“Hừ, ngày đó hoàn toàn là do ta không cẩn thận, cho nên mới nói với hắn, rất nhiều thủ đoạn đều không có thi triển ra. Nếu như ngay từ đầu dốc toàn lực đối phó, thúc giục Âm Thần thi triển pháp thuật thì một tu sĩ Nguyên Anh dựa vào cái gì so chiêu với hắn? Chỉ hận tiện nhân Nguyễn Dao Trúc kia hết lần này tới lần khác ra mặt, làm ta chịu nhục vô ích!”
Lòng hắn đầy oán hận, cũng không để ý Nguyễn Dao Trúc đã giúp hắn ôm lấy pháp bảo bản mệnh ‘Cửu Tiết Thanh Trúc Trượng’ cùng với ân tình nhiều năm như vậy.
Đột nhiên, Lý Thanh Sơn dừng lại, đứng giữa bão tuyết gào thét trên biển rộng.
“Lẽ nào bị phát hiện?”
Trong lòng Thẩm Ngọc Thư run rẩy, cũng vội vàng dừng lại, mơ hồ còn có chút sợ hãi. Từ lúc ở lại trong Bách Thảo Viên, đã hơn trăm năm rồi hắn ta không tham gia tranh giết.
“Không thể nào! Ta tu hành Tự Nhiên Thiên Thư nên giỏi nhất là che giấu hơi thở, hắn sẽ không thể nào phát hiện ta. Cho dù hắn có phát hiện thì hắn có thể làm gì ta.”
Lý Thanh Sơn thật sự không phát hiện ra hắn. Cho dù có phát hiện ra hắn cũng sẽ không để trong lòng. Hắn chỉ là một tên tiểu nhân mà thôi.
Điều khiến hắn dừng lại là một ngôi sao lấp lánh trong khoảng không vô tận, một thế giới hoàn toàn mới.
Hai hình ảnh từ Kính tượng phân thân của hắn, một cái là thế giới chi thần trong Ngũ Châu thế giới, còn một cái xuyên qua khoảng không với phệ không thú. Bay đến một thế giới mới đã được chờ đợi.
Trải qua hành trình dài đằng đẵng, cuối cùng Thâm Lam Tiểu Bàn cũng đi tới trước ngôi sao kia. Không có mệnh lệnh của hắn, nó không thể vượt qua bản năng, cắn nuốt ‘đồng loại’, chỉ có thể tiếp cận tới cực điểm.
Lý Thanh Sơn đi ra khỏi cái miệng giống như vực sâu của nó, nhìn xung quanh, có thể thấy rõ ràng các lục địa và đại dương dưới những đám mây bay như sợi bông.
Thế giới này nhỏ hơn nhiều so với Ngũ Châu thế giới, nhưng lại lớn hơn nhiều so với tiểu thiên thế giới ban đầu, ước chừng là một thế giới vừa và nhỏ có thể chứa đựng một lần thiên kiếp. Nuốt chửng nó không làm cho Ngũ Châu thế giới ngay lập tức tiến bộ nhưng cũng có thể được mở rộng rất nhiều. Trao niềm tin cho tất cả tu hành giả ở Ngũ Châu thế giới.
Hắn cũng không lập tức ra lệnh cho Thâm Lam Tiểu Bàng làm như vậy, trong thế giới mới này cũng có hàng tỷ sinh linh, cần phải sử dụng Ba thiên đằng mới được. Nhưng Ba thiên đằng chỉ có mộc gốc, vẫn luôn được kết nổi với Nhân Gian Đạo. Đó là để ngăn chặn tình hình có thay đổi, để lại đường lui cho đám Tiểu An.
Chống cằm suy nghĩ trong chốc lát, hắn quyết định rút Ba thiên đằng ra khỏi Nhân Gian Đạo, cắn nuốt thế giới mới trước rồi nói sau.
Sau một thời gian dài như vậy, Vạn Tượng Tông cũng không có phản ứng gì. Dù sao Tự Long cũng không chết, cho dù ở lại trong tông môn cũng có mệnh đăng, khẳng định sẽ không tắt. Thế giới mới này không ngừng rộng lớn, hẳn là không bao lâu nữa có thể hoàn thành việc nuốt chửng.
Khi hắn leo lên Ba thiên đằng để kết nối Ngũ Châu thế giới với Thâm Lam Tiểu Bàng, bắt đầu nuốt chửng thế giới mới ngay lập tức.
Trong thế giới mới, tất cả chúng sinh đều nhìn lên.
Từ một tháng trước, một ngôi sao khổng lồ màu xanh đậm đã xuất hiện trên bầu trời đêm. Sau đó nó lớn dần, có thể nhìn thấy rõ vào ban ngày. Cho đến lúc này, cuối cùng bao phủ toàn bộ bầu trời, trong thoáng chốc làm cho người ta có một loại ảo giác bầu trời quang đãng vạn dặm. Chỉ là không có mặt trời, mặt trăng và ngôi sao.
Sự hoảng loạn của ngày tận thế đã kéo dài quá lâu, lúc này ngược lại sinh ra một loại yên tĩnh kỳ lạ, tiếp theo chỉ cần chấp nhận số phận an bài. Tất cả mọi người rốt cuộc không cách nào quên được cảnh tượng này, trên bầu trời nứt ra một vết nứt màu đen, đột nhiên bao phủ toàn bộ bầu trời.
Lý Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm, khi nào ở Nhân Gian Đạo có thể có loại sức mạnh này thì tốt rồi. Hắn cười một cái, tiếp tục đi về phía trước.
Hắn đi tới Vạn Tượng thành rồi đi thẳng đến Thiên Thư lâu. Vừa bước vào cửa, vị nữ tu sĩ dẫn đường cho hắn lần trước đã chờ ở đó:
“Lý sư huynh, Linh Tôn bảo ta đưa ngươi đi lên.”
Lý Thanh Sơn hơi ngạc nhiên:
“Sư huynh?”
“Sư huynh, ngươi ở trên bảng xếp hạng Vạn Tượng tiến bộ rất nhanh, xếp hạng đã vượt qua ta.”
Nữ tu sĩ tươi cười thân thiết, nói năng nhỏ nhẹ, dáng vẻ đã hoàn toàn thay đổi so với lần trước. Lúc nàng nhập môn chỉ là một ‘tạp dịch’, phải mất hàng trăm năm mới tu thành tu sĩ Nguyên Anh trở thành đăng đường đệ tử, tìm được một công việc trong Thiên Thư lâu này.
Còn vị ‘Lý sư huynh’ trước mắt này, không chỉ vừa mới nhập môn đã là đệ tử đăng đường, hơn nữa trong thời gian ngắn, ở trên bảng xếp hạng Vạn Tượng tăng lên gần ngàn tên, còn liên tục được Quy Hải Linh Tôn triệu kiến hai lần. Chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ trở thành đệ tử nhập thất, làm sao nàng có thể không cẩn thận hầu hạ.
“Bảng xếp hạng Vạn Tượng?”
Lý Thanh Sơn thật sự chưa từng nghe nói về những thứ như vậy.
Hết chương 2699.