng nhau thỉnh tội với lão nhân gia nàng là được!"Thẩm Ngọc Thư lại từ chối thêm một lần nữa:"Bên trong Bách Thảo viên này không thể đánh nhau.

Nếu như hắn phản kháng lại, sẽ làm tổn hại đến rất nhiều hoa cỏ, lúc đó lại nên làm thế nào cho phải bây giờ?""Sư huynh nói như vậy cũng quá đánh giá cao tên tiểu tử kia rồi, tên tiểu tử kia nếu như dám chống trả thì đó chính là lỗi của hắn.

Lại nói dựa vào tu vi của sư huynh, muốn đối phó với một tên đệ tử mới gia nhập môn phái chẳng lẽ còn không dễ dàng bắt hắn vào trong tay, cái này mà còn cần phải đánh nhau sao?"Sau khi Thẩm Ngọc Thư yên lặng suy nghĩ một lúc lâu, mới thở dài một tiếng:"Thôi thì đành như vậy!"Hướng về phía đông diêu lạy ba lần:"Đây là việc nằm trong trách nhiệm của ta, kính mong sư tỷ tha thứ.

Nếu có chỗ không ổn.

Liền cho chỉ thị xuống đi!"Chờ thêm giây lát, động phủ không có một tiếng động nào.

Bình Luận (0)
Comment