Chương 237: Dọn Dẹp - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 237: Dọn Dẹp
Cơ thể to lớn của Lý Thanh Sơn vọt đến chỗ Trác Trí Bá như gió. Cơ thể Trác Trí Bá mất cân bằng, chân khí bị thương tổn, không thể trác được cú vồ này. Lý Thanh Sơn lập tức dùng hết sức lực, cùng với thần lực vô song và yêu khí khổng lồ, giẫm nát tầng chân khí hộ thể đó của Trác Trí Bá. Sau đó, hắn không thu tay lại, chỉ nghe một tiếng "rắc", xương cốt vỡ vụn, Trác Trí Bá bỗng phun ra một ngụm máu tươi, xương cốt toàn thân vỡ nát hơn phân nửa, cuối cùng cũng không sử dụng được thêm bất kỳ mánh khóe nào nữa.
Lý Thanh Sơn đuổi đến chỗ Tiểu An:
"Ngươi không sao chứ!"
Trác Trí Bá bị Lý Thanh Sơn bóp trong lòng bàn tay cũng tự biết số mình đã tận, phun máu tươi rồi cười như điên, nói:
"Nàng ta đã trúng Linh Diễm Đao của ta, chết là cái chắc."
Tiểu An lắc đầu tỏ vẻ không sao.
Lý Thanh Sơn vẫn không yên tâm, hắn nâng nàng trong lòng bàn tay để ngắm nghía, như đang cầm một con búp bê dễ vỡ. Chỉ thấy da thịt nàng nõn nà như ngọc, không mất cọng lông sợi tóc nào cả, chỉ bị rách một lỗ trên áo mà thôi.
"Chuyện này...chuyện này sao có thể thế được?"
Trác Trí Bá trợn to đôi mắt, không cam tâm. Dù cho có là luyện khí sĩ, bị đánh xuyên nhưng chỗ hiểm yếu như tim hay đầu cũng sẽ chết, miễn bàn.
Trừ máu thịt bên ngoài bao quát trái tim hiểm yếu bên trong ra, thì toàn bộ cơ thể Tiểu An đều được ngưng luyện thành, là tiêu biểu của một cái túi da. Bản thể thật của nàng là một bộ xương trắc, dù cho xá ŧᏂịŧ có bị tổn hại hết thì nàng vẫn có thể nhảy nhót tưng bừng.
Trái tim của những vật thế này, bị đâm thủng rồi lại luyện lại là xong, cũng chẳng tổn hao bao nhiêu khí lực của nàng, nên Tiểu An mới không né không trác, cứng rắn đối chiêu, ‘đồng quy vu tận’ với Trác Trí Bá một phen.
Trác Trí Bá không thể nuốt nổi lượng thông tin lớn đến nghẹn này, quá thiệt thòi. Nếu như hắn không có ý nghĩ này thì có lẽ còn có thể nhảy nhót qua kẽ ngón tay của Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn giơ Trác Trí Bá lên trước tầm mắt mình:
"Ngươi yếu hơn tưởng tượng của ta nhiều."
Trác Trí Bá nói:
"Đừng gϊếŧ ta, ta có thể cho ngươi rất nhiều chỗ tốt..."
Đồng thời, ý chí của hắn lại tập trung hết ở Linh Diễm Đao, muốn tìm cơ hội đánh Lý Thanh Sơn một nhát trí mạng.
"Giữ lại tự dùng đi!"
Tay Lý Thanh Sơn bóp mạnh, chẳng buồn nghe Trác Trí Bá nói nhảm, bóp chết hắn ta luôn, để không bị kẻ địch mê hoặc, cách tốt nhất đương nhiên là không để cho bọn chúng có cơ hội mở miệng ra rồi.
Linh Diễm Đao lẳng lặng rơi xuống nước.
Trác Trí Bá từng thấy chân thân của Lý Thanh Sơn nên Lý Thanh Sơn chắc chắn không thể để hắn ta tiếp tục sống trên thế gian này. Thứ tốt hắn cần bây giờ cũng chỉ có đan dược, một lượng đan dược lớn. Chỉ cần tu vi của hắn tăng tiến thì chỗ tốt nào mà không có? Sợ là toàn bộ tài sản của Trác Trí Bá lấy ra được, cũng chẳng bằng giá trị của bất kỳ một món nào trong chiến nhẫn của trưởng lão Phi Long trong tay hắn.
Lý Thanh Sơn móc ra túi bách bảo từ đống máu thịt lẫn lộn, gọi:
"Tiểu An, dọn dẹp!"
Ngọn lửa vọt ngay tới, mang thi thể của Trác Trí Bá đi, ngay cả một giọt máu tươi cũng không để lại. Sau đó nó lại bay xuống, đốt cháy rồi cắn nuốt hết tất cả xác của đáng Huyền Lang Vệ, hóa thành năng lượng thuần túy nhất.
Dù là xương cốt hay máu thịt, chất lượng của luyện khí sĩ đều vượt xa người thượng, là kiểu mỹ vị khó có được. Vẻ ngoài của tràng hạt xương khô lại thuần khiết thêm mấy phần.
Sau đó mang về bảy cái túi bách bảo và bảy cái linh khí hạ phẩm. Lý Thanh Sơn thì nhặt Linh Diễm Đao vừa rơi xuống nước. Đây là một linh khí trung phẩm thật sự, có giá trị không nhỏ, đây là chuyện miễn bàn. Nhưng hắn còn chưa kịp xem xét kỹ thì lòng hơi động:
"Có người đến!"
Tiểu An gật đầu, tỏ vẻ cũng cảm nhận được. Dù người kia cố hết sức thu bớt khí tức lại, nhưng vẫn để lộ ra một chút, không thể đánh lừa được cảm giác của hai người. Người đến lại cũng là một luyện khí sĩ tầng sáu.
Lý Thanh Sơn nói với Tiểu An:
"Tránh đường một chút, ai đấy!"
Rồi vận "Linh Quy Trấn Hải Quyết". Linh Quy Yêu Đan nhập vào đan điền, thân hình hắn trở về hình dạng ban đầu, ẩn đi mọi khí tức, cùng Tiểu An chui vào hồ nước sâu đen ngòm.
Chỉ chốc lát sau, một bóng người đi đến cửa động, cúi lưng xuống lặng lẽ đảo mắt quanh động. Lòng đất không có chút ánh sáng nào cũng ảnh hưởng rất lớn đến thị lực của hắn, vốn không thể nhìn rõ dưới nước.
Nhưng Lý Thanh Sơn lại trông thấy rõ dáng vẻ của hắn. Người đến mặc một bộ đồ Ưng Lang Vệ, nhưng hoa văn áo lại khác những tên Huyền Lang Vệ khác. Lý Thanh Sơn biết ngay, tên này chính là thống lĩnh của Huyền Lang Vệ khác mà hắn chưa từng gặp mặt, không biết sao lại theo đến đây cùng.
Người đến là Lao Hi Sơn, hắn đi thẳng một đường đến để tìm tung tích của Trác Trí Bá, muốn đợi cơ hội xuống nước mò cá để báo thù. Nhưng đi đến chỗ phân nhánh thứ nhất, suýt nữa không thể nhận ra Trác Trí Bá đi đâu. Dựa vào trực giác hắn mới chọn được đúng phương hướng. Hắn vừa đạt đến cảnh giới luyện khí tầng sáu, còn chưa thể khống chế nổi chân khí nên dễ dàng để Lý Thanh Sơn phát hiện.