Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 239 - Chương 239: Hà Dịch Thế, Ngươi Điên À?

Chương 239: Hà Dịch Thế, Ngươi Điên À? - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 239: Hà Dịch Thế, Ngươi Điên À?


Sâu trong hang động bỗng vang lên tiếng chuông dồn dập. Quái vật bỗng nhiên ngẩng đầu lên, cầm thi thể Kim Nguyên, phát ra một tiếng rống giận không cam lòng. Quái vật chạy về phía tiếng chuông truyền tới.

Quái vật khiêng hai thi thể đi vào một hang động đá rộng rãi, sau đó lại ghé vào cổ Kim Nguyên, hút máu tiếp.

Trên sân thượng trong hanh động đã không còn quan tài đá nữa. Xiềng xích thô to vốn khóa chặt quan tài đá siết chặt lấy Hách Bình Dương. Bên cạnh hắn ta là Hà Dịch Thế và Trương Lan Thanh cũng đang bị dây thừng trói chặt tay chân, uể oải chán chường, hấp hối.

Thấy hai huynh đệ Kim Nguyên Kim Bảo chết thảm, khóe mắt Hách Bình Dương như nứt ra, hét lớn:

"Kim Nguyên, Kim Bảo!"

Kích động xích sắt, vang lên rầm rầm một hồi. Mặt Trương Lan Thanh và Hà Dịch Thế cũng lộ vẻ sầu thảm.

"Khà…khà…khà…khà!"

Đạo nhân cương thi cười điên cuồng:

"Chỉ bằng đám phế vật các ngươi mà muốn đối phó với đạo gia ta, thấy sự lợi hại của Thiết giáp thi chưa!"

Hắn ta ẩn náu dưới lòng đất nhiều năm như thé, khổ tâm nghiên cứu thuật Luyện thi, cũng không chỉ luyện một đống hủ thi cương thi vô dụng. Trên đường luyện thuật Luyện thi, chỉ có thể coi là những thứ sơ cấp, bắt nạt kẻ yếu thì có thể, nếu dùng để đối phó với luyện khí sĩ cao cấp thiện chiến quả thực không hề có tác dụng. Chỉ có luyện thành một Thiết giáp thi mới dám tự xưng là biết luyện thi.

Đạo nhân cương thi nói:

"Các ngươi biết ta luyện ra Thiết giáp thi này hao tốn bao nhiêu thời gian không?"

Ba người Hách Bình Dương chửi ầm lên.

Đạo nhân cương thi nói rất tự nhiên:

"Ta bỏ ra vài năm, đào mộ đào thi khắp nơi, gϊếŧ không biết bao nhiêu người mới tìm được mười hai thi thể phù hợp trong hàng ngàn thi thể. Sau đó luyện rất nhiều sắt thành nước sắt, đổ từng tầng một lên thi thể những người này, hòa tan thay thế máu thịt bản thân họ. Chỉ quá trình này đã hao tốn ba năm, tổn thất hơn nửa thi thể."

"Sau đó lại dùng máu tươi đổ vào không ngừng, dùng thuật Luyện thi luyện chế không ngừng mới khiến thân thể thi thể linh động, sống lại, tốn thêm ba năm, cuối cùng thành công chỉ có một cái này."

"Chủ nhân thi thể này là cao thủ luyện ngoại công hạng nhất. Ta đổ nước sắt vào người hắn ta khi hắn ta còn sống sờ sờ, còn dùng chân khí đan dược giữ mạng cho hắn ta, không để hắn ta chết, để hắn ta tích lũy đủ oán niệm hận ý đủ mạnh mới bắt đầu luyện chế, quả nhiên chỉ có một thi thể này thành công, làm người thực sự không thể nhân từ nương tay được!"

Toàn thân Hà Dịch Thế run lên, bị nước sắt nóng rực tưới lên người, đây là cực hình đáng sợ cỡ nào! Còn sự đắc ý trong lời nói của đạo nhân cương thi càng khiến trái tim hắn ta nguội lạnh.

Đạo nhân cương thi cười sằng sặc điên cuồng:

"Tuy tốn mười năm làm việc quần quật nhưng đáng giá, đáng giá!"

Thiết giáp thi đao thương bất nhập, đi lại như gió, sức chống đỡ của cơ thể có thể so với linh khí, ngay cả luyện khí sĩ sáu tầng khi gặp phải cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh.

Khi Hách Bình Dương dẫn mấy sư đệ xâm nhập vào hang động, đạo nhân cương thi đã có chuẩn bị từ lâu, phóng ra Thiết giáp thi này, kết quả không có gì đáng hồi hộp.

Họ chỉ tương đương với bị hai luyện khí sĩ sáu tầng vây đánh, lại có một đám cương thi trợ trận, bị trọng thương rất nhanh. Thừa dịp Hách Bình Dương và đạo nhân cương thi đối đầu tới chết, Thiết giáp thi thì tập kích những người khác, Kim Bảo bỏ trốn. Kim Nguyên lập tức đi theo ra ngoài nhưng cuối cùng khó tránh khỏi bị Thiết giáp thi đuổi theo, chết oan chết uổng.
Đạo nhân cương thi trút hết hậm hực đè nén nhiều năm trong lòng, khiến tâm trạng trở lại bình thường, âm trầm nói:

"Các ngươi biết vì sao ta nói những lời này với các ngươi không? Vì ta cũng muốn luyện các ngươi thành Thiết giáp thi! Có kinh nghiệm lần trước, chắc chắn lần này thành công rất dễ dàng."

Đây là sự kinh khủng của thuật Luyện thi, chỉ cần cho hắn ta thời gian, một mình hắn đã là một quân đoàn.

Hách Bình Dương trung khí mười phần mắng to tiếp. Màu máu trên mặt Trương Lan Thanh và Hà Dịch Thế lập tức tan đi. Nếu bị luyện thành Thiết giáp thi thì chỉ quá trình thôi đã sống không bằng chết.

Ý chí Hà Dịch Thế tan rã, khóc lóc cầu xin:

"Cầu xin ngươi, đừng gϊếŧ ta, ta cho ngươi hết! Chờ ta thành cơ quan sư chính thức có thể kiếm ra rất nhiều rất nhiều linh thạch. Ta không thể chết ở đây!"
Hách Bình Dương nói:

"Đừng cầu xin hắn ta. Hắn ta sẽ không tha cho ngươi. Đệ tử Mặc gia chúng ta đến chết cũng phải chết như một hán tử. Sư phụ sẽ báo thù cho chúng ta!"

Hà Dịch Thế oán giận nói:

"Đều trách ngươi, nếu ngươi không dẫn chúng ta tới đây, sao lại trở thành thế này. Đều là lỗi của ngươi!"

Hách Bình Dương sợ ngây người, nói không ra lời.

Trương Lan Thanh nói:

"Hà Dịch Thế, ngươi điên rồi à?"

Hà Dịch Thế nói:

"Ta không điên. Ngươi cũng là mặt hàng như hắn. Gì mà tầng năm tầng sáu, tùy tiện đánh chửi chúng ta, chẳng qua chỉ là dựa vào tư chất tốt, tu vi cao thì giỏi lắm à?"

Trái tim Hách Bình Dương lạnh lẽo. Dựa vào tu vi của hắn ta, chỉ chiếm ba phần lợi tức, hoàn toàn có thể tìm được đồng bạn chứ không phải chăm sóc mấy đồng môn quan hệ không tệ, không ngờ lại rơi vào kết cục này.
Bình Luận (0)
Comment