Chương 288: Dùng Toàn Bộ Thực Lực - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 288: Dùng Toàn Bộ Thực Lực
Một cánh tay đột nhiên phóng to, yêu khí phá tan trói buộc của rắn đen, mạnh mẽ chém xuống một đao.
Đông Môn Mỗ Mỗ vừa mới lộ ra chút vui vẻ, gương mặt lập tức cứng đờ:
“Đây là!”
Tây Môn Mỗ Mỗ cũng cảm thấy không đúng, lấy ra một cây kim màu đỏ đậm, tuy rằng kim rất nhỏ nhưng ánh sáng lại rất rực rỡ, là một món linh khí thượng phẩm. Linh khí thượng phẩm vốn đã không có nhiều, làm thành kim lại càng ít hơn, luyện chế càng thêm khó.
Nhưng một khi luyện thành công thì uy lực rất mạnh, không chỉ bí ẩn nhanh chóng, hơn nữa còn có thể phá tất cả chân khí hộ thể, pháp thuật hộ thể, trong lúc đấu pháp, có thể gϊếŧ các Luyện Khí sĩ không có linh khí hộ thể.
Phi châm kéo theo một sợi tơ hồng mỏng, gần như là đi sau nhưng đến trước, bay thẳng đến đầu Lý Thanh Sơn.
Một viên khô cốt tràng hạt từ nơi nào đó bay đến, đυ.ng trúng vào phi châm. Một viên khác lại biến thành một cái đầu lâu to lớn cắn mạnh về phía Tây Môn Mỗ Mỗ.
Tiểu An phá tung nền đất, nhảy ra khỏi bóng đêm, đâm một kiếm vào ngực Đông Môn Mỗ Mỗ. Tay, chân và kiếm của nàng đều dán ba tấm linh phù, tăng tốc tốc độ, lực lực và lực sát thương của nàng lên đến trình độ cao nhất, chỉ vì phát ra đòn trí mạng mạng.
Lý Thanh Sơn thể hiện sự yếu ớt trước mặt kẻ địch chỉ vì tìm kiếm cơ hội, tạo ra thế cực có thể gϊếŧ người này, nếu có thể đánh chết một tên mỗ mỗ trước, vậy trận chiến này thắng chắc.
Trên người Đông Môn Mỗ Mỗ tỏa ra một vầng hào quang, bao phủ cả cơ thể bà ta lại.
Đao chém kiếm đâm, phát ra hai tiếng vang lớn như tiếng chuông vang kêu, hào quang chấn động, nhưng cuối cùng cũng chưa vỡ vụn.
Lý Thanh Sơn và Tiểu An mượn lực phản chấn mà nhẹ nhàng nhảy lui ra sau, trên đao và kiếm đều xuất hiện lỗ thủng, trong lòng cảm thấy vô cùng tiếc nuối, trên người Đông Môn Mỗ Mỗ có được linh khí hộ thể rất mạnh.
Đông Môn Mỗ Mỗ thét chói tai, nhảy sang một bên, đã bao nhiêu năm rồi chưa từng trải qua nguy cơ sống chết như thế này, nếu không phải lúc trước bà bỏ một đống tiền để mua món linh khí trung phẩm “Minh Quang Hộ Tâm Kính” này, thì suýt chút nữa đã sơ suất chết oan chết uổng, lại nhìn thấy bên trên Minh Quang Hộ Tâm Kính có hai vết khắc cực sâu, linh khí giảm đi, trong lòng vừa sợ vừa giận.
Lại nhìn Lý Thanh Sơn, cơ thể hắn đã cao đến gần một trượng, toàn thân đen nhánh như thiết, trên trán còn nổi lên hai cái sừng, tóc đỏ buông xuống đến thắt lưng.
Bà ta hét to:
“Thằng nhóc này có vấn đề, dùng toàn bộ thực lực!”
Giơ tay, một cây lược từ trong tay áo bay ra, đập mạnh về phía Lý Thanh Sơn, trên lược lóe lên ánh sáng rực rỡ, cũng là một món linh khí thượng phẩm.
Không ngờ thằng nhóc này lại khó chơi đến thế, ngay cả đứa bé quốc sắc thiên hương kia cũng cực kỳ kỳ quái. Nhưng mà bà tin chắc, chỉ cần hai người nghiêm túc lên, Lý Thanh Sơn sẽ không phải là đối thủ của hai tên Luyện Khí sĩ tầng chín và hai món linh khí thượng phẩm.
Lại thấy Lý Thanh Sơn lấy ra một tấm linh phù, bà chỉ nhìn lướt qua là biết ngay, đó là Dẫn Lôi phù trung phẩm, thầm cười lạnh, bây giờ cũng không phải trời giông gió, Dẫn Lôi phù trung phẩm này đến cả chân khí hộ thể của nàng cũng không thể phá, cũng xác nhận rõ Lý Thanh Sơn đã hết chiêu trò.
Lý Thanh Sơn cười khẽ, sát chiêu của hắn vẫn còn chưa kết thúc.
Kích phát dẫn lôi phù, nhưng lại không đánh về phía Đông Môn Mỗ Mỗ, mà là biến thành vô số dòng điện lưu nhỏ bắn nhanh ra ngoài, chiếu sáng toàn bộ hang động tối tăm, cũng chiếu sáng tám tấm bùa chú mà Lý Thanh Sơn đã dán sẵn từ trước, điện quang len lỏi vào bên trong.
Tám tấm linh phù được kích phát cùng một lúc, nhập lại làm một tạo thành một cột lôi điện trắng xóa to cỡ miệng thùng nước, đánh trúng Đông Môn Mỗ Mỗ đang ở giữa không trung, chân khí hộ thể mỏng manh không thể ngăn cản được chút nào, chỉ trong đánh xuyên qua, Minh Quang Hộ Tâm Kính cũng vỡ tan trong nháy mắt, bà kêu thảm thiết, từ trên trời rơi xuống, cơ thể bốc lên khói nhẹ.
“Nhóc con âm độc thật!”
Tây Môn Mỗ Mỗ nhìn thấy cảnh này, mặt mày xanh mét, nếp nhăn chồng chất thành từng cục.
Vừa dùng một tấm Kim Giáp phù thượng phẩm để ngăn cản ngọn lửa do đầu lâu phun ra, lại vừa điều khiển phi châm đâm về phía Lý Thanh Sơn, vừa nhanh vừa vội, khô cốt tràng hạt cũng không thể giúp đỡ được.
Lý Thanh Sơn nghiêm mặt, cơ thể tăng lớn đến ba trượng, duỗi tay túm lấy cái lược đã bị mất khống chế, thả ra huyền giáp linh quy.
Đinh, phi châm đâm vào huyền giáp linh quy, kẹt ở bên trong không thể tiến thêm được nữa.
Tây Môn Mỗ Mỗ hoảng sợ, không ngờ phi châm của bà lại không thể xuyên thấu pháp thuật hộ thể, lại nhìn cơ thể khủng bố của Lý Thanh Sơn, trong lòng đột nhiên hiểu rõ mọi chuyện, chửi ầm lên:
“Đây là bẫy của con nhỏ đê tiện kia!”