Đúng lúc này, một người tì nữ đi vào bẩm báo:
"Sư huynh, Quân nhu quan của Quân nhu đến. Nói muốn tìm Lý Thanh Sơn."
Bì Dương Thu chau mày:
"Cái tên Cát Hưng đó thực sự không thèm quan tâm mặt mũi nữa rồi. Để cho hắn vào đi!"
“Cát Hưng!”
Lý Thanh Sơn lẩm bẩm một mình, trước đây ở trên Vạn Tượng bảng hắn từng nhìn thấy cái tên này rồi, xếp hạng ở vị trí thứ mười tám.
Nhưng trong chốc lát. Một người của quân nhu ty mặc quân phục với khuôn mặt nghiêm nghị bước vào và đến bái kiến Bì Dương Thu:
"Bẩm báo Bì sư huynh. Ta phụng chỉ mệnh lệnh của quân nhu trưởng Cát sư huynh, đến đây để mộ binh Lý Thanh Sơn."
Vừa nói vừa lấy ra một tờ giấy đưa cho Lý Thanh Sơn, ở phía dưới ba chữ lớn của lệnh mộ binh là mấy hàng chữ viết nguệch ngoạc vô cùng đơn giản, Lý Thanh Sơn chỉ nhận ra được tên của chính mình, người viết dường như vội vội vàng vàng lại còn qua loa lấy lệ, e là còn có chút ưu tư phẫn nộ, ở phía dưới còn in rõ ràng con dấu to tướng quân nhu ty.
Lý Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn về phía của Bì Dương Thu:
"Vị Cát sư huynh này chính là một trong những người khách đánh cược đúng không?"
"Vẫn là một tên keo kiệt nhất, nổi danh là người vắt cổ chày ra nước. Ngay cả một viên huyền mộc thiêm cũng đều muốn tính toán."
Bì Dương Thu dường như đang nói xấu Cát Hưng không có chút kiêng nể gì, điều này khiến cho khóe mắt của vị quân nhu quan kia khẽ co giật.
Lý Thanh Sơn lại hỏi:
"Quân nhu ty là làm cái gì, dựa vào cái gì mà lại muốn mộ binh ta chứ?"
"Nhân gian đạo cùng chư giới tương liên, cho nên phát sinh ra rất nhiều xung đột, đặc biệt là yêu vực, năm này qua năm khác bị xâm lấn, cho nên tất cả các đại tông môn đều phải tổ chức nhân lực tham gia chiến đấu. Quân nhu ty thì chịu trách nhiệm chiêu mộ tu sĩ và tổ chức tiếp tế quân nhu phẩm cho chiến trường."
Lý Thanh Sơn lập tức nhớ lại những cuốn sách mà hắn đã từng đọc trong tòa Thiên thư lâu cách đây không lâu, hầu hết các phần trong số đó là mô tả các trận chinh chiến từ khi bắt đầu luân hồi vẫn đang còn tiếp tục cho đến ngày nay.
Nếu như nói một phương thế giới giống như một quốc gia, như vậy thì Lục Đạo Luân Hồi chính là sáu đại cường quốc, lại cộng thêm một cái Ma vực, đó chính là bảy cường quốc thời Chiến quốc.
Nổi tiếng nhất chính là những ân oán từ kiếp trước giữa A Tu La Đạo cùng thiên đạo. Từ khi chào đời, ngay từ giờ khắc đó liền đã bắt đầu công phạt lẫn nhau. Thiên đạo có 33 tầng, đều để cho Đế Thích Thiên làm chủ, là vì ATuLa Đạo thua nhiều thắng ít. Nhưng miễn là có cơ hội. Thì sẽ liền đem quân nổi dậy để đánh dẹp thượng giới.
Thập Điện Diêm La của địa ngục đạo cùng tứ đại phán quan và thập phương âm soái, vẫn luôn tận tâm tận lực để trấn áp ngạ quỷ đạo, đem người chết lại một lần nữa đưa vào con đường luân hồi, nhưng cũng không nhân nhượng đối với người chết từ các giới khác.
Mà mặc dù Ngạ Quỷ đạo không phải là đối thủ của Địa Ngục đạo, nhưng dựa vào ý chí thế giới vượt mức bình thường, không ngừng nuốt chửng ba ngàn thế giới, tiếp tục mở rộng bành trướng. Nó thường thường tấn công tất cả các vùng biên giới khác một cách bừa bãi, mong muốn khiến cho tất cả những người sống phải rơi vào cõi chết.
Yêu thú đạo vẫn là một nơi nguyên thủy và hoang dã, mặc dù đã xuất hiện rất nhiều người mạnh mẽ. Nhưng lại vô cùng hỗn loạn. Không giống như một quốc gia, nhưng ngoại trừ ngạ quỷ đạo đang điên cuồng ra. Thì cũng không có quốc gia nào chống đối cả.
Thế giới nhân gian đạo nằm giữa trật tự và hỗn loạn, mặc dù sức mạnh tổng thể không yếu. Nhưng không có trật tự nghiêm minh giống như của thiên đạo và địa ngục đạo, cũng không có sự phấn chấn của ý chí thế giới mạnh mẽ giống như Ngạ Quỷ đạo cùng A Tu La Đạo, mà các cuộc tranh giành cấu xé lẫn nhau giữa các tông môn còn khốc liệt hơn so với cả yêu thú đạo, nhưng lại đồng thời là kẻ thù của tất cả các chư giới.
Vô số tông môn cùng tu sĩ, căn cứ theo nhu cầu của từng người, hoặc là đến yêu thú đạo săn giết yêu thú, thuần phục thú cưỡi; hoặc là đến ngạ quỷ đạo để đi đào trộm mộ để cướp đoạt báu vật, nô dịch thi quỷ. Hoặc là lén lút đến Thiên đạo cùng A Tu La đạo để đánh cắp thần binh quý hiếm, thậm chí là trực tiếp truy bắt đám thiên giới cùng A Tu La, dùng máu thịt và linh hồn của bọn họ để luyện công, luyện đan và luyện khí.
Mà bất kể là chính hay tà, dựa vào những kẻ tài cao gan lớn, vì tất cả các loại yêu hận tình thù, tầng tầng lớp lớp tu hành giả đã đi đến địa ngục đạo để cướp ngục, đồng thời cũng diễn dịch ra không ít câu chuyện ly kỳ. Khiến Lý Thanh Sơn phải có ấn tượng sâu sắc.
Đương nhiên là đã phát sinh ra một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng về ranh giới, con người và Thiên đường, a tu la, thậm chí là yêu quái, thi quỷ đều có thể tự do ra vào nhân gian đạo, nhưng đối với nhân loại nếu như xâm nhập vào, tất cả đều sẽ bị giết tất bất luận tội. Đặc biệt là việc phòng thủ của Địa ngục đạo là nghiêm ngặt nhất.
Hết chương 2753.