Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 292 - Chương 292: Hai Bình Xuân Phong Hóa Vũ Hoàn

Chương 292: Hai Bình Xuân Phong Hóa Vũ Hoàn - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 292: Hai Bình Xuân Phong Hóa Vũ Hoàn


Dù công pháp của Vân Vũ môn là dựa vào việc mê hoặc tâm trí của đối phương là chính, không phải cách đánh quang minh chính đại, nhưng thực lực của luyện khí sĩ cấp chín cũng không phải giả. Trong mắt nàng, Lý Thanh Sơn càng trở nên thần bí và sâu không lường được.

Nàng lại nhìn Tiểu An bên cạnh hắn, có vẻ nàng ấy cũng rất thần bí. Nàng nhịn không được lại cảm thán, đứa nhỏ này vẫn sạch sẽ như vậy!

Tiểu An thấy Tiền Dung Chỉ nhìn mình, nàng ngại ngùng mỉm cười:

"Xin chào!"



Giọng nói trong veo thánh thót như chim hoàng oanh rót vào tai khiến Tiền Dung Chỉ ngây người một lúc lâu, sau đó nàng cũng mỉm cười:

"Xin chào!"

Nhưng nàng chỉ đứng nhìn từ xa chứ không tiến lại gần.

Lý Thanh Sơn giao đan dược và pháp quyết liên quan đến Vân Vũ môn cho Tiền Dung Chỉ như những gì đã thỏa thuận trước đó, dù Tiền Dung Chỉ cố tỏ ra trấn định nhưng cuối cùng vẫn không có cách nào giữ được bình tĩnh.

Bây giờ nàng chỉ còn chín bình Xuân Phong Hóa Vũ hoàn nhất phẩm, ba bình Huyền Âm đan chuyên dùng cho người tu hành Huyền Âm chân khí, còn những thứ khác như Xuân Tình hoàn, Tĩnh Tâm hoàn càng không cần nhắc tới.

Vả lại, thứ khiến nàng coi trọng nhất cũng không phải những thứ này, mà là một quyển sách tên Hoắc Tâm quyết. Quyển sách này lấy Vân Vũ quyết làm cơ sở, là loại công pháp chuyên mê hoặc lòng người. Chỉ những người thuộc tầng lớp trung hoặc cao cấp trong môn phái mới có cơ hội được học, đệ tử bình thường chỉ có thể học một chút mị thuật thông thường.

Vốn dĩ nàng đã rất giỏi khống chế và lợi dụng lòng người, có thêm pháp quyết mê hoặc nhân tâm chẳng khác nào như hổ mọc thêm cánh.

Lý Thanh Sơn đột nhiên:

"Cho ta hai bình Xuân Phong Hóa Vũ hoàn."

Tiền Dung Chỉ không hề keo kiệt lấy ra đưa cho hắn. Lúc Lý Thanh Sơn lấy hai bình Tụ Khí đan để trao đổi, nàng lại xua tay từ chối, nhiệt tình:

"Ta có thể lấy thêm từ chỗ người khác…"

Lý Thanh Sơn ngắt lời,:

"Ngươi vẫn nên nghĩ xem làm sao để bản thân không dính vào việc này đi!"

Đám người Triệu Lương Thanh sao có thể so sánh được với thân phận của hai vị bà bà Vân Vũ môn, họ đột nhiên mất tích chắc chắn sẽ khiến Vân Vũ môn làm ra động tĩnh lớn.

Hơn nữa, từ giờ trở đi mỗi hành động của hắn đều phải vô cùng cẩn thận. Hắn chỉ nắm chắc năm mươi phần trăm cơ hội thắng trong trận chiến với hai luyện khí sĩ cấp chín này, nếu phải đối phó với môn chủ luyện khí cấp mười hoặc môn chủ có thực lực sâu không lường được, vậy hắn chết chắc rồi.

Nụ cười của Tiền Dung Chỉ chợt khựng lại, nàng cũng đã dự liệu trước chuyện này. Một khi Vân Vũ môn điều tra hành tung của hai vị bà bà, họ có thể dễ dàng điều tra ra nàng từng tiếp xúc với hai người kia. Bây giờ nàng cần phải cực kỳ cẩn trọng ứng đối thì may ra mới vượt qua cửa ải này, vậy làm sao có thể tiếp tục mạo hiểm. Thoạt nhìn kế hoạch của nàng có vẻ rất suôn sẻ, nhưng thật ra không khác gì múa trên dao.

"Cảm ơn đã nhắc nhở. Dù sao ta cũng chỉ là một nữ nhân, vì một chút lợi ích nhỏ trước mắt mà thần trí mê muội, tầm mắt không biết nhìn xa trông rộng."

"Không cần cảm ơn, ta cũng chỉ vì mình mà thôi."

Lý Thanh Sơn tiện tay ném hai bình Tụ Khí đan cho nàng, sau đó dẫn Tiểu An vào rừng, vừa nhấc chân đã không thấy đâu nữa.

Tiền Dung Chỉ nhìn hai bình Tụ Khí đan trong tay, trong đầu cũng đang suy nghĩ đến chuyện được và mất vào lần này. Nàng tự cho mình là người đa mưu túc trí, tàn nhẫn quyết đoán, nhưng lúc gặp phải việc lớn thì lại phát hiện ra tài sức không đủ, không sánh bằng Lý Thanh Sơn.

Trên ngọn núi xa xôi phủ đầy tuyết trắng, hoa tuyết trong suốt rơi đầy bát rượu, tràn cả ra ngoài.

Một bàn tay lớn nâng bát rượu lên, một hơi uống cạn.

Lý Thanh Sơn tặc lưỡi, vị rượu đã nhạt, lại lạnh lẽo như băng tuyết, hương vị thật khác!
Hắn nhìn xung quanh không thấy bóng dáng Mã Lục, có lẽ chờ không kịp nên hắn ta đã quay về dưới lòng đất rồi.

Nhớ tới lời mời của Mã Lục, hắn lắc đầu than thở, dưới lòng đất có gì vui chứ!

Mấy ngày nay hắn uống rượu cùng Mã Lục nên cũng biết đây là mệnh lệnh của yêu soái. Nếu nghĩ sâu xa hơn nữa thì đây chính là ý chỉ của yêu vương đệ nhất Thanh Châu - Mặc Hải Long Vương.

Nếu Mã Lục hóa nguyên hình đi đến thành trì của nhân loại thì hắn chính là quái thú cấp diệt thành, yêu vương sắp xếp như vậy vì muốn duy trì nền hòa bình giữa người và yêu.

Bỗng nhiên, hắn nghe thấy một tiếng gió rít sau lưng. Lý Thanh Sơn hơi nghiêng đầu, một quả cầu bằng tuyết sượt qua má, hắn quay đầu lại thì thấy Tiểu An đang che miệng cười trộm.

Lý Thanh Sơn:

"Được lắm, ngươi đừng hối hận đấy!"
Lời còn chưa dứt, một quả cầu tuyết nữa đã bay tới, hắn nghiêng đầu né tránh thì quả cầu tuyết kia cũng chuyển hướng theo, nện thẳng vào mặt hắn, tuyết văng ra khắp nơi.

Một hạt châu trắng lấp lánh trong quả cầu tuyết bay ra, sau đó bay trở về lòng bàn tay của Tiểu An.

Bình Luận (0)
Comment