Nguyễn Dao Trúc sắc mặt trở nên căng thẳng:
"Chớ có nói nhảm, dựa vào tu vi tâm tính của hắn, làm sao có thể độ kiếp thất bại được chứ..."
Nói vậy thì nói vậy nhưng cũng cảm thấy có chút không tự tin, bởi vì lôi kiếp từ xưa đến nay chưa bao giờ là thứ có thể cân nhắc được. Có đôi khi tu vi càng cao, thì trái lại lôi kiếp lại càng mãnh liệt. Một người hộ pháp mạnh mẽ có thể đảm bảo cho những người độ kiếp sẽ không phải chịu sự quấy rầy từ các thế lực bên ngoài. Nó cũng có thể khiến cho những người tu hành có thêm một cơ hội sống sót sau khi độ kiếp thất bại.
"Vậy thì chúng ta đi xem xem".
"Ta không đi!"
"Tại sao?"
“Mắt không thấy, tâm sẽ không phiền!”
Cửu sắc lộc vô cùng bực dọc nói.
"Được thôi, vậy thì ngươi sẽ trông giữ nhà."
Dương thần của Nguyễn Dao Trúc trực tiếp thoát ra khỏi cơ thể, khắp người đều có hoa xanh biếc vờn quanh, tay áo bồng bềnh, thắt lưng ngọc bích bay phấp phới, hoa cài vào tóc mây, trông giống như là tiên nữ vậy.
Vội vội vàng vàng rời khỏi Bách Thảo viên, bốn phía đều được bao quanh bởi biển cả bao la, nên tìm tung tích của Lý Thanh Sơn ở đâu đây?
Trong lòng khẽ lay động, dương thần chiếu ánh sáng xanh rực rỡ khắp muôn nơi, dưới ánh sáng rực rỡ đang chiếu rọi xuống, cây cỏ ở trên hòn đảo đều đang bừng bừng sức sống, phun ra những chấm ánh sáng xanh nho nhỏ giống như đom đóm rồi tập trung về phía nàng, kể cho hắn nghe tất cả mọi chuyện đã phát sinh ở trên đảo, vì vậy đã phán định được phương hướng mà Lý Thanh Sơn đã rời khỏi, hóa thành những đường lục quang bay trốn đi, nhanh như tia chớp.
Ngay lập tức liền nghe thấy tiếng sấm đầy mờ nhạt, nhưng trái lại cũng có chút do dự:
“Hắn không cần ta hộ pháp, ta lỗ mãng chạy tới đây như vậy, sợ là không thỏa đáng cho lắm, nói không chừng còn khiến cho hắn phân tâm nữa."
Còn có một chút xấu hổ ở trong suy nghĩ, cảm thấy giống như là đang đối xử với hắn có chút quan tâm quá mức, mặc dù là xuất phát từ lòng tốt, nhưng nếu để người khác hiểu lầm thì cũng sẽ không hay đâu. Mặc dù không có người khác nào ở nơi đây cả.
"Chi bằng ta âm thầm đi đến, bí mật hộ pháp cho hắn. Nếu hắn độ kiếp thành công, vậy thì ta sẽ âm thầm rút lui, đây há chẳng phải là đẹp cả đôi bên sao."
Ngay sau đó liền hạ quyết tâm, thân hình lập tức bắt đầu dần nhạt đi, ẩn hiện giữa trời đất, khí tức cũng hòa nhập hoàn toàn vào tự nhiên, không còn có một chút dấu vết nào cả. Tu hành "tự nhiên thiên thư" sẽ am hiểu che hình giấu bóng vô cùng, hơn nữa còn có trạng thái của Dương thần, cho dù có là Dương Thần tu sĩ có tu vi ngang nhau cũng khó có thể phát hiện ra được tung tích của nàng, thậm chí cũng không ảnh hưởng thế nào đến việc bay trốn cả, chỉ là khi hạ thấp độ cao bay, chẳng mấy chốc thì sẽ tiếp cận được với nơi độ kiếp.
"Ôi, bốn lần thiên kiếp làm sao có thể mãnh liệt được như vậy chứ?"
Tình cảnh trước mắt khiến nàng vô cùng kinh ngạc, trên biển lớn ầm ầm dữ dội, sóng to cuồn cuộn ngất trời, vùng biển này không được xem là sâu lắm, nhưng lại bị quấy nhiễu đến long trời lở đất. Mà bên trong kiếp vân khắp trời ở trên đỉnh đầu, từng đợt sấm sét dữ dội nối tiếp nhau, vượt xa tưởng tượng của nàng về bốn lần thiên kiếp.
Đến khi lại gần hơn chút nữa, lại khiến nàng càng ngạc nhiên hơn, bởi vì nàng nhìn thấy rõ ràng bóng dáng của Lôi Kiếp Kiếm đang lao vùn vụt ở bên trong kiếp vân.
"Đây là... Lôi Kiếp Ngưng Binh? Nhưng bốn lần thiên kiếp làm sao có thể có Lôi Kiếp Ngưng Binh chứ?"
Nguyễn Dao Trúc kinh ngạc nói, nhưng nàng cũng chưa từng được nhìn thấy Lôi Kiếp Ngưng Binh khi vượt qua năm lần thiên kiếp, trái lại thì đại sư tỷ đã từng gặp phải một thanh đại phủ do kiếp lôi ngưng tụ thành, dường như là bị đại phủ đập chết mãi mãi, mà đây mới là bốn lần thiên kiếp đó!
Nếu nói người bình thường khi trải qua bốn lần thiên kiếp, chỉ là thử thách làm theo phép, vậy thì bốn lần thiên kiếp trước mặt quả thật giống như là lão thiên bị chọc giận, muốn khiến cho hắn phải đối mặt với nguy hiểm chết người thật nhanh sau đó. Mà trước đây khi nàng vượt qua bốn lần thiên kiếp lại rất dịu dàng thắm thiết, đó là lão thiên đang cố tình nhường —— đây cũng là một trong những lợi ích lớn của việc tu hành "Tự nhiên thiên thư", khi mà độ kiếp cũng sẽ dễ dàng hơn.
"Hắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!"
Nàng không khỏi lo lắng trong lòng, thậm chí có chút hoảng hốt, liền tăng nhanh tốc độ, nhanh chóng tiếp cận trung tâm kiếp vân kia, sau khi vượt qua đỉnh Lãng Sơn, nàng đột nhiên mở to hai mắt ra.
Ầm!
Lôi quang chiếu vào hải thiên, chiếu rọi hiện ra một thân hình to lớn mạnh mẽ như núi đứng sừng sững trên trời dưới biển, đang gây hấn cùng trời.
"Cái kia... lẽ nào là một loại pháp thuật nào đó sao?"
Hết chương 2729.