Chương 339: Hỏi Thẳng - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 339: Hỏi Thẳng
Bộp! Lý Thanh Sơn giấu giấu diếm diếm khép lại, mặt mày mất tự nhiên, trả lời:
"Không có gì. Sao? Ngươi đã nghiên cứu hết rồi à?"
Không hiểu sao hắn lại nhớ đến biểu cảm của lão già lúc đưa nó cho hắn
Tiểu An tò mò nhìn thứ trong tay Lý Thanh Sơn. Nàng đã xem qua mọi thứ liên quan đến tầng thứ hai của "Quý Thủy Ngưng Khí Quyết", hoàn toàn lĩnh ngộ được hết, rồi dùng những ngôn từ đơn giản, thẳng thắn nhất để hướng dẫn lại cho Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn lập tức cảm thấy sáng dạ ra hẳn. Hắn kéo nàng đến hôn một cái, khen ngợi mà cảm thán:
"Thật là thông minh quá đi! Sao ta lại không nghĩ đến nhỉ?"
Mặt Tiểu An ửng đỏ, trong hơi nước mờ mịt có thể mơ hồ nhìn ra nhan sắc từ ngày xa xưa ấy vốn rất khuynh quốc khuynh thành.
Lý Thanh Sơn lúc này mới như chợt nhận ra nam nữ khác biệt, hắn cười nói:
"Đợi ngươi lớn lên thêm chút nữa là không cùng tắm được rồi."
Tiểu An ngẩng đầu lên:
"Thế thì ta mãi mãi không lớn lên nữa."
"Đừng nói những lời ngốc nghếch, sao ngươi có thể mãi mãi không lớn lên được?"
"Ta đâu phải là người."
Lý Thanh Sơn cũng không để bụng sự tức giận của đứa bé này:
"Ừm ừm, chúng ta đều không phải là người, nhưng cần lớn lên thì vẫn phải lớn lên."
Tiểu An mấp máy miệng.
Lý Thanh Sơn nói:
"Nhưng nói nhiều như thế rồi, thứ quan trọng nhất ngươi lại quên mất. Phải làm sao để chuyển hóa chân khí thành Quý Thủy chân khí đây?"
Tiểu An nói:
"Chẳng phải ngươi có thể hấp thụ trực tiếp linh khí đất trời sao?"
Lý Thanh Sơn vò đầu:
"Thì ra ta kém thông minh thật!"
Yêu đan của hắn không phải là hệ thủy đấy sao? Hắn tu luyện yêu đan thế nào thì tu luyện Quý Thủy chân khí như thế, chỉ cần lấy linh khí vô hạn từ đất trời là được, sao cứ phải nghĩ mãi cho nhọc thân?
Hắn cũng không phải kẻ đần mà chỉ là câu nệ việc tư duy theo quán tính. Hắn luôn xem công pháp tu luyện như khuôn vàng thước ngọc, nhưng những chú thích của các tiền bối đều là các đề nghị nhắm đến luyện khí sĩ bình thường, nhưng họ đâu có ngờ trên thế gian lại có kiểu luyện khí sĩ có thể trực tiếp hấp thụ linh khí đất trời.
Lý Thanh Sơn nói:
"Đúng rồi, lão bá kia bán cho ta một quyển sách, ta cảm thấy trong đó hắn là cực kỳ có huyền cơ, nhưng cứ xem mãi vẫn không nhìn ra."
Tiểu An tò mò hỏi:
"Là cái quyển ban nãy à?"
"Ừ!"
"Không thể cho ta xem sao?"
"Tuyết đối không thể."
Lý Thanh Sơn gật mạnh đầu.
Tiểu An thất vọng nói:
"Vậy mai ngươi đi hỏi thẳng hắn không phải là được sao?"
Lý Thanh Sơn lại ngẩn cả người ra. Chỗ kia cũng chẳng xa xôi gì lắm, mai mình lại đến một chuyến chẳng phải là được rồi sao?
"Sao hôm nay ta lại trở nên đần độn thế nhỉ? Chắc chắn là do xem cái quyển này nhiều quá, ảnh hưởng đến trí thông minh!"
Tiểu An ngập ngừng một chút, cuối cùng vẫn không nói là van nãy ngươi còn không buồn xem quyển này.
Lý Thanh Sơn nói:
"Đúng rồi, cái này cho ngươi."
Hắn lấy cái thẻ ngọc "Tàng Kinh Các" ra đưa cho Tiểu An.
Tiểu An vừa vui mừng vừa xấu hổ nhận lấy. Lý Thanh Sơn thuận tay lấy ra quyển "Vạn Tượng", lần theo ký ức trong đầu tra được thông tin của mấy loại linh thảo. Quả không ngoài dự đoán của hắn, mỗi loại linh thảo trong đó đều có thể làm thuốc, trong đó, thứ có giá trị cao nhất chính là đóa hoa có thể biến thành bướm nọ tên là hoa lam điệp, là một loại đan dược trân quý để luyện đan, một nguyên liệu quan trọng không thể thiếu, thường xuất hiện trong động tiên của Mã Lục.
Tên của loại linh đan trân quý ấy là Chân Linh Đan.
Lý Thanh Sơn lại tiện tay tra được tư liệu về Chân Linh Đan, đột nhiên cảm thấy Chân Linh Đan hơi quen. bỗng hai mắt hắn sáng ngời. Chân linh đan kia chẳng phải hai viên đan dược không biết tên hắn có được từ hai tay Mỗ Mỗ đó sao?
Dược hiệu của Chân Linh Đan cực kỳ đơn giản, lấy chân khí chuyển hóa thành linh khí, là thánh phẩm thiết yếu để luyện khí sĩ vượt qua cảnh giới trúc cơ. Hai tay Mỗ Mỗ kia cất giữ cẩn thận chắc hắn là đợi đến khi đạt đến đỉnh phong luyện khí thì dùng, nhưng lại để hời cho Lý Thanh Sơn.
Mà giá trị của loại linh thảo được Mã Lục đánh giá là không thể dùng này cũng cần cân nhắc. Tiếc là "Vạn Tượng" chỉ giới thiệu sơ dược tính của Chân Linh Đan và cách sử dụng, nhưng không có phương thức điều chế. Cái tin tức quý giá thật sự lại không xuất hiện trong bản phổ cập này.
Lý Thanh Sơn nghĩ có lẽ mình nên cải tạo một cái lò đan, công thức chế dược liệu càng không thể thiếu, nhưng hắn chỉ mới học được một chút xíu thuật luyện đan từ chỗ Tiền Dung Chỉ. Tuy nhiên không cần phải nóng vội, ít nhất bây giờ hắn đã biết cách sử dụng những bảo vật này.
Nội dung trong Vạn Tượng thư cực kỳ phức tạp và đa dạng, chọn bừa một chủ đề cũng làm cho Lý Thanh Sơn say mê đọc nửa ngày, cảm thấy được mở mang tầm mắt.