Chương 311: Trí Tuệ - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 311: Trí Tuệ
“Đại Vương phái ta đến tuần sơn!”
Tiếng hát to rõ của Lý Thanh Sơn vang vọng bên trong hang động yên ắng.
“Đại Vương phái ta đến tuần sơn!”
Tiểu An ngồi trên cổ Lý Thanh Sơn, cũng nhẹ nhàng hát theo.
“Tuần núi Nam, tuần núi Bắc!”
Lý Thanh Sơn xoay đầu, gân cổ lên hát.
“Tuần núi Nam, tuần núi Bắc!”
Tiểu An cũng xoay đầu, gân cổ lên hát.
“Sai rồi sai rồi!”
Lý Thanh Sơn đột nhiên lắc đầu, lắc đến mức Tiểu An cũng lắc lư theo.
“Sai chỗ nào?”
Tiểu An kẹp chặt cổ hắn, túm lấy lỗ tay Lý Thanh Sơn, giữ thăng bằng.
Lý Thanh Sơn nói:
“Phải là tuần động mới đúng.”
Tiểu An suy nghĩ:
“Cũng đúng!”
Lý Thanh Sơn đã đi vào dưới lòng đất gần nửa tháng, hắn cũng không hề lỗ mãng hấp tấp bảo Mã Lục đi khai chiến với tên yêu tướng kia, mà lại cẩn thận làm quen với tình hình dưới lòng đất.
Hắn phát hiện, lãnh địa của Mã Lục không chỉ bị tên yêu tướng kia xâm chiếm, mà là bị tất cả yêu tướng ở gần đây xâm chiếm, người ta đều có một đống đàn em nghe lệnh, hắn ta lại chỉ lẻ loi một mình, hơn nữa đầu óc còn không thông minh, nếu hắn ta không bị ăn hϊếp nữa thì đúng là trời đất cũng chịu không được.
Lý Thanh Sơn càng thêm cảm nhận được tầm quan trọng của lãnh địa, thế giới dưới lòng đất thật sự như một kho tàng lớn, ở chỗ này, hắn có thể tìm được thánh địa linh mạch tốt hơn gấp mười lần động phủ Cương thi, linh tuyền uống xong là có thể khôi phục chân khí một cách nhanh chóng, cùng với các loại linh thảo kỳ quái, những kho tàng kia được phân bố lung tung trong các hang động ngang dọc này, mất đi một phần lãnh địa thì sẽ mất đi một phần tài nguyên.
Mà một bộ phận quan trọng nhất trong số đó chính là đủ loại yêu quái, dựa theo lý luận, tất cả yêu thú yêu quái tồn tại bên trong lãnh địa của Mã Lục đều phải nghe theo lệnh của hắn, mà để trao đổi thì Mã Lục sẽ không ăn bọn chúng.
Nhưng Mã Lục lại không có thủ đoạn lãnh đạo và trí tuệ, cho dù có tuyên bố mệnh lệnh thì mấy tên yêu quái kia cũng đều lá mặt lá trái, chưa bao giờ nghe theo. Có câu nói muốn dẹp giặc ngoài phải ổn định nội bộ trước, hiện tại Lý Thanh Sơn cần phải đi ghé thăm từng tên yêu quái kia.
Đàn em của yêu tướng, sao lại có thể không có yêu binh được. Hiện tại Lý Thanh Sơn phải làm thống lĩnh đám yêu binh này.
…
Lý Thanh Sơn lấy tấm bản đồ dưới lòng đất mà hắn đã đoạt được từ chỗ cương thi đạo nhân ra. Mới biết nơi này đã hoàn toàn vượt qua phạm vi phác thảo của bản đồ dưới lòng đất.
Khi hắn truyền chân khí vào trong bản đồ dưới lòng đất, có tia sáng lóe lên trên bản đồ, lại không hình thành hình vẽ mà là những đốm sáng mờ nhạt không rõ, không biết đã bị quấy nhiễu bởi thứ gì.
Tiểu An nhẹ giọng nói:
“Chắc là do Nguyên Từ dưới lòng đất chăng!”
Lý Thanh Sơn nói:
“Sao ngươi biết được?”
Tiểu An chần chừ nói:
“Hình như đã từng đọc ở đâu đó, nhưng lại không nhớ được là đọc ở đâu.”
Lý Thanh Sơn cười đáp lại:
“Nhất định là ký ức trước kia!”
Nếu không, với năng lực ghi nhớ của nàng thì sao có thể quên được rằng đã đọc ở đâu chứ.
Bỗng Tiểu An trở nên trầm mặc, lộ ra vẻ mặt lo âu hiếm thấy, không biết có đúng là do tác dụng của chiếc giường linh thạch lớn của Mã Lục kia hay không, hay là do hương thơm của hoa hồ điệp màu xanh lam. Những ký ức ở sâu thẳm trong tâm hải kia hiện lên từng chút một, mang đến một mộng cảnh hư ảo cho nàng.
Lý Thanh Sơn cũng im lặng, đều nhớ tới một nơi giống như nàng, đó là quê nhà ở phương Nam xa xôi kia, cũng không biết cụ thể là ở nơi nào, nói không chừng một lúc nào đó lại đột nhiên xuất hiện trong đầu của nàng, dẫn nàng về phương xa.
Hắn bế nàng xuống rồi ôm vào trong ngực tựa như ôm trẻ con, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài mềm mại của nàng, nhè nhẹ hôn lên nốt ruồi son trên trán nàng, mùi đàn hương vương vấn bên môi:
“Tìm lại được ký ức của chính mình cũng không phải chuyện xấu! Nói cho ta nghe về Nguyên Từ đi! Trước giờ chưa từng nghe cái tên Mã Lục kia nói về cái này!”
Tiểu An ngoan ngoãn gật gù, ôm lấy cổ hắn:
“Nguyên Từ dưới lòng đất sẽ ảnh hưởng đến việc phát huy pháp thuật và sử dụng linh khí. Càng đi sâu vào dưới lòng đất thì càng chịu ảnh hưởng mạnh.”
Lý Thanh Sơn tùy ý thi triển một loại pháp thuật đơn giản, quả nhiên khó phát huy hơn như khi ở trên mặt đất một chút.
Nơi này thật không hổ là sân nhà của yêu quái, tuy yêu quái cũng triển khai các mánh khóe tương tự như pháp thuật, nhưng chủ yếu đều bộc phát nhờ vào yêu khí mạnh mẽ, hoàn toàn không có quá trình thực hiện cẩn thận tinh diệu như nhân loại, cho nên hầu như không bị ảnh hưởng gì.
“Thông minh quá đi!”
Tiểu An khẽ mỉm cười:
“Trên trời còn có Cang Phong, càng lên cao càng mạnh, có thể thổi tan linh khí và chân khí, khiến người bị thổi hồn bay phách tán.”