Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 338 - Chương 338: Thứ Quái Gì Đây

Chương 338: Thứ Quái Gì Đây - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 338: Thứ Quái Gì Đây


Vục đầu vào trong làn nước, trong sóng nước chìm nổi, tâm tư cũng trầm tĩnh lại, lòng hơi động. Ngộ tính của hắn không ổn, nhưng chẳng bên cạnh hắn còn có đứa trẻ thiên tài được cả Thanh Ngưu ngợi khen hay sao?

Lý Thanh Sơn nói:

"Tiểu An ăn xong chưa? Vào đây tắm nào!"

Từ uống trà đến ăn cơm, bất kỳ loại hưởng thụ nào mang lại cảm giác dễ chịu, hắn cũng sẽ không quên nàng.

Tiểu An lập tức đi đến trước mặt hắn, cũng cởϊ qυầи áo ra nhảy vào trong nước.

Lý Thanh Sơn đưa thẻ ngọc cho nàng:

"Nghiên cứu giúp ta một chút."

Sau đó lấy quyển sách mà lão bá ở cửa hàng giao cho hắn một cách cực kỳ thận trọng nọ đưa cho nàng. Khi ấy lấy vội, hắn thậm chí còn chưa kịp nhìn tên.

Trong lòng vẫn ẩn ẩn chút mong chờ. Lão bá kia giao cho hắn thận trọng như thế, rốt cuộc là thứ gì đây? Chẳng lẽ là công pháp đặc biệt nào đó? Hắn trông thấy thiên phú dị bẩm của mình, lại còn đang gánh trách nhiện cứu rỗi thế giới nên mới đưa hắn mà không thu linh thạch.

Sách đóng cực kỳ tinh xảo, đường chỉ rất cẩn thận tỉ mỉ, tỏa ra mùi mực thoang thoảng. Giấy làm nên cũng thế, sở tay vào cảm giác hơi nặng, nhưng với tiêu chuẩn của thần công bí tịch thì có vẻ như hơi quá mới.

Mặc kệ, khoan, xem đề viết gì, giấy dán màu đỏ thắm trơn bóng có ba chữ "Bạn hoa miên" xinh đẹp nho nhã, so với tiêu đề bí tịch trong tưởng tượng của Lý Thanh Sơn thì hơi khác.

Lật một trang ra, lời đề là "Chương một: Hoa Tam nương nhận lầm tình lang", sau đó là một khúc thơ dạo đầu. Thơ viết:

"Thế sự tòng lai bất tự do, thiên bàn tư ái nhất thì cừu

Tình nhân thùy khắng nhân tình tử, tiên kết oan gia hậu tụ đầu."

"Cái này là thứ quái gì vậy?

Lý Thanh Sơn hơi giật mình. Thứ khiến lão bá kia tặng một cách lén lút như thế lại chỉ là một quyển thoại bản. Hắn không tin sự thật này nên nhẫn nại xem tiếp xem thế nào, sau đó lại chỉ là một câu chuyện cực kỳ nhàm chán. Nếu chỉ chán thì cũng thôi đi, càng xem hắn lại càng thấy sai sai, trong đây miêu tả chuyện phòng the cực kỳ táo bạo.

Đương nhiên, với một người "xuyên không" như Lý Thanh Sơn thì bánh bao trắng, gậy thịt khô gì đó, thật sự chẳng có chút kíɧ ŧɧíɧ nào, nhưng đặt trong thời đại này thì cũng gọi là tương đối khác người.

Lật mười mấy trăng, trong đó tất cả các nhân vật giới tính nam đều "một phen" với tất cả nhân vật giới tính nữ. Không khiến cái trình độ của thứ nhàm chán này giảm đi, khi lật đến trang thứ mười lăm, một trang trang xuân cung đồ tinh xảo thình lình xuất hiện trước mắt trước mặt Lý Thanh Sơn.

Bộ xuân cung đồ này chẳng những vẽ nhưng đường con cẩn thận mà ngay cả thần sắc cũng như đúc, đến cả người có kiến thức rộng rãi như Lý Thanh Sơn cũng cảm thấy tranh này cực kỳ được. Sau đó, hắn không còn kiên nhẫn xem từng trang nữa, lật xoàn xoạt mấy phát, phía sau còn rất nhiều xuân cung đồ như thế này.

Lý Thanh Sơn cuối cùng cũng tin trong tay mình thật sự là một quyển da^ʍ thư!

Nhưng chuyện này thật vô lý quá đi mất! Vị kia nhìn rất đức cao vọng trọng, một lão già đối xử với mình như người thân, cẩn thận từng tí một đưa cho hắn một quyển da^ʍ thư?

Dù là luyện khí sĩ yếu nhất, trong mắt người phàm cũng là kẻ quyền lực cao thượng, thay vì bỏ công bỏ sức xem cái thứ đồ chơi này thì tìm một danh kỹ thanh lâu chẳng phải đơn giản hơn rồi sao?

Hẳn lão già kia là là một người tinh cảm, thưởng thức được một ít nội hàm văn hóa trong đó nên muốn chia sẻ với mình một chút, nhưng lại sợ mình khinh rẻ thứ này vì mấy nội dung trong kia.

Đây là cách giải thích hợp lý duy nhất. Nhưng mà nội dung quyển da^ʍ thư này lại cực kỳ vụng về, không mang được tí giá trị văn hóa nào cả.
Lý Thanh Sơn không hiểu ra sao, còn ngơ ngác mơ hồ hơn khi xem "Quý Thủy Ngưng Khí Quyết" ban nãy. Chuyện sao lại khác thường? Trong chuyện này chắc chắn có bí mật ẩn sau, chẳng qua là cố ý ẩn trong cái thứ rác rưởi này.

Lý Thanh Sơn sờ vào, không thấy có hai lớp. Rót chân khí vào cũng không có phản ứng, chiếu đèn chiếu đuốc vào cũng không hiện ảnh, rồi hắn lấy nước đổ vào.

Từ trong ra ngoài, dùng hết mọi cách để thử nghiệm một lần nhưng cái này chỉ là một quyển sách không có gì đặc biệt. Chẳng lẽ thật sự có giấu mật mã nào đó? Nhưng dù là có, hắn cũng không thể nhìn ra được.

Không đủ thông minh thì nhờ Tiểu An. Hắn liếc sang Tiểu An, thấy nàng đang tập trung nghiên cứu "Quý Thủy Ngưng Khí Quyết", lại nhìn cái thứ trong tay mình. Nếu bị nàng ấy phát hiện mình xem cái thứ này, chẳng phải hắn sẽ xấu hổ chết hay sao?
Lập tức gạt cái ý nghĩ này đi. Nếu không có Tiểu An bên cạnh, hắn có thể sẽ thử hết các tư thế trong xuân cung đề xem có ẩn chứa một pháp môn vận khí nào không.

"Ngươi đang xem gì vậy?"

Tiểu An chợt lại gần, mái tóc đen óng ướt sũng uốn lượn rủ trên đầu vai trắng như ngọc mỡ dê, phiêu du trên mặt nước, càng có cảm giác như một loài thực vật nào đó sống dưới nước.

Bình Luận (0)
Comment