Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 253 - Chương 253: Người Của Vân Vũ Môn

Chương 253: Người Của Vân Vũ Môn - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 253: Người Của Vân Vũ Môn


Chân khí cuốn lấy túi bách bảo ở bên hông nam nhân kia vào tay Lý Thanh Sơn. Không có túi bách bảo, đối với đại đa số luyện khí sĩ mà nói đều giống như hổ không răng, còn chân tay không hoạt động được thì giống như một con hổ bị bại liệt.

Tất cả đều thuận lợi ngoài dự kiến của Lý Thanh Sơn, nhưng chỉ cần trong đan điền của luyện khí sĩ vẫn còn một chút chân khí thì không thể hoàn toàn kìm chế được đối phương. Hắn đã chuẩn bị phương án kế tiếp để sẵn sàng ứng phó, nhưng nam nhân kia đau đớn đến mức vặn vẹo, chân khí trong người chạy tán loạn, rõ ràng hắn ta đã mất năng lực phản kháng. Điều này khiến hắn hơi kinh ngạc.

Nếu đối phương là một luyện khí sĩ như Trác Trí Bá, vậy ngay cả khi đao kiếm đâm vào thân cũng không thể ngăn cản hắn điều động chân khí. Đương nhiên, nếu người này là Trác Trí Bá thì chắc chắn sẽ không bị đánh lén dễ dàng như vậy, dù hắn ta không cảm nhận được một tia khí tức nào, cũng không nghe thấy một tiếng động nào, nhưng hắn chỉ cần dựa vào trực giác đã đủ cảm nhận được mối nguy hiểm và hóa nguy thành an.

Nhưng nam nhân này là con trai của môn chủ, vốn được cưng chiều từ nhỏ, thân thể yếu đuối như nữ nhi, chưa từng bị đối xử thô bạo như thế, đột nhiên hắn phải chịu đựng cơn đau đớn như vậy, vì đau quá nên quên sạch tất cả.

Vả lại nhờ có phù định thân chống đỡ thêm một lúc nên chân khí mới bị phá tan.

Không đợi Lý Thanh Sơn ra tay, Tiền Dung Chỉ đã lấy ra một cái gông bằng sắt, khóa chặt cổ và hai tay nam nhân kia.

Một vầng linh quang lóe lên quanh gông sắt, đây là một linh khí hạ phẩm, hơn nữa còn là một bảo vật hiếm có. Linh khí hạ phẩm này dùng để khóa chặt kẻ địch, có hình dạng một con đại bàng màu đen, chớp mắt nhìn lại đã thấy hai móng vuốt của con đại bàng ghì chặt hai tay nam nhân kia, mỏ đại bàng nuốt chặt đầu nam nhân, vừa nhìn đã biết đây là sản phẩm của Ưng Lang vệ, không cần hỏi cũng biết vật này lấy từ chỗ Trác Trí Bá.

Chân khí trong người nam nhân kia đã tán loạn không chịu nổi, lại bị khóa đại bàng ghìm chặt, khiến hắn không còn chút sức uy hϊếp nào. Sau đó hai mắt hắn trợn trắng, vậy mà nam nhân kia lại ngất xỉu vì quá đau.

Lý Thanh Sơn rất ngạc nhiên, nhận thức của hắn lại được mở rộng thêm chút nữa. Hóa ra thực lực của một luyện khí sĩ chân chính không đơn giản chỉ dựa vào tầng năm hay tầng sáu để đánh giá, mà còn phải dựa vào ý chí, tâm tính, phản xạ, đây đều là những yếu tố không thể thiếu.

Nếu nam nhân này có chuẩn bị đầy đủ, có lẽ hắn sẽ phát huy được thực lực của một luyện khí sĩ cấp sáu. Nói không chừng hắn còn có thể dựa vào đòn sát thủ của cha mình truyền cho mà đánh chết được luyện khí sĩ cùng cấp, nhưng lúc gặp phải tình huống bất ngờ thì hắn lại lộ nguyên hình, không chịu nổi một đòn.

Tiền Dung Chỉ nói:

"Dẫn hắn xuống dưới!"

Rầm rầm!

Trong nhà lao dưới lòng đất, Lý Thanh Sơn xách theo một nam nhân bị lột trần như nhộng, tay chân và đầu bị khóa sắt ghì chặt, hắn bị ném vào một căn phòng đá trống rỗng. Dù không có linh khí nhưng luyện khí sĩ cấp sáu vẫn điều khiển được đồ vật xung quanh, nếu vậy sẽ rất phiền phức.

Nam nhân này bị đau kịch liệt mà tỉnh lại, dung mạo của hắn cũng khá tuấn tú, chỉ là sắc mặt tái nhợt, hơn nữa còn đau đến mức vặn vẹo không ra dáng vẻ gì. Hắn hoảng sợ nói:

"Tiền Dung Chỉ, ngươi đang làm gì đấy? Ngươi...Ngươi là Lý Thanh Sơn!"

Hắn đã từng xem bức chân dung vẽ Lý Thanh Sơn trước khi xuất phát.

Lý Thanh Sơn nói:

"Ngươi là người của Vân Vũ môn!"

Nam nhân kia nói:

"Ta là Ngụy Anh Kiệt, cha ta là môn chủ Vân Vũ môn. Nếu ngươi thức thời nhanh chóng thả ta ra, ta sẽ tha cho ngươi một mạng."
"Cái gì, môn chủ Vân Vũ môn à? Tiền Dung Chỉ, ngươi lừa ta, vậy mà ngươi khiến ta đắc tội với nhân vật lớn như vậy."

Lý Thanh Sơn hoảng hốt, trong ánh mắt lộ rõ vẻ sợ hãi, hắn cung kính nói:

"Thiếu môn chủ, ngài đến Gia Bình thành làm gì vậy?"

Ngụy Anh Kiệt thấy Lý Thanh Sơn hoảng sợ như vậy thì càng được đà lấn tới:

"Mau thả ta ra, sau đó dâng đứa trẻ có tướng quốc sắc thiên hương bên cạnh ngươi ra…"

Nét sợ hãi trên mặt Lý Thanh Sơn biến mất không còn chút nào, hắn thở phào một hơi rồi nói:

"Xem ra ta không tìm nhầm người rồi."

Dù Tiền Dung Chỉ nói như vậy nhưng hắn không tin tưởng hoàn toàn. Chẳng qua coi như tên này là luyện khí sĩ cấp sáu yếu nhất mà Lý Thanh Sơn từng gặp, hắn thật không hiểu nổi hắn ta làm sao tu được đến luyện khí tầng sáu với chỉ số thông minh như thế này.
Tiền Dung Chỉ mỉm cười:

"Đúng là một tên ngu ngốc!"

Dường như Ngụy Anh Kiệt đã hiểu ra cái gì đó, hắn gào lên:

"Tiền Dung Chỉ, ngươi là tên phản đồ, mau thả ta ra, nếu không cha ta sẽ không bỏ qua cho ngươi. Ai…ui!"

Bình Luận (0)
Comment