Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2451 - Chương 2778. Trận Pháp

Chương 2778. Trận Pháp
Chương 2778. Trận Pháp

Nếu như bị Ngao Huyền phát hiện ra dấu vết hoạt động, thì căn bản không cần phải tự mình ra tay, suy nghĩ sơ qua một chút, liền có thể nghiền nát Âm Ma.

Lý Thanh Sơn lấy ra Huyền Minh trận bàn, cũng không dám khinh thường như trước nữa.

Đây gần như là chỗ dựa duy nhất của hắn để đối phó với Ngao Huyền. Âm Ma bị phá hủy vẫn có thể luyện hóa lại được, nếu như trận bàn bị mất trong chuyến đi này, vậy thì cũng sẽ không biết khi nào sẽ giải cứu được Tiểu Minh ra.

Quanh quẩn xoay quanh vòng ngoài cùng của Huyền Minh đại trận một vòng, đồng thời tiếp tục tiến hành suy diễn cùng phân tích, bởi vì ở bên trong đại trận vận hành không ngừng, cũng không phải cứ có trận đồ thì mọi thứ sẽ đều ổn được. Cho đến khi tìm thấy nơi trống vắng nhất của trận pháp, hãy lặng lẽ lẻn vào trong đó. Mà càng tiếp cận vào tầng bên trong, trận pháp sẽ càng ngày càng huyền ảo và phức tạp hơn.

Đồng thời vẫn cần phải duy trì "Ngũ hành thần độn" cùng "huyễn ma độn thuật", tiêu hao tâm lực như người ta có thể tưởng tượng. Mà hơn nữa càng tiếp cận gần với Huyền Minh động phủ, cũng sẽ càng tiếp cận gần hơn với Ngao Huyền. Ngay cả khi mang theo cả trận bàn và trận đồ, nó cũng giống như là xiếc đi dây ở trên vách núi cheo leo cao cả vạn trượng vậy.

Tuy nhiên, Lý Thanh Sơn càng đến những lúc như thế này, tâm tư của hắn lại càng trở nên rõ ràng và từ tốn hơn. Mặc dù vấn đề đó có quan trọng và nguy hiểm vô cùng, nhưng không có sự căng thẳng hoặc sợ hãi chút nào cả. Từ biển sâu tiến vào trong đất đá của bờ biển, biến đổi chạy trốn bằng đường thuỷ thành chạy trốn ở trên mặt đất, một đường liền có thể đi tới nơi, thành thục lão luyện.

Cuối cùng cũng đến gần với Huyền Minh động phủ, toàn bộ ngọn núi từ trên cao nhìn xuống dưới dường như đều tràn đầy linh khí, tùy tiện đào ra một viên đá nào đó cũng đều là linh thạch thượng phẩm. Hơn nữa khi bầu không khí của Huyền Minh thâm nhập vào, dường như biến thành đất đông cứng, còn kiên cố hơn so với sắt thép gấp trăm lần.

Lý Thanh Sơn cố gắng một hồi, mặc dù hắn cũng được xem như là giỏi về chạy trốn ở trên mặt đất, nhưng tốc độ chạy trốn cực kỳ chậm chạp, chỉ sợ không đợi được đến khi hắn tìm được vị trí của Tiểu Minh, thì đã bị tiêu hao hết tất cả tinh khí thần, bị nghiền nát ở bên trong đỉnh núi rồi.

Không thể không lui ra được, vẫn phải dùng phương pháp cũ tìm kiếm khắp các núi đồi, cuối cùng cũng tìm thấy được một vết nứt tự nhiên ở bên trong dãy núi, nhưng vết nứt nhỏ bé đến mức ngay cả là con giun con dế ​​​​cũng không thể bò chui vào được, như vậy phải thi triển độn thuật.

May mắn là hắn đã chuẩn bị từ sớm và cẩn thận lấy ra mảnh Cửu Thiên tức nhưỡng đó ra. Đây hiện tại là bảo vật quý giá nhất ở trong tay của hắn, nếu như để mất đi, thì đó thật sự là thiệt thòi đến lão lão gia. Thí dụ cũng giống như là một tay cờ bạc khi đi vào bước đường cùng, dường như hắn cũng sẽ cá độ hết tất cả số thẻ đánh bạc mà mình có.

Mượn sức mạnh của Cửu Thiên tức nhưỡng, vết nứt từ từ mở rộng bằng kích thước của ngón tay út, Âm Ma như nước xâm nhập vào bên trong đó.

Cũng không có phòng giam đặc biệt nào ở bên trong của Huyền Minh động phủ, Ngao Huyền cũng đã phong trấn La Hầu Tiểu Minh vào bên trong huyền băng, tùy ý đặt trong một căn phòng bằng đá, vốn dĩ tưởng là mắt không thấy thì tâm không phiền, nhưng không bao giờ có thể ngờ được rằng lại có người có thể lẻn đi vào bên trong.

Có một tiếng răng rắc nhẹ nhàng, một vết nứt không thể phát hiện trên đỉnh của căn phòng bằng đá đã mở rộng thêm một chút, như thể nó đã bị nứt vỡ ra một cách tự nhiên nhất. Một trận gió lạnh thổi qua, Lý Thanh Sơn lẳng lặng đứng ở phía trước của Huyền Băng.

Lúc này, Ngao Huyển mở một con mắt ra, như thể đã phát giác ra được điều gì đó.



Khí lạnh tràn ra, băng sương ngưng tụ lại.

Đôi mắt của La Hầu Tiểu Minh đóng chặt lại như đang rơi vào giấc ngủ li bì.

Lý Thanh Sơn tới gần Huyền Băng, đầu ngón tay chạm vào bề mặt băng. Cảm giác lạnh lẽo thấu xương lan tới tận Âm Thần khiến hắn vội vàng rụt tay lại, thử truyền niệm:

"Tiểu Minh! Tiểu Minh!"

Thế nhưng ý niệm của hắn không tài nào xuyên thấu qua được nhà lao bằng băng này. Nếu cố phá vỡ thì chắc chắn sẽ làm kinh động tới Ngao Huyền.

Hắn suy nghĩ một lát rồi lùi ra sau hai bước nhìn chằm chằm vào La Hầu Tiểu Minh trong Huyền Băng. Ngón trỏ phải và ngón giữa chụm lại đặt lên mi tâm, rồi vạch nhẹ xuống bên dưới. Một tia ma niệm bắn ra từ mi tâm, xuyên qua tầng ngăn trở Huyền Băn bắn vào mi tấm của La Hầu Tiểu Minh.

Chỉ trong thoáng chốc cảnh tượng xung quanh đã biến đổi bay ngược về phía sau. Mặt đất rộng vô tận nhuộm đỏ ngòm, bầu ngân hà trên trời rộng lớn mênh mông.

Lý Thanh Sơn thấy vui trong lòng:

"Vào được rồi!"

Đây vốn là pháp môn cơ bản nhất của Tâm Ma Mật Quyển, thực chất nó chẳng có tác dụng gì, vì điều khiển tâm ma vô cùng kỳ lạ khó lường. Nếu chưa sẵn sàng tấn công mà lại bày ra tư thế ở trước mặt kẻ địch thì thực sự rất ngu ngốc. Vậy nhưng bây giờ lại thu được hiệu quả thần kỳ.
Hết chương 2778.
Bình Luận (0)
Comment