Chương 329: Kiểm Tra Âm Dương - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 329: Kiểm Tra Âm Dương
Lý Thanh Sơn đương nhiên không dám nhận là tinh mắt, trên con đường tu hành này, hắn đúng là chỉ là một tên nhà quê. Mà hắn cũng không thích dựa vào vận may, vừa đi vừa ngắm dạo một vòng mới đi đến cửa hàng sách mà Mục Chí Thông nhắc đến, lộ ra vẻ mong đợi.
Hiện tại thứ hắn thiếu nhất chính là một môn pháp quyết Luyện Khí, không ngờ còn có thể tìm được một nơi như thế này, cũng coi như là người tốt thì sẽ có được báo đáp đi!
Trên tấm biển đen viết hai chữ to vô cùng đơn giản – Núi sách.
Đợi đến khi hắn đi vào trong, gần như phải nghi ngờ có phải bản thân lại đi vào một quán trà không, nơi này đã không có kệ sách cũng không có sách, quyển sách duy nhất đang nằm trong bàn tay khô gầy của chủ tiệm.
Một ông cụ đang nửa nằm trên một cái ghế bập bênh, bàn trà nhỏ bên cạnh cũng đặt một bình trà, ông lật một trang sách, mới bỏ quyển sách trong tay xuống, chậm rãi nói:
“Vị đạo hữu này, ngươi muốn mua sách gì?”
Lý Thanh Sơn nói:
“Lão bá, ta muốn mua pháp quyết tu hành, nơi này có không?”
Ông cụ cười nói:
“Nếu như không có thì lão phu còn mở cửa hàng này làm gì!”
Tiện tay từ trong túi bách bảo lấy ra một quyển thẻ tre, quăng cho Lý Thanh Sơn:
“Tất cả công pháp đều có ở bên trong, ngươi từ từ mà lựa!”
Sau đó tiếp tục vùi đầu đọc sách.
Lý Thanh Sơn nửa tin nửa ngờ mở thẻ tre, rót chân khí vào bên trong, trên thẻ trẻ tự nhiên hiển thị mấy hàng chữ:
“Luyện thể, luyện khí.”
Thử tập trung tinh thần vào hai chữ “luyện khí”, những chữ mực bên trên như dính phải nước biến mất, lại ngưng tụ lại lần nữa, biến thành bảy chữ “âm dương kim mộc thủy hỏa thổ”.
Tùy tiện chọn đại một chữ “Hỏa”, nó lại hiện ra mười mấy loại công pháp, hơn nữa đây chỉ mới là trang đầu tiên, chỉ sợ tổng cộng có đến gần trăm loại pháp quyết, ngoại trì Bính Hỏa Thiên Khí Quyết, mấy cái khác đều chưa bao giờ nghe nói qua.
Lại chọn vào Bính Hỏa Thiên Khí Quyết, trên thẻ tre lại hiện ra các loại đánh giá về công pháp này, từ tu hành dễ hay khó đến uy lực khi chiến đấu, không thiếu cái nào. Dù là người ngoài nghề như Lý Thanh Sơn cũng có thể từ những mục đánh giá cơ bản này để đánh giá được công pháp này tốt hay xấu.
Quyển thẻ tre này chính là một quyển bách khoa toàn thư về pháp quyết tu hành, chẳng chắc chỗ này không bày thư gì cả.
Lý Thanh Sơn khiêm tốn học hỏi:
“Lão bá, ta là tán tu, cũng không biết công pháp nào mới tốt, ngài có thể đề cử cho ta không?”
Ông cụ cười nói:
“Cái này phải xem thể chất của ngươi thích hợp với loại công pháp nào, ngươi có biết thuộc tính âm dương ngũ hành của mình không?”
“Không biết, nhưng có lẽ là thủy.”
Ông cụ nói:
“Trong tiệm có thể kiểm tra đo lường thể chất, một lần một khối linh thach, đạo hữu có muốn kiểm tra không?”
Lý Thanh Sơn dứt khoát thanh toán một khối linh thạch, ông cụ lấy từ trong túi bách bảo ra một quyển trục mở ra, bên trên quyển trục vẽ rất nhiều phù văn huyền ảo, đường con quanh co khúc chiết phác họa ra một trận độ đơn giản.
Ông cụ tiên tay run lên, trải quyển trục dài ra bảy thước, bày dưới mặt đất:
“Ngồi lên trên, tập trung tinh thần.”
Lý Thanh Sơn nhẹ nhàng buông giỏ tre xuống, ngồi xếp bằng xuống vị trí trung tập trận đồ, nhắm mắt tập trung.
“Kiểm tra âm dương trước đi!”
Ông cụ cầm quyển trục, trận độ lập tức tỏa ra ánh sáng, bắn đế trên người Lý Thanh Sơn, tạo thành một bóng ma cực nhỏ ở trên đỉnh đầu hắn.
Ông cụ lắc đầu:
“Đạo hữu trời sinh không tu hành được bất cứ pháp quyết thuộc tính âm nào, muốn ngưng tụ ra chân khí huyền âm là một chuyện cực kỳ khó. Nhưng mà đạo hữu không cần nản lòng, ta nhìn gương mặt và cơ thể của đạo hữu chính là nên đi con đường dương cương.”
Trời đã sập tối, nhưng dòng người trong phố phường vẫn vô cùng đông đúc, đột nhiên, trong cửa tiệm sách đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt, người đi đường che mắt lại, kinh ngạc nói:
“Đó là gì thế?”
“Không lẽ có món bảo bối nào đó xuất thế sao!”
Một tên Luyện Khí sĩ híp mắt, nhìn tiệm sách nói:
“Các ngươi thì biết cái gì, đây là đang kiểm tra thuộc tính âm dương.”
“Cái gì? Lúc trước khi ta kiểm tra, ánh sáng chỉ lớn hơn nắm đấm một chút mà thôi.”
Mây tên Luyện Khí đi dạo vào trong tiệm sách, chỉ thấy trên đỉnh đầu Lý Thanh Sơn đang có một quả cầu ánh sáng trắng lớn cỡ bằng đầu người trôi lơ lửng.
Ông cụ khen:
“Đạo hữu có tư chất rất tốt với đạo huyền dương, tu hành chân khí huyền dương chắc chắn sẽ làm ít công to.”
Lý Thanh Sơn nói:
“Lão bá có công pháp gì đề cử cho ta không?”
“Đừng có gấp, lại kiểm tra ngũ hành đi! Tuy rằng công pháp do hai khí âm dương diễn sinh ra bao hàm toàn diện, nhưng tu hành cũng rất khó khăn, không thể thiếu sư phụ chỉ điểm, thường thì lão phu sẽ không đề cử tán tu tu hành.”
Ông cụ cười nói, lại kiểm tra ngũ hành cho Lý Thanh Sơn.
Khi kiểm tra mộc, trên đầu Lý Thanh Sơn chỉ ngưng tụ ra một cọng cỏ nhỏ, ông cụ lắc đầu, cái này kém xa các Luyện Khí sĩ bình thường.
Khi kiểm tra kim, trên đầu Lý Thanh Sơn ngưng tụ ra một cây kiếm nhỏ, ông cụ mới hơi gật đầu.