Chương 277: Là Ngươi? - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 277: Là Ngươi?
Mùi vĩnh viễn là thứ mà kẻ tu hành nhân loại dễ dàng....xem nhẹ nhất, Lý Thanh Sơn vốn có khứu giác nhạy bén hơn dã thú bình thường gấp trăm lần, lại có cả trực giác bản năng đối với nguy hiểm và sát cơ, cho nên tuyệt đối không thể bị phục kích đơn giản.
Hắn thu liễm toàn bộ khí tức quanh người, nắm chắc một thanh Liễu Phong đao, chuẩn bị kỹ càng tất cả bùa chú rồi mới từ từ tới gần Cương Thi động. Mũi liên tục nắm bắt khí tức còn sót lại trong không khí, nỗ lực đoán xem hiện tại có mấy người đang núp trong động phủ.
Chuyến này hắn đặc biệt đến vì Vân Vũ môn, sao có thể chạy mất dép. Đương nhiên, nếu nhiều người thì hắn sẽ dùng chiến lược rút lui. Nếu ít người thì hắn sẽ tới và gϊếŧ hết, liên thủ với Tiểu An để đối phó với một Luyện Khí sĩ tầng thứ chín thì vẫn có rất nhiều phần thắng.
Khi hắn đặt chân vào trong động phủ, bên trong lại trống không, chỉ còn dư lại mùi hương quanh quẩn dần dần tan đi.
Mấy vị đại Luyện Khí sĩ sao có thể chờ một hậu sinh tiểu tử ở dưới lòng đất mãi được, chẳng qua đợi hai, ba ngày không thấy thì rút lui ra ngoài, tìm kiếm tung tích của Ngụy Anh Kiệt.
Lý Thanh Sơn hơi thất vọng, xem ra còn phải rắc rối hơn một chút rồi.
…
Nửa đêm canh ba, Lý Thanh Sơn lặng yên không một tiếng động leo lên Ưng Lang vệ, đi tới căn gác nhỏ của chính mình. Đúng như dự đoán, bên trong tản ra một cỗ khí tức, chẳng qua nó mạnh hơn nhiều so với trong dự đoán của hắn, nhưng mùi thì không hề sai. Tiền Dung Chỉ đã đột phá Luyện Khí tầng thứ năm, còn nhanh hơn hắn một chút.
Lý Thanh Sơn để Tiểu An canh chừng ở bên ngoài căn gác, một mình leo lên gác nhỏ rồi mở cửa sổ ra, chỉ thấy Tiền Dung Chỉ đang ngồi luyện khí, trên mặt không hề có xíu vẻ quyến rũ nào, trái lại lộ ra vài phần nghiêm túc.
Tiền Dung Chỉ nghe thấy tiếng động từ phía cửa sổ thì lập tức cầm vũ khí và linh phù ở bên cạnh lên, bày ra tư thế phòng ngự, sau đó lại lộ ra vẻ bất ngờ:
“Là ngươi?”
Lý Thanh Sơn đáp:
“Là ta.”
Tiền Dung Chỉ thả lỏng thân thể, cũng không hỏi vì sao thân hình Lý Thanh Sơn lại thay đổi nhiều vậy, mắt sáng lên nói:
“Ngươi tu đến Luyện Khí tầng thứ ba rồi à, quả nhiên là thiên tài!”
Lần đầu tiên nàng nhìn thấy Lý Thanh Sơn là vài tháng trước, khi đó hắn mới chỉ Luyện Khí tầng thứ nhất.
Lý Thanh Sơn nói:
“Tu vi của ngươi cũng khiến ta bất ngờ hơn.”
Tiền Dung Chỉ đáp lại:
“Vô dụng cũng có phương pháp của vô dụng, có điều tiếc là vẫn không thắng được ngươi.”
Lý Thanh Sơn híp mắt nói:
“Nếu có thể thắng được ta thì thế nào?”
Tiền Dung Chỉ cười yếu ới nói:
“Đến lúc đó mới biết được!”
Lý Thanh Sơn không muốn dây dưa đề tài này thêm nữa, trực tiếp hỏi:
“Vân Vũ môn thế nào rồi? Hiện tại ai đang làm chủ Vân Vũ lâu.”
“Ngươi không nên hỏi ta, vì mất dấu Ngụy Anh Kiệt mà ta bị liên lụy, hiện tại đã bị khai trừ khỏi Vân Vũ môn rồi, ta quỳ gối trên đất cầu xin bà bà rất lâu mà cũng vô dụng, bị thử thách không công lâu như vậy, nhưng còn chưa học được một bộ công pháp nào, ngươi nói có đáng thương hay không.”
Khuôn mặt Tiền Dung Chỉ đầy đau khổ tủi thân, cứ như không phải nàng tự tay hành hạ Ngụy Anh Kiệt đến chết vậy.
“Liên lụy?”
Lý Thanh Sơn cười khẩy:
“Quy tắc cũ, nếu ngươi có thể dẫn dụ một mình Tây Môn bà bà đến một chỗ nào đó dưới đất, tất cả đồ vật liên quan đến Vân Vũ môn ở trong túi Bách Bảo đều thuộc về ngươi.”
Tiền Dung Chỉ trợn tròn hai mắt:
“Ngươi có thể gϊếŧ Luyện Khí sĩ tầng thứ chín?!”
Nàng biết Lý Thanh Sơn có lá bài tẩy khác, ít nhất thực lực cũng trên Luyện Khí tầng thứ sáu, nhưng không hề nghĩ tới hắn đã đạt tới mức này rồi.
Nàng vốn cho rằng, dựa vào tốc độ tu hành của bản thân thì việc đuổi kịp Lý Thanh Sơn cũng chỉ là vấn đề thời gian. Nhưng vào giờ phút này, sự tự tin của nàng bỗng biến mất sạch như chưa từng tồn tại, khoảng cách giữa nàng và Lý Thanh Sơn không chỉ không thu nhỏ lại, ngược lại còn có xu thế tăng thêm.
Nàng cũng đã rõ vì sao hắn không thèm để mối up hϊếp tiềm ẩn đến mình ở trong lòng, vì đó là sự tự tin tuyệt đối về bản thân, dưới sự chênh lệch sức mạnh quá lớn, bất kỳ âm mưu quỷ kế gì cũng đều khó phát huy tác dụng. Chỉ sợ người nam nhân này không giống với bất kỳ nam nhân nào mà nàng nhìn thấy, khó đối phó đến bất ngờ.
“Vì thế, tốt nhất ngươi vẫn nên duy trì chút kính nể với ta, chuyện này tốt cho cả chúng ta!”
Tiền Dung Chỉ ngừng cười:
“Ta biết rồi, Ngụy Trung Nguyên – phó môn chủ Vân Vũ môn cùng với bốn vị bà bà đến Cương Thi động tìm ngươi, nhưng không có kết quả nên đã tách ra tìm kiếm bốn phía, Vân Vũ lâu phân bố khắp nơi, tin tức linh thông, chỉ cần ngươi vừa xuất hiện là sẽ bị phát hiện.”
Lý Thanh Sơn nói:
“Là ngươi dẫn bọn họ tới Cương Thi động?”
Tiền Dung Chỉ đáp:
“Ta nói Ngụy Anh Kiệt vào trong đó đi tìm ngươi, nhưng không nói ngươi gϊếŧ hắn, ngược lại ngươi đã kết tử thù với Vân Vũ môn rồi, thêm chuyện này thì cũng chẳng có gì thay đổi, ngươi sẽ không ngu đến mức trốn ở chỗ đó chứ?”