Chương 251: Đứa Nhỏ Sạch Sẽ - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 251: Đứa Nhỏ Sạch Sẽ
Lý Thanh Sơn lạnh giọng nói:
"Tránh ra."
Tiền Dung Chỉ lui về phía sau một bước, ngón tay vân vê sợi tóc:
"Thôi quên đi, ngươi đúng là một nam nhân không hiểu tình thú."
"Đây là báo đáp."
Lý Thanh Sơn lấy mấy thứ từ trong túi bách bảo ra, có Xuân Tình hoàn và Bách Thảo hoàn lấy từ chỗ Triệu Lương Thanh, một thanh phi kiếm trung phẩm, còn có một quyển Tiểu Vân Vũ quyết. Ngoài phi kiếm ra, mấy thứ này đều là đồ hắn không dùng được.
Tiền Dung Chỉ hé miệng cười:
"Ta rất thích nam nhân hào phóng."
Nói xong, nàng nhận lấy mấy món đồ mà hắn đưa, sau đó lật xem quyển Tiểu Vân Vũ quyết. Lúc nàng lật đến một trang nào đó, cặp mắt bỗng nhiên sáng ngời, sau đó ném thanh phi kiếm trung phẩm trả lại cho Lý Thanh Sơn.
"Ta cũng không phải người hẹp hòi, còn lại mấy thứ này thì ngươi không dùng được, vậy ta đành nhận lấy thôi."
Món linh khí trung phẩm mà những luyện khí sĩ bình thường cầu còn không được lại bị hai luyện khí sĩ cấp thấp không thèm để ý ném tới ném lui.
Lý Thanh Sơn nói:
"Sau này còn gặp lại."
Nhận được thông tin như vậy, hắn không thể tiếp tục ở lại Gia Bình thành đợi người đến truy bắt. Hắn cũng không có tự tin có thể ngăn cản được cả một môn phái lớn đang dốc toàn lực liều lĩnh xông lên. Hơn nữa hắn cũng không cần ngăn cản, chỉ cần dựa vào số tài nguyên khổng lồ trong tay, tìm một chỗ bế quan tu luyện, nâng cao thực lực mới là điều đúng đắn.
Chỉ cần hắn trở nên mạnh mẽ hơn thì Vân Vũ môn sẽ không còn là mối phiền phức với hắn nữa.
Tiền Dung Chỉ nói:
"Chờ một chút, ngươi có muốn lấy được một túi bách bảo của luyện khí sĩ cấp sáu không?"
Lý Thanh Sơn hỏi:
"Ở đâu?"
Tiền Dung Chỉ nói:
"Ở ngay trong Gia Bình thành này, lâu chủ mới nhậm chức của Vân Vũ lâu là một vị sư huynh của ta, lúc đầu môn chủ có dự định nếu Trác Trí Bá không bắt được đứa trẻ kia thì sẽ để hắn ra tay."
Có vẻ nàng đã gặp được người có cùng mưu đồ cùng lý tưởng, nên đến cuối cùng nàng vẫn để lộ mục đích chính của mình.
"Người này là nhi tử của phó môn chủ, thích nhất là việc làm nhục con gái nhà lành. Chỉ cần hắn đi trên đường nhìn thấy nữ tử xinh đẹp, buổi tối nhất định sẽ đến thăm nhà người ta, dựa vào thủ đoạn của luyện khí sĩ muốn gì làm nấy."
Lý Thanh Sơn thắc mắc:
"Ưng Lang vệ của Thanh Hà phủ mặc kệ ư?"
"Nữ nhân bình thường rất khó chống lại một vài thủ đoạn nhỏ của Vân Vũ môn, rất nhiều người bị hắn hại, một số người để ý đến danh tiết kiên quyết muốn làm to chuyện thì hắn vừa uy hϊếp vừa dùng chút bạc để bịt miệng, dân không báo quan không truy xét, vậy là coi như xong chuyện."
Lý Thanh Sơn nói:
"Ngươi muốn ta giúp ngươi gϊếŧ hắn à?"
"Không, ta muốn ngươi giúp ta bắt sống hắn. Trong túi bách bảo của hắn có khá nhiều đồ tốt, tất cả những thứ đó sẽ thuộc về ngươi, ta chỉ cần ngươi khiến hắn không dùng được công pháp và đan dược của Vân Vũ môn, được chứ?"
Tiền Dung Chỉ chân thành cầu xin.
Lý Thanh Sơn trầm ngâm một lúc, quả nhiên nữ nhân này hào phóng như vậy là vì có chuyện cần nhờ, nàng muốn mượn tay mình để đối phó với đồng môn. Chẳng qua Vân Vũ môn vốn là kẻ địch của hắn, hắn cũng sớm hạ quyết tâm phải tự tay gϊếŧ chết Tây Môn bà bà, hiện giờ hắn đã tính toán trước là sẽ chạy trốn thì trước tiên nên làm một chút gì đó, mà một yêu cầu hấp dẫn như vậy thật sự khiến người ta khó lòng từ chối.
Tiền Dung Chỉ nói:
"Trên đường tới đây, hắn vẫn nói với ta rằng rất muốn chơi thử nữ tử quốc sắc thiên hương, dù chỉ là một chút cũng được."
Lý Thanh Sơn ngẩng đầu, một tia sát ý chợt lóe lên trong mắt.
"Ha…ta cũng muốn gặp hắn đây!"
Đèn tắt, Tiểu Dung Chỉ ra khỏi tòa nhà, đột nhiên thấy Tiểu An đứng trong bóng tối khiến nàng giật mình:
"Đứa nhỏ này, thật sạch sẽ!"
Người mà nàng nhìn thấy không mang đến cho người ta cảm giác quốc sắc thiên hương, mà là loại cảm giác sạch sẽ đến kỳ dị. Có lẽ chỉ khi một người đã trải qua rất nhiều chuyện mới có thể cảm nhận được sâu sắc đến như vậy. Nàng nhịn không được vươn tay ra muốn sờ má Tiểu An, nhưng bàn tay lại dừng giữa không trung, tựa như sợ bản thân dơ bẩn sẽ làm ô nhiễm đứa trẻ thuần khiết này.
Tiểu An vươn tay vỗ nhẹ lên mu bàn tay Tiền Dung Chỉ, xem ra nàng không hề có ác cảm với nữ tử giúp mình ngộ ra Chu Nhan Bạch Cốt Đạo này.
Tiền Dung Chỉ vui mừng không thôi, bàn tay nàng hơi co rụt lại, sau đó cười nói:
"Khó trách ngươi không chịu giao nàng ra, dù là ta, ta cũng sẽ vì nàng mà trở mặt với bất kỳ kẻ nào."
Lý Thanh Sơn nói:
"Ngươi vốn là người sẵn sàng trở mặt với bất kỳ kẻ nào chỉ vì lợi ích."
Tiền Dung Chỉ nói:
"Như vậy thì có gì không đúng sao?"
Lý Thanh Sơn không đáp lời.
Lý Thanh Sơn và Tiền Dung Chỉ đi rất gần nhau trong con hẻm nhỏ tối tăm, hắn không hoàn toàn tin tưởng nữ nhân miệng lưỡi khéo léo này, nên vừa đi vừa cảnh giác. Nếu hắn vừa bước vào trong Vân Vũ lâu đã phát hiện ra bốn bà bà của Vân Vũ môn mai phục trong đó, hắn phải duy trì một khoảng cách có thể một kích gϊếŧ chết nàng.