Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 248 - Chương 248: Bốn Nghìn Viên Ngưng Khí Hoàn

Chương 248: Bốn Nghìn Viên Ngưng Khí Hoàn - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 248: Bốn Nghìn Viên Ngưng Khí Hoàn


Còn chưa nói xong, sâu trong mắt hắn cũng lộ ra ánh lửa, càng ngày càng sáng, ngọn lửa mãnh liệt phu ra hốc mắt và mũi miệng, đốt cháy cơ thể hắn từ trong ra ngoài.

Toàn bộ ngọn lửa chảy ngược về lòng bàn tay của Tiểu An, sau đó biến mất tăm, tất cả đều tự nhiên giống như đang ngồi dưới gốc cây lớn đâm kiến, chờ mong nhìn về phía Lý Thanh Sơn, chỉ thiếu điều nói một câu, mau đến khen ta.

Lý Thanh Sơn nhướng mày nói:

“Làm không tệ, không hổ là Tiểu An của nhà ta!”

Tiểu An xấu hổ cúi đầu, mặt đỏ bừng, môi hơi cong lên.

Lý Thanh Sơn chống nạnh:

“Thật sự là không thể không cố gắng! Cứ như vậy mãi, ta thân là nam tử hán đại trượng phu, không phải thành kẻ ăn bám sao!”

Hắn duỗi tay ra một chiêu, chân khí cuốn lên túi bách bảo và linh khí đao nhỏ bay về trong tay hắn, vốn dĩ muốn cùng thống lĩnh Lao về thành Gia Bình, cũng có người làm chứng, chứng minh hắn không hề liên quan đến sự mất tích của Trác Trí Bá.

Nhưng nếu Lao Hi Sơn đã vô cùng ham mê chức quyền, vậy đổi thành một câu chuyện khác: Thống lĩnh Lao không yên tâm về thống lĩnh Trác, đi vào động cương thi đi tìm, cuối cùng cũng bị lạc ở trong mê cung của hang động dưới lòng đất. Không quan tâm ngươi có tin hay không, dù sao ta tin.

Cứ như vậy, trong tay hắn lập tức có được ba cái túi bách bảo của Luyện Khí sĩ tầng sáu, cùng với bảy cái túi bách bảo của các Luyện Khí sĩ tinh nhuệ, tổng cộng mười cái túi bách bảo, một tài sản khổng lồ.

Hắn không chờ được đến lúc quay trở về thành Gia Bình, bắt đầu kiểm tra tính toán thu hoạch chuyến này ngay tại chữ, mươi cái túi bách bảo xếp theo một hàng dài, trong lòng hắn cũng nhịn không được kích động.

Đầu tiên, hắn lần lượt mở bảy cái túi bách bảo của đám Ưng Lang Vệ Cát Kiện ra, những người này đã làm việc ở trong Ưng Lang Vệ rất nhiều năm, đều là thân tín của Trác Trí Bá, từ trước đến giờ luôn được đặc biệt chú ý, mỗi người đều có một đống của cải xa xỉ, cộng lại với nhau, thật sự là rất nhiều.

Cuối cùng tổng cộng tìm được hơn bốn nghìn viên Ngưng Khí hoàn, chỉ riêng trong túi bách bảo của Tạ Nam Đức đã có hơn một nghìn viên Ngưng Khí Hoàn. Ngoài ra còn có ba trăm viên Bách Thảo hoàn, cùng với mấy chục viên đan dược có cấp bậc càng cao, hơn một trăm viên linh thạch, hơn hai trăm lá linh phù, cùng với ngân phiếu mấy nghìn vạn lượng.

Mở túi bách bảo ra cũng không phải chỉ vì sưu tập chiến lợi phẩm, mà đây là một quá trình rất đặc biệt, rất thú vị. Vì tất cả người tu hành đều sẽ bỏ những thứ bọn họ thường dùng và quý giá nhất vào trong cái túi bách bảo bé xíu này, cho nên ngoại trừ những thứ được Lý Thanh Sơn chú ý đến đầu tiên kia, còn có rất nhiều thứ linh tinh thú vị khác, có thể từ nó mà đoán ra được tính cách và sở thích của một người

Bảy cái túi bách bảo cũng tương ứng với bảy loại tính cách.

Trong túi bách bảo của Tạ Nam Đức có cất chưa một cây đàn cổ và không ít nhạc phổ. Sở thích của lão già này cũng coi như khá thanh nhã, nếu như không đi theo Trác Trí Bá chui xuống nền đất đen như mực kia để làm kẻ địch với hắn, mà là tìm một vùng núi sâu rừng trúc nào đó, đánh đàn ca hát, ngâm nga giữa núi rừng, không phải càng vui sướиɠ sao.

Đó lại là một tên cuồng đồ, trong túi bách bảo có rất nhiều yếm và khăn tay, cũng không biết lấy từ đâu ra, làm cho Lý Thanh Sơn vô cùng khinh thương.

Mà trong một cái túi bách bảo của một tên Ưng Lang Vệ không biết tên lại có một chồng thư nhà, làm Lý Thanh Sơn trầm ngâm một lúc lâu, cho dù hắn là chồng, là cha của người nơi đâu thì cũng đã không có khả năng quay về nhà nữa rồi.

Nhưng Lý Thanh Sơn cũng không hối hận đã gϊếŧ hắn, từ sau khi hạ quyết tâm phải đi ra ngoài cửu thiên thì con đường mà hắn phải đi cũng đã chú định đó không phải là một con đường có thể nhân từ nương tay. Không gϊếŧ người thì sẽ bị người gϊếŧ chết, đây là cái gọi là hiện thực.
Nhưng mà khi gϊếŧ chóc đã trở thành thói quen thì trong mắt Lý Thanh Sơn, những kẻ địch kia gần như đã không còn xem như là người, mà có thể nói đó chỉ là một vật thể hình người biết nói biết phản kháng mà thôi. Điều hắn cần làm chính là phá hủy, xé rách, bóp chết, xuyên thấy qua bọn họ. Sau đó máu thịt sẽ bị Tiểu An cắn nuốt, giống như từ trước đến nay chưa bao giờ tồn tại trên đời.

Giờ phút này, nhưng hình người mơ hồ kia dần dần khôi phục lại khái niệm con người, làm Lý Thanh Sơn nảy sinh chút thổn thức cảm thán, giữ được bản tâm và tính người.

Ba cái túi bách bảo còn lại là của hai vị chính phó thống lĩnh Ưng Lang Vệ cùng với Cương Thi Đạo nhân, là ba Luyện Khí sĩ tầng sáu, cũng là thứ Lý Thanh Sơn để ý đến nhất.

Cái đầu tiên mở ra là của vị phó thống lĩnh Lao Hi Sơn, tuy rằng mới thăng cấp Luyện Khí tầng sáu, nhưng chỉ riêng cái túi bách bảo này cũng đã lớn hơn rất nhiều, rộng khoảng chừng một căn phòng. Nhưng đồ đạc bên trong thì lại không có gì đáng chú ý, còn không nhiều bằng Tạ Nam Đức, làm Lý Thanh Sơn có hơi thất vọng.
Bình Luận (0)
Comment