Cố Nhạn Ảnh nhắc nhở nói:
"Thời gian cũng không còn nhiều nữa rồi."
Mưa xối xả như trút nước, cuống phong gào thét, trên biển rộng sóng to gió lớn, giống như những dãy núi chập chùng vậy.
Lý Thanh Sơn trong lòng thầm nghĩ:
"Trước tiên cứ bất chấp đi, chính sự mới là quan trọng!"
Sau khi xoa dịu lại lửa giận ở trong lòng, hắn ngửa đầu ngước nhìn lên bầu trời, âm thầm nói:
"Đại Tự Tại Thiên ơi Đại Tự Tại Thiên, nếu như ngươi thực sự có linh thiêng, hy vọng có thể giúp cho ta một chút sức lực, tương lai nhất định sẽ có báo đáp."
Tượng thần hoàn toàn không có chút phản ứng gì cả, cũng không biết liệu đã nhận được hay chưa.
"Ta bây giờ sẽ đi thăm dò Huyền Minh động phủ, các ngươi hãy chuẩn bị để có thể tiếp ứng bất cứ lúc nào."
Lý Thanh Sơn khoanh chân ngồi xuống, âm ma từ trong cơ thể hắn đi ra, đầu tiên hắn thi triển "Ngũ hành thần độn", sau đó lại thi triển "Huyễn ma độn thuật" tiếp. Ánh sáng năm màu của "ngũ hành thần quang" không còn nhìn thấy nữa và âm thần cũng dần dần biến mất, trở nên vô bóng vô hình.
Cố Nhạn Ảnh và Tiểu An đều gật đầu và nói:
"Cũng tàm tạm rồi."
Âm ma vốn là thanh linh tự nhiên, giỏi trốn chạy. Luyện thành âm ma của cuốn "Tự Tại Thiên Thư" chính là như vậy. Nhưng cũng không biết liệu đó có thật sự phải là nhờ sự giúp đỡ của thần thánh hay duyên cớ là do có được sự giác ngộ sâu sắc hơn.
Lý Thanh Sơn gạt bỏ mọi suy nghĩ lung tung sang một bên. Âm Ma lẻn vào đêm mưa theo gió, chạy trốn về phía của Huyền Minh động phủ.
……
Huyền Minh động phủ dẫn trực tiếp đến vực thẳm đáy biển, Ngao Huyền đang nằm ở trong đó, đang trầm ngâm một mình.
Không biết là ở Cửu Châu thì Lâm Huyền đã gặp phải biến cố gì mà lại không thể quay trở về, vì vậy hắn chỉ đành phải lên kế hoạch cho riêng mình. Vạn Tượng tông quyết định phải thu hồi lại Huyền Minh động phủ, nhưng tông môn lại không có đại sư huynh tại vị, có thể xem như là rắn bị mất đầu vậy. Ngay cả khi thế hệ đại sư huynh tiếp theo được chọn lựa ra. Hắn cũng chưa chắc đã biết phải làm thế nào để có thể đạt được.
Những người có năng lực thực sự để đuổi hắn ta ra không ai khác ngoài bốn vị này:
Thái thượng tông chủ chính là cửu thiên Chân Tiên, hầu như sẽ không bao giờ giáng lâm, tạm gác lại không bàn đến, thì Quy Hải Linh Tôn hầu như cũng sẽ không rời khỏi Thiên Thư lâu. Mà hai vị tông chủ này đang du ngoạn ở trên chín tầng trời, bọn họ sẽ không để ý đến những "chuyện nhỏ" như thế này, đơn giản chỉ là cố niệm tình cũ mà sẽ không mở miệng ra.
Hắn có thể chiếm giữ lấy động phủ, tiếp tục tu hành, đợi đến khi trải qua sáu lần thiên kiếp, có thể chu du thiên hạ, biết đâu cũng có thể giả mạo thành "Linh Tôn". Nhưng chỉ cần nhớ lại những gì đã xảy ra cách không lâu trước đây, liền có chút bất an ở trong lòng. Tâm trí nó như được bao phủ bởi một tầng mây mù.
Hắn đã thẩm vấn La Hầu của gia tộc A Tu La một phen, nhưng không thu được bất kỳ thông tin hữu ích nào. Điều này không có gì kỳ lạ cả, ngay cả là A Tu La bình thường cũng khó có thể đối phó được. Hơn nữa vẫn còn là một tên "La Hầu".
Nếu như muốn thoải mái, thì đành phải giết nó. Nhưng vừa nghĩ tới, hắn liền nhớ tới những lời nói tàn nhẫn mà con Côn Bằng kia để lại, hơn nữa tên "La Hầu" này gan dạ không hề sợ chết như vậy, nói không chừng còn có biện pháp để cho A Tu La đạo có thể tái sinh nữa.
Cùng với huyết mạch của hắn, không phải là không thể vượt qua được bảy lần thiên kiếp. Nếu tính luôn địa vị của La Hầu bộ tộc tại Tu La Đạo, có lẽ cũng không cần phải chờ đợi lâu đến như vậy, lập tức sẽ phái người đi đến để báo thù. Các thích khách của A Tu La đạo nổi tiếng khắp lục đạo, đó mới thực sự là phiền não vô cùng. Không khỏi cảm thấy rằng nó khó nhằn vô cùng, vì vậy trước tiên chỉ có thể trấn áp hắn ở bên trong băng ngục.
Vốn dĩ là về tình và về lý. Lẽ ra hắn nên điều tra sự việc này đến cùng, nhưng hắn vẫn luôn cảm thấy mình sắp bị cuốn vào trong một cái vòng xoáy khổng lồ. Có chút lo sợ bất an.
Ở bên ngoài vạn dặm gió mưa mịt mù, nhưng ở Huyền Minh động phủ thì lại trăng thanh gió mát.
Nơi mà thanh phong không thể thổi tới. Ở nơi sâu thẳm của đáy biển, nơi ánh trăng không thể chiếu đến được, Âm Ma lặng lẽ lẻn vào, dừng lại ở một khoảng cách rất xa bờ biển. Thấp thoáng nhìn thấy mạng lưới giăng chằng chịt ở khắp nơi, bao phủ từng tầng một của toàn bộ Huyền Minh động phủ, và vẫn còn đang chuyển động biến ảo không ngừng.
Căn cứ vào trận đồ cho thấy, trong ngoài của Huyền Minh Đại Trận có tổng cộng chín tầng, kết nối các tầng lại, liên kết chặt chẽ với nhau, phía dưới thông với hải nhãn, phía trên chống đỡ mây xanh. Nếu như không thể một lần đột phá cốt lõi thì ngông cuồng sẽ tiến sâu vào, thì sẽ bị giáp công từ trong ra ngoài, rơi vào cái chết mà không có chỗ để chôn thây.
Hết chương 2777.