Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2460 - Chương 2787. Vạn Kiếp Bất Phục

Chương 2787. Vạn Kiếp Bất Phục
Chương 2787. Vạn Kiếp Bất Phục

"Ồ, hóa ra ta là vậy!"

Lý Thanh Sơn đắc ý vung cánh tay, vốn chỉ định nghe xem Ngao Huyền định trăn trối lời gì trước khi chết, cũng không có ý định nuôi tai họa ngầm là "đầu Chân long" này. Vả lại thực lực đôi bên cách biệt quá lớn, hôm nay thắng được là nhờ có Huyền Minh đại trận trấn áp và đánh bất ngờ nên mới có thể khiến Ngao Huyền phải quy phục.

Dù đã thắng nhưng bây giờ hắn vẫn phải giữ trạng thái Ngưu Ma Biến để có thể đánh một quyền cuối cùng bất cứ khi nào. Nếu bất cẩn thả "đầu long này" về núi thì muốn hối hận cũng đã muộn. Nhưng khi nghe La Hầu Tiểu Minh nói vậy, có vẻ hắn có thể khiến Ngao Huyền quy phục thật.

Sau đó mỉm cười hỏi Tiểu Minh:

"Ha, ngươi không sợ vạn kiếp bất phục đấy chứ?"

"Hừ, ta còn chưa nói sẽ đi theo ngươi, cùng lắm là vừa hay chung đường mà thôi."

La Hầu Tiểu Minh kiêu ngạo nói, nhưng trong lòng lại hiểu rõ rằng từ khi hắn bắt đầu kề vai sát cánh chiến đấu với Lý Thanh Sơn, hắn đã không thể quay lại con đường ban đầu được nữa. Chắc chắn không đơn giản như quay về A Tu La báo thù rửa hận như đã nói. Vả lại hắn cũng không định quay đầu, thân là thần tử của A Tu La yêu giết chóc và hiếu chiến, nếu bỏ qua sát kiếp lớn nhất thiên địa này mới là chuyện đáng hối hận.

"Ta đã đoán ra được phần nào lai lịch của các ngươi. Ài, mệnh trời đã vậy thì ta còn cách nào."

Ngao Huyền ấm ức nói, sau khi xác định mình đã "gặp phải đại nạn" hình như đã hoàn toàn chấp nhận chịu thua.

Lý Thanh Sơn siết chặt long giác, giơ nắm đấm lên nói:

"Ta vẫn cảm thấy kẻ này không thể trông cậy vào được, không bằng giết đi tẩm bổ cho Tiểu An."

"Ừ ừ!"

Tiểu An gật đầu, long huyết và long lân ăn rất ngon.

"Tha mạng! Tha mạng!Chắc chắn rất đáng tin! Chắc chắn đáng tin!"

Ngao Huyền vội vàng xin tha, ném chút cốt khí cuối cùng không còn một mống, theo cách nói khác thì chính là vô cùng "co được dãn được".

"Yên tâm, ta tự có cách."

La Hầu Tiểu Minh nói:

"Tiểu Long, ngươi có chịu làm vật cưỡi của ta không?"

Ngao Huyền vội hùa theo:

"Đồng ý, đồng ý. Làm vật cưỡi cho thượng thần chính là ước mơ lớn nhất của Tiểu Long."

"Cẩn thận bị phản phệ."

Lý Thanh Sơn nhắc nhở, nếu có thể thu phục Ngao Huyền thì thu lại được nhiều lợi ích hơn là chặt ra lấy thịt. Nhưng thực lực tổng hợp của họ không bằng Ngao Huyền. Một khi để Ngao Huyền tìm được cơ hội cắn ngược thì thực sự vô cùng ngu ngốc.

"Tốt lắm, vậy thì đừng có phản kháng!"

La Hầu Tiểu Minh nở nụ cười gằn bước lên phía trước, rạch lòng bàn tay phải ra rồi đè lên long đầu.

Thoáng chốc huyết khí và hắc ám tràn ra, bao phủ quanh người Ngao Huyền.

Ngao Huyền giãy dụa, long thân trở mình khuấy động mặt nước tạo ra từng cơn sóng lớn.

Hắn muốn tìm cơ hội cắn trả, trở thành vật cưỡi cũng không sao, dù sao kẻ yếu cũng không thể điều khiển được kẻ mạnh. Dù là dù pháp bảo hay pháp thuật thì cũng có cách để phá giải.

Nhưng hắn lại quên mất một chuyện rằng người muốn hắn thành thú cưỡi không phải tu sĩ bình thường, mà là La Hầu Thần tộc, có phương pháp hàng phục thú cưỡi được truyền thừa từ thời thượng cổ. Trong đó thứ có lực lượng khống chế mạnh nhất chính là Hắc Ám huyết khế, dùng thần huyết thuần túy nhất để sức mạnh tương thông, trung hòa huyết mạch.

Lý Thanh Sơn đạp mạnh lên long đầu, nói:

"Thế nào, ngươi còn dám phản kháng lại?"

Ngao Huyền cố gắng chống lại La Hầu Tiểu Minh, dùng toàn lực để bài xích lại thần huyết, nét mặt hắn trở nên dữ tợn:

"Ngươi phải nói cho ta biết một việc, nếu không ta thà chết cũng không khuất nhục!"

Lý Thanh Sơn nói:

"Chuyện gì?"

"Ngươi có phải người giết Lâm Huyền hay không?"

Ngao Huyền chất vấn, cái này là do trực giác, hắn cảm thấy Lâm Huyền chắc chắn không thể chết dễ dàng như vậy được. Trừ phi gặp phải kẻ địch mạnh khó lường, ví dụ như người ở trước mặt này.

Lý Thanh Sơn và Tiểu An nhìn nhau, Sở Thiên bị Tiền Dung Chỉ giết chết là do bị thương nặng lúc đánh nhau với Lý Thanh Sơn trước đó. Còn Lâm Huyền bị Tiền Dung Chỉ giết chết là do hậu quả Tiểu An làm tiết lộ bí mật. Nhưng tất nhiên vế sau đoán ra thì không sao, chứ họ thực sự không thể nói rằng họ không có chút liên quan nào được.

Sau đó hắn lắc đầu:

"Chắc chắn không phải."

"Thật sao?"

Ngao Huyền nửa tin nửa ngờ.

Lý Thanh Sơn tỏ ra thản nhiên, thề:

"Nếu là ta giết thì ta sẽ bị trời tru đất diệt, không thể chết tử tế!"

"Vậy được!"

Ngao Huyền nhắm mắt. Cuối cùng cũng chịu khuất phục, để mặc thần huyết hòa tan vào cơ thể, long huyết sôi trào lên như dung nham. Dù thấy La Hầu Tiểu Minh đang báo thù rửa hận cũng chỉ đành cúi đầu kiềm chế.

Một lát sau Ngao Huyền lại mở mắt ra, dưới tác động của La Hầu thần huyết, con mắt bị mù của hắn đã khép lại hoàn toàn, trở thành màu vàng chói lọi, lấp lánh có thần ánh ra một vòng sáng màu đen. Long lân trên người cũng trở nên u ám hơn.
Hết chương 2787.
Bình Luận (0)
Comment