Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 236 - Chương 236: Tiểu An Gặp Nguy

Chương 236: Tiểu An Gặp Nguy - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 236: Tiểu An Gặp Nguy


Thậm chí, Trác Trí Bá còn không dám thử dùng phi đao xem sao. Phạm vi ngự khí của hắn là ba mươi thước. Với người bình thường mà nói thì đây là khoảng cách không gần, nhưng bằng thể lực kinh khủng khϊếp của mình, Lý Thanh Sơn chỉ cần giẫm một cái, vươn tay chộp lấy là có thể nhẹ nhàng chạm đến hắn rồi.

Cận chiến với kẻ địch thế này vẫn chưa khiến Trác Trí Bá nổi điên, hắn chỉ sợ việc phi đao của mình còn chưa đâm xuyên qua vòng bảo hộ trước người Lý Thanh Sơn thì mình đã chết trong tay Lý Thanh Sơn rồi. Hắn không thể chết ở chỗ này được, chỉ cần quay về vạch trần bộ mặt thật của tại Lý Thanh Sơn là ắt sẽ có cao thủ cực mạnh của Ưng Lang Vệ đến đối phó với hắn. Sao Ưng Lang Vệ có thể để yêu ma trà trộn vào được!

Cát Kiện vừa bỏ chạy ra khỏi động, vừa quay đầu nhìn lại, hoảng sợ phát hiện Lý Thanh Sơn biến mất ngay tại chỗ. Cái thân hình to lớn kia lại dùng tốc độ kinh khủng không thể tưởng tượng nổi để xuất hiện trước mặt hắn trong nháy mắt. Hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã cảm giác cả người vừa căng vừa đau, rồi mất đi hết mọi ý thức.

Lý Thanh Sơn bắt được Cát Kiện ngay, tiện tay ném cho một tên Huyền Lang Vệ.

Tên Huyền Lang Vệ kia còn đang hoảng sợ với cuồng phong gào thét bên tai, đột nhiên quay đầu thì thấy một khuôn mặt đang chảy máu thất khiếu ròng ròng.

Một tiếng phịch ầm vang, hai thân người cùng đâm thẳng vào tường, thành một đống máu thịt hổ lốn, chậm rãi trượt xuống, không phân biệt đâu ra đâu nữa.

Lý Thanh Sơn há miệng nhổ một ngụm, Linh Quy Yêu Đan quay tròn bắn vọt ra ngoài, xuyên thấu một tên Huyền Lang Vệ luyện khí tầng bốn, biến hắn thành một cái xác.

Trong nháy mắt, giữa sân chỉ còn lại mỗi Trác Trí Bá và Tạ Nam Đức. Ưng Lang Vệ gần như bị diệt toàn quân dưới thế không thể chống cự được. Loạt hành động này kể ra thì rất dài dòng nhưng thật ra lại như ưng bay, diều hâu lượn, không khựng lại một giây một phút nào.

Trác Trí Bá trốn nhanh nhất, hắn đã đi đến thác nước nơi cửa hang. Tạ Nam Đức cũng đạp sóng bỏ đi, leo đến giữa thác nước thì gãy, chợt thấy viên yêu đan kia thì chuyển mình trên không, bay vọt đến, hoảng sợ gào lên:

"Thống lĩnh, cứu ta!"

Nhưng sao Trác Trí Bá có thể dừng bước được. Tạ Nam Đức điên cuồng rống lên, dùng hết toàn bộ chân khí, sức lực tu hành được bao nhiêu năm nay, phóng vọt đến chỗ yêu đan như sóng như triều.

Nhưng dưới thực lực chênh lệch tuyệt đối, mọi sự kháng cự đều không có chút ý nghĩa nào. Linh Quy Yêu Đan chỉ khựng lại một nhịp rồi đột nhiên tăng tốc, đâm xuyên đầu của Tạ Nam Đức, để lại một cái lỗ nhỏ. Thánh đường...

Luyện khí tầng năm cũng được, luyện khí tầng bốn cũng thế, đối với Lý Thanh Sơn mà nói cũng chẳng khác gì so với gϊếŧ một người bình thường.

Trác Trí Bá hoàn toàn không buồn để ý đến những gì xảy ra sau lưng mình, hắn vọt thẳng ra cửa hàng. Cái động này dù không nhỏ nhưng cũng không chứa nổi thân hình khổng lồ của Lý Thanh Sơn, chỉ cần vào trong đó là có thể thoát được.

Trong lòng bỗng vang lên hồi chuông lớn, ép mình biến đổi thân thể ngay trong không trung. Một viên tràng hạt màu trắng bay từ thác nước ra, sượt qua người, tốc độ nhanh như sấm chớp, lia qua ngực, kéo theo một mảnh máu thịt.

"Ngươi là!"

Trác Trí Bá thấy đứa bé mà Lý Thanh Sơn thường dẫn theo bên cạnh đứng ngăn ở cửa hang, mặt mày vô cảm, một ngọn lửa lặng lặng nằm dưới chân. Dù không phát ra bất kỳ khí thế nào, nhưng cái cảm giác nguy hiểm này lại chẳng kém Lý Thanh Sơn là bao.

Mà lại còn có thể ngự khí. Đứa bé này còn là một cường giả luyện khí tầng sáu. Nhưng sao nó có thể nhỏ như thế? Trác Trí Bá chưa hoàn hồn lại nổi.
Lý Thanh Sơn triệu hồi Linh Quy Yêu Đan, thấy mình sắp rơi từ không trung xuống. Hắn suy nghĩ một chút rồi vận yêu lực, từ mặt có một cột nước vọt thẳng lên. Cột nước này nâng Lý Thanh Sơn đến thẳng chỗ Trác Trí Bá.

Trước có sói, sau có hổ, mà tên nào cũng đáng sợ cả.

Trong không khí đầy mùi gϊếŧ chóc khiến người ta không thở nổi, tim Trác Trí Bá như muốn ngừng đập. Giờ phút này, hắn cực kỳ hối hận. Hắn và Lý Thanh Sơn cũng chẳng có mâu thuẫn gì lớn đến độ không thể hòa giải được. Nếu như ngay từ đầu hắn không để ý đến Lý Thanh Sơn thì bây giờ hắn vẫn là thống lĩnh nắm quyền lực to trong Huyền Ưng Vệ của thành Gia Bình. Cả quyền thế, nữ nhân, cái gì cần hắn cũng có, làm gì lạc đến bước đường này được.

Nhưng hối hận đã quá muộn màng, đứng trước sống chết, Trác Trí Bá đỏ mắt. Tay phải nhấc lên, bắn phi đao về phía Tiểu An. Nếu như nàng ta tránh được thì thôi, nhưng nếu không tránh thì dù có là đồng vu quy tận, hắn cũng phải kéo theo một cái đệm lưng.
Tiểu An thật sự không cho. Tay nàng bấm pháp quyết, tràng hạt xương khô cùng lúc bay về phía Trác Trí Bá.

Lý Thanh Sơn kêu lên:

"Tiểu An!"

Rồi trơ mắt nhìn phi đao xuyên qua l*иg ngực Tiểu An.

Đồng thời, tràng hạt xương khô cũng găm vào người Trác Trí Bá, bị một tầng chân khí hộ thể ngăn cản. Tuy không xuyên qua người Trác Trí Bá nhưng cũng đánh hắn văng xa, rơi xuống dưới thác nước.

Bình Luận (0)
Comment