Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 240 - Chương 240: Thử Của Ta Xem

Chương 240: Thử Của Ta Xem - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 240: Thử Của Ta Xem


Đạo nhân cương thi cười ha ha như đang xem kịch vui, Hà Dịch Thế lại nịnh nọt đạo nhân cương thi:

"Đạo trưởng, chân nhân, tiểu nhân bằng lòng làm trâu làm ngựa cho ngươi, muốn ta làm gì cũng được, chỉ cầu xin ngươi thả ta một con đường sống."

Đạo nhân cương thi nói:

"Được, muốn làm trâu làm ngựa cho đạo gia thì có rất nhiều cơ hội."

Dừng lại một chút:

"Chờ ngươi thành cương thi là được rồi. Cương thi vẫn đáng tin hơn người sống chút. Chậc chậc, dựa vào tư chất của ngươi, có lẽ không thể thành Thiết giáp thi được."

Chuyển ánh mắt về phía Hách Bình Dương:

“Ngươi rất không tệ, tiếc là Lý Thanh Sơn không đi cùng các ngươi, nếu không ta có thể có ba Thiết giáp thi, còn có ai trong thành Gia Bình là đối thủ của ta nữa!"

Ngay cả làm cương thi cũng không bằng Hách BÌnh Dương, lời này càng cực kỳ châm chọc hơn.

Bốp, một tiếng động nhỏ vang lên, một bóng dáng nho nhỏ bay nhanh qua.

"Ai đang ở đây?"

Đạo nhân cương thi bỗng ngoảnh lại, nhìn vào cửa hang tối đen, khống chế Thiết giáp thi đang xao động, sau đó vung tay phải lên, bốn cương thi nhảy ra ngoài.

Hắn ta đã đặc biệt luyện chế bốn cương thi này, lợi hại hơi cương thi trong nghĩa trang nhiều. Tuy kém Thiết giáp thi nhưng có thể đối phó với luyện khí sĩ ba bốn tầng nhưng cương thi nhảy ra xong thì không có bất cứ tiệng động nào truyền về.

Đạo nhân cương thi biến sắc, cảm ứng với mấy cương thi kia lập tức gián đoạn:

"Là ai, lăn ra đây cho đạo gia!"

"Hách huynh, bạn của huynh đúng là không tốt!"

Lý Thanh Sơn đi vào từ ngoài cửa.

Trương Lan Thanh nói:

"Thanh Sơn!"

Đạo nhân cương thi không sợ hãi mà còn lấy làm mừng:

"Là ngươi!"

Đánh giá Lý Thanh Sơn từ trên xuống dưới một lượt:

"Quả nhiên là tài liệu tốt, luyện thành Thiết giáp thi có khi còn mạnh hơn người này chút!"

Hách Bình Dương nói:

"Cẩn thận, đó là Thiết giáp thi!"

"Đã quá muộn rồi!"

Ánh sáng sắc bén lóe lên trong mắt đạo nhân cương thi, vung tay lắc chuông bạc giữa không trung, Thiết giáp thi mạnh mẽ đánh về phía Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn vội lùi lại, đồng thời rút đao Liễu Phong ra, quăng mạnh qua, xẹt qua đạo nhân cương thi, bắn thẳng về phía xiềng xích trên tay chân Hách Bình Dương.

---

"Đừng hòng!" Đạo nhân cương thi vươn tay ra, bắt lấy phong đao xẹt qua bên cạnh một cách dễ dàng, gắng sức bổ một cái lên đài đá, phong đao vốn hư hỏng không chịu nổi lập tức biến thành mảnh vụn.

Xẹt xẹt một tiếng, Huyền Lang Phục có thể chống cự cung nỏ bị móng vuốt sắc của cương thi sắt cắt ra ba vết rách.

Lý Thanh Sơn bị ép ra ngoài động phủ một cách cực kỳ nhếch nhác, cao giọng nói:

"Tiểu An!"

Xoẹt! Cung nỏ xé rách bầu trời, phát ra một tiếng vang sắc nhọn.

Đạo nhân cương thi bỗng nhiên nhìn về phía bên trái, chỉ thấy trên nóc nghĩa trang, một đứa trẻ đang im hơi lặng tiếng đứng dưới ánh trăng, cầm hai cái nỏ thiên cơ.

Bắn ra sáu mươi mũi tên Hỏa Nha, hóa thành sáu mươi ánh sáng đỏ, bên trên bên dưới, bao vây chặt trên dưới, trái phải không để đạo nhân có chỗ tránh.

"Điệu hổ ly sơn?"

Đạo nhân cương thi cười khinh thường. Nếu đã không thể nhanh chóng vậy thì không né tránh nữa, là luyện khí sĩ tầng thứ sáu, còn có một cơ thể đại chân khí mạnh mẽ sao có thể bị gϊếŧ chết dễ dàng được.

Trong khí hải đan điền, chân khí điên cuồng trào ra. Hắn ta cởϊ áσ bào dài linh khí hạ phẩm vung về phía trước, rót chân khí vào, đạo bào hóa thành một tầng lưới sắt.
Rầm rầm! Mũi tên Hỏa Nha rơi xuống trên đạo bào, lập tức bị kích phát, ào ào nổ tung.

Tuy đạo bào cung hóa thành tro bụi nhưng đạo nhân cương thi lại không bị thương tổn chút nào, lấy một cái nỏ thiên cơ giống y như thế ra:

"Bây giờ thử của ta xem!"

Đây là do hắn ta mới tịch thu được từ trên người Trương Lan Thanh, dĩ bỉ chi đạo hoàn thi bỉ thân (lấy đạo của người đó trả lại cho người đó).

Trương Lan Thanh không ngờ vũ khí mình chế tạo ra lại trở thành lợi khí của kẻ địch.

Tiểu An cũng không cứng rắn ngăn cản, lùi ra sau một cột đá, leng keng mấy tiếng, mấy mũi tên Hỏa Nha cắm sâu vào đá, nổ tung vang dội, nổ cột đá nát bấy nhưng không thấy bóng dáng Tiểu An đằng sau.

Đạo nhân cương thi hơi cau mày, bỗng quay ngược nỏ thiên cơ, nhắm vào Hách Bình Dương:

Ngươi định làm gì?"
Bắn mũi tên Hỏa Nha ra.

Hách Bình Dương đang bẻ xích sắt nhào lên, định đánh lén.

Tiểu An cũng không nghĩ dựa vào nỏ thiên cơ là có thể thắng đạo nhân cương thi, hơn nữa mượn cơ hội này cứu Hách Bình Dương ra, mấy mũi tên Hỏa Nha nổ chính xác vào dây xích gãy. Đạo nhân cương thi mắt thấy sáu đường tai nghe tám hướng, sao lại không biết.

Hách Bình Dương không tránh không lùi, mạnh mẽ chém dây xích sắt, nhổ mũi tên Hỏa Nha ra, rống giận phóng tới đạo nhân cương thi với khí thế đồng quy vu tận, trong lòng có vô tận phẫn nộ muốn trút ra.

Bình Luận (0)
Comment