Hắn dám liều mạng để đánh cược, có lẽ là đã chắc chắn thành công được phần nào đó rồi! Một trận đánh cược nhìn tưởng chừng như là đã thua rồi, bỗng nhiên có cơ hội gỡ vốn xuất hiện, hơn nữa kết quả có thể nhìn thấy được ngay lập tức, thân là một con bạc làm sao có thể cam tâm nhận thua như thế được.
Lý Thanh Sơn lại nhận lấy một ngàn viên thanh ngọc thiêm, liền chắp tay rời khỏi Loạn Mệnh Đổ Phường và đi thẳng đến Thiên thư lâu.
Nhạc Thiên và Bì Dương Thu đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn bóng dáng của Lý Thanh Sơn biến mất trong những con đường đan xen chằng chịt.
Bì Dương Thu không thể nhịn được liền hỏi:
"Này, chúng ta đâu có đánh cược sai nhỉ?"
Nhạc Thiên nói:
"Chưa đến giây phút cuối cùng, ai mà biết được chứ? Ngươi không cảm thấy cảm giác như này rất tuyệt vời hay sao?"
"Đánh cược xong ván bạc này, ta sẽ bỏ cờ bạc."
Lý Thanh Sơn vừa bước vào tòa Thiên Thư lâu, lại bị Quy Hải Linh Tôn triệu kiến ngay lập tức, quả nhiên là không bỏ lỡ lần nào cả.
Quy Hải Linh Tôn nói:
"Những thứ mà ngươi muốn đã được chuẩn bị kỹ càng rồi, đáng giá hai nghìn hai trăm viên Thanh ngọc thiêm."
Đây vừa đúng là toàn bộ số cải hiện tại của Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn nhếch mép, cũng không nhiều lời làm gì, chỉ xem lướt qua một lượt, những thứ này bao gồm:
Sơ đồ trận pháp của Huyền Minh Đại Trận, vô cùng phức tạp và bí ẩn sâu sắc, có thể giúp cho hắn tiết kiệm thời gian để suy diễn, khống chế bên trong của Huyền Minh động phủ với tốc độ nhanh nhất.
"Ngũ hành thần độn" và "Huyễn ma độn thuật", trước đây chính là tập trung vào phi độn cấp tốc mà không bị cản trở, còn cái sau thì chú trọng vào sự biến đổi thất thường và tiềm ẩn mà không bị phát hiện ra, chúng phối hợp với nhau để cùng bổ sung cho nhau thì càng tốt. Đây chính là những đảm bảo cơ bản để hắn có thể lẻn vào Huyền Minh động phủ.
Đã ghi chép lại tất cả về trận chiến của đại sư huynh Lâm Huyền, thân vốn là vật cưỡi của đại sư huynh, Chân Long Ngao Huyền, chiếm giữ một vị trí vô cùng quan trọng ở trong đó. Phép thuật thần thông, phương pháp chiến đấu đều được ghi chép lại, ngay cả tính nết của nó thậm chí cũng có thể được suy diễn và phân tích ra.
Sau đó tận dụng cuốn"Tâm ma mật quyển", ở đây sẽ ghi chép những bí pháp tâm ma thần bí và khó lường nhất, am hiểu được nó không chỉ có thể phòng ngừa được tâm ma đối nội, mà còn có thể thôi thúc được tâm ma của địch nhân ở bên ngoài.
Mà tất cả những thứ trên cùng nhau gộp lại cũng chỉ chiếm một khoảng không gian rất nhỏ, mà không gian đồ sộ nhất cũng chính là tin vào Đại Tự Tại Thiên Ma chủ mà bị Phật giáo gọi là "đồ hôi ngoại đạo" giáo điển của các loại giáo phái khác nhau.
Kì thực tư tưởng cũng vô cùng sâu sắc, nhưng lại gian trá khôn xiết. Nội dung bao trùm lấy Vạn Tượng, nhưng lại mâu thuẫn lẫn nhau.
Trong đó có ghi chép rất nhiều pháp môn, tuyệt đối không giống với pháp thuật bình thường khác, không loại trừ bất cứ điều gì, ví dụ như mê hoặc, tiềm độn, biến hóa, phá hoại, vân vân.
Thí dụ như phương pháp song tu của "Tính lực phái", thuật luyện đan của "Thủy ngân phái", đạo kỳ hành của " Thú chủ phái", và thậm chí cả nghi lễ hiến tế người sống để mời thần của "Thánh điển phái", vân vân, chỉ có không nghĩ tới chứ không có gì là không làm được cả.
Nếu như có thể thông hiểu đạo lí của tất cả những điều này, không chỉ có lợi ích rất to lớn đối với việc tu hành, mà cuốn “Tự tại thiên thư” cũng sẽ phát huy ra sức mạnh vượt mức bình thường.
Lý Thanh Sơn không chút do dự ném hết tất cả các viên Thanh ngọc thiêm ra:
"Mua!"
Sau đó lại hỏi tiếp:
"Tại sao lại giúp ta vậy?"
"Đây chính là trách nhiệm của ta."
Quy Hải Linh Tôn rời đi mà không hề quay đầu lại.
Một con Côn Bằng được thừa hưởng Hỗn Thiên chi vũ, một người truyền nhân của Bạch Cốt Bồ. Tất cả những thứ này đương nhiên không thể thoát khỏi tầm mắt của hắn. Ngay cả khi không hiểu một chút nào về bói toán và tiên tri, có một số thứ vẫn dần dần trở nên rõ ràng, tiết lộ ra những thông điệp khiến cho người ta phải kinh hãi.
Vừa không dám làm địch, cũng không dám làm bằng hữu, một bước đi sai lầm cũng khiến cho muôn đời muôn kiếp không thể quay trở lại được. Chỉ là một con linh quy chưa thành tiên, không thể gánh chịu bất kỳ hậu quả nào được. Chỉ có thể yên tĩnh theo dõi, thuận nước đẩy thuyền, tiếp tục quan sát, thu thập thêm nhiều thông tin hơn nữa, rồi sau đó đưa ra phán đoán.
Lý Thanh Sơn chắp tay nói:
"Đa tạ!"
…
Lý Thanh Sơn hài lòng từ trên trời đi xuống, trước đây những người làm việc ở đây đã từng đối với hắn phi thường nhiệt tình, thì hiện tại thấy hắn đều tránh như là tránh ôn dịch, chờ hắn đi xa sau đó mới dám nhỏ giọng nghị luận, cũng không biết là tai mắt của hắn là cực kỳ nhạy bén, một chữ cũng không rơi mà nghe hết vào trong tai, mọi người gần như đã xem hắn là người đã chết mà bàn luận.
Lý Thanh Sơn nở nụ cười, ngược lại cũng không trách điệu bộ hợm hĩnh này của họ, ngoại trừ những đệ tử chân truyền như bọn Nhạc Thiên, Bì Dương Thu , toàn bộ người bên trong Vạn Tượng tông này sợ là không còn ai dám giao tiếp với hắn.
Hết chương 2766.