Chương 258: Nắm Giữ Vận Mệnh Của Chính Mình - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 258: Nắm Giữ Vận Mệnh Của Chính Mình
Trong nhà lao dưới lòng đất, Ngụy Anh Kiệt đã không còn hình dáng của một con người nữa, gương mặt vốn tuấn tú lúc này trở nên già nua, làn da chảy xệ và khô héo như một ông già, tròng mắt không còn ánh sáng, nước miếng không ngừng chảy ra.
Mười ngày trước, vì hắn dùng quá nhiều Xuân Tình hoàn cùng một lúc nên bị dược lực quá mạnh tấn công thẳng vào não bộ, biến thành kẻ ngốc.
Dưới công pháp Thốn Nguyên thuật của Tiền Dung Chỉ, toàn bộ chân khí trong người hắn bị nàng hút sạch không còn sót lại chút nào, tinh khí cũng không buông tha, rốt cuộc một con đường sống cuối cùng của hắn cũng bị cắt đứt. Cả đời hắn thích chơi đùa nữ nhân, cuối cùng lại bị nữ nhân chơi đến chết, thật sự đáng buồn, đáng tiếc.
Lúc này trên người hắn, thân thể mềm mại không xương trắng như tuyết của Tiền Dung Chỉ đang đổ mồ hôi, khiến làn da của nàng càng trở nên sáng bóng mịn màng, hai gò má căng mịn động lòng người, giống như cây non vươn mình trên mặt đất khô cằn.
Nàng đã dùng Tĩnh Tâm hoàn nên không cần để ý đến gương mặt của người bên dưới, ngược lại trên khuôn mặt còn lộ rõ vẻ mừng như điên. Ngụy Anh Kiệt được cha hắn bồi dưỡng tỉ mỉ, chân khí trong người cực kỳ dồi dào, ít nhất phải nhiều gấp mười lần Tiền Dung Chỉ.
Tiền Dung Chỉ không e dè cười lớn tiếng, với nguồn chân khí này, nàng đã đột phá luyện khí cấp bốn, hơn nữa còn đang trong trạng thái sung túc, rất có thể sẽ đột phá luyện khí cấp năm.
Mặc dù Thốn Nguyên thuật đáng sợ nhưng cũng không thể giúp nàng lập tức tiêu hóa hết chân khí của một luyện khí sĩ cấp sáu mà không bị hao hụt một phần nào, nếu không nàng đã vọt thẳng tới luyện khí cấp sáu rồi. Nhưng có thể đạt đến cảnh giới này, Tiền Dung Chỉ đã khá thỏa mãn.
Đương nhiên, loại công pháp này cũng có điểm yếu, quá nhiều chân khí dung nạp cùng một lúc rất phức tạp, nàng cần phải dùng rất nhiều Xuân Phong Hóa Vũ hoàn để dung hợp. Nhưng nàng cũng không lo lắng, chỉ cần cảnh giới tăng lên, tự nhiên sẽ có cách giành được càng nhiều đan dược tốt hơn.
Ngay từ khi bắt đầu, nàng đã không dự định dùng người bình thường để tu hành hai quyển Đại Tiểu Vân Vũ quyết này. Vì tạp chất trong này quá nhiều, tốc độ quá chậm, mà thuộc tính chân khí khác biệt quá lớn sẽ càng khó tiêu hóa, thậm chí có thể xảy ra vấn đề chân khí khác loại không thể dung hợp sẽ tự đào thải lẫn nhau, nên nàng không muốn đi tìm luyện khí sĩ bình thường để tự gây thêm phiền phức cho bản thân, mà đồng môn cùng tu hành Vân Vũ quyết sẽ là con mồi tốt nhất.
Tiền Dung Chỉ ném một lá hỏa phù xuống đất, trong chốc lát xác chết khô héo hóa thành tro tàn. Nàng đang phân vân không biết có nên báo cáo với Vân Vũ môn rằng: thiếu môn chủ Vân Vũ môn không kiên nhẫn nổi nữa, đã tới động cương thi tìm Lý Thanh Sơn rồi!
Nàng lại lấy ra một viên đan dược nuốt xuống bụng, chân khí lập tức bị đè nén xuống luyện khí cấp ba. Sau đó nàng đi tắm rửa thay quần áo, rồi ra khỏi nhà lao trong lòng đất, ngửa đầu nhìn bầu trời mùa thu quang đãng không một gợn mây, trên khuôn mặt nở nụ cười rạng rỡ hơn cả ánh mặt trời:
"Ta tự nắm giữ vận mệnh của mình!"
Trong một gian phòng cửa mở rộng, Vương Phác Thực ném một tập thư dày cộp xuống mặt bàn dài bằng gỗ lim trước mặt Hoa Thừa Tán:
"Ngươi thấy thế nào?"
Hoa Thừa Tán dựa vào ghế thái sư, hai chân gác lên bàn. Bàn tay hắn phất một cái, chồng thư dày cộp trên bàn bay ào ào tới trước mặt, từng lá thư xếp thành hàng giữa không trung.
Hoa Thừa Tán quay đầu lại, ánh mắt nhanh chóng chuyển động, nhìn lướt qua từng lá thư, trong đầu thầm ghi nhớ từng câu từng chữ trong thư.
Ta nhìn thấy họ đi ngang qua...Chúng ta đi ra cùng Lý Thanh Sơn, cũng không biết hắn đi đâu...Chính miệng hắn nói, hắn có thù với Trác Trí Bá...Môn chủ của chúng ta nói nhất định phải bắt được đứa nhỏ kia, không được…
Từng câu từng chữ trong những lá thư giống như vô số giọng nói khác nhau xì xào bên tai hắn. Một lát sau, giấy bay ào ào trở lại bàn, xếp lại thành một đống chỉnh tề.
Hoa Thừa Tán mở hai mắt ra:
"Nếu theo như lời Hà Dịch Thế nói thì là thật!"
Vương Phác Thực hỏi:
"Tức là sao?"
Hoa Thừa Tán mỉm cười:
"Lý Thanh Sơn chơi chết Trác Trí Bá, sau đó gϊếŧ chết Lao Hi Sơn."
Tin tức cực kỳ chi tiết lại được một bộ não thông minh tuyệt đỉnh xử lý, loại bỏ tất cả tin tức giả, lại bù đắp vào khoảng trống, kết quả thông tin nhận được không khác bao nhiêu so với chân tướng sự việc.
Vương Phác Thực nhíu mày:
"Không thể nào, hắn chỉ là luyện khí cấp hai, sao có thể gϊếŧ được Trác Trí Bá và nhiều Huyền Lang vệ được chứ?"
Hoa Thừa Tán khen ngợi:
"Hắn là luyện khí sĩ cấp hai nhưng đã chém chết một luyện khí sĩ cấp năm. Hơn nữa, chưa chắc chuyện này do hắn tự mình ra tay, có thể hắn chỉ đóng vai trò dẫn Trác Trí Bá vào sào huyệt của đạo nhân cương thi. Ngươi biết đấy, dưới lòng đất không hề an toàn, có rất nhiều nơi, ngay cả chúng ta cũng không dám xâm nhập."