Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 353 - Chương 353: Giây Phút Trầm Mặc Ngắn Ngủi

Chương 353: Giây Phút Trầm Mặc Ngắn Ngủi - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 353: Giây Phút Trầm Mặc Ngắn Ngủi


Luyện Khí tầng thứ hai là sự tồn tại ở dưới đấy trong đám Luyện Khí sĩ, một thuộc hạ như vậy không chỉ không giúp được mình việc lớn gì, mà e rằng mình còn phải thường xuyên giải quyết phiền phức giúp hắn, cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì cả.

Dư Sơ Cuồng nhìn vào đôi mắt của Lý Thanh Sơn, trong cặp con ngươi đen láy kia tựa như có ngọn lửa thiêu đốt, trong đó ẩn chứa dã tâm và sự tự tin, khiến cho Dư Sơ Cuồng hơi khiếm sợ. Ở trước mặt người này, hắn không cần tỏ ra khiêm tốn, ngược lại còn phải thể hiện ra được dã tâm và sự tự tin, mới có thể vừa lòng người kia, mà trùng hợp đây lại là việc hắn am hiểu.

“Nghe người ta nói, Luyện Khí Luyện Khí lại Luyện Khí, như vậy có thể đột phá một cửa ảo nào đó, bước vào thế giới thần tiên, ta muốn thử một chút.”

Lý Thanh Sơn lộ ra một nụ cười, đặt một viên Xuân Phong Hóa Vũ hoàn vào trong lòng bàn tay của Dư Sơ Cuồng:

“Cảnh giới kia gọi là Trúc cơ, có ý nghĩa là tất cả vừa mới bắt đầu.”



Trong phố chợ, tiếng người huyên náo, dòng người tụ họp, mài vai sát gót.

Người bình thường khó thấy được Luyện Khí sĩ, nhưng giờ đâu đâu cũng thấy vẻ mặt mỗi người đều là sự háo hức và căng thẳng, đại điển Tam Sơn hái thuốc mười năm một lần sắp bắt đầu, thời gian được định vào ba ngày sau.

Một cuộc mạo hiểm lớn ở thế giới dưới lòng đất sắp bắt đầu, trong đó tràn ngập kỳ ngộ và nguy hiểm. Có người phất nhanh trong một đêm, có người chết trong vô danh, ai cũng hy vọng mình là người ở vế trước, cũng vì thế mà đều chuẩn bị chu đáo, ánh mắt nhìn quanh bốn phía đã trở nên vô cùng lạnh nhạt.

Quán trà bình thường vô cùng quạnh quẽ vắng vẻ, nhưng giờ cũng đầy tân khách ngồi, Lục Tử Vũ pha trà, gần như bận rộn liên tay liên chân. Gần như nơi nơi đều có Luyện Khí sĩ tầng thứ sáu trở lên, cũng chỉ có bọn họ mới có thể uống loại hàng xa xỉ này.

Tình hình ở các tiệm khác cũng gần tương tự, chuyện làm ăn tốt vô cùng. Nhưng chỉ có bên ngoài tiệm tạp hóa vẫn hết sức yên tĩnh, dòng người vọt tới đây lại bị một tấm bình phong vô hình đẩy ra, không thể tới gần một bước. Trừ phi cầm thư mời, hoặc chỉ có đại Luyện Khí sĩ từ Luyện Khí tầng thứ sáu trở lên, mới có thể trực tiếp bước vài trong trận pháp để vào trong tiệm, dưới ánh mắt khâm phục và hâm mộ của mọi người.

Lý Thanh Sơn đến rất sớm, đã ngồi vào trong hàng ghế khách quý, lẳng lặng chờ đợi buổi đấu giá bắt đầu, nhìn ra phía bên ngoài, thấy bên ngoài mỗi một căn phòng đều được bao phủ bởi một tầng sương mù, ngăn cản bất kỳ ánh mắt tìm tòi nào.

Lúc này, Liễu Như Bình mỉm cười đi vào trong, Lý Thanh Sơn lập tức nói:

“Ngươi đi ra ngoài đi, ta không cần ngươi hầu hạ!”

Nụ cười của Liễu Như Bình cứng đờ, thấy Lý Thanh Sơn rất kiên quyết nên đành phải lùi ra, thầm nghĩ:

“Ngươi vô tình thì đừng trách ta vô nghĩa!”

Giỏ trúc hé ra một cái khe, lộ ra đôi mắt long lanh óng ánh của Tiểu An:

“Có phải ngươi không muốn cho ta tới là vì cùng với nàng…”

“Đùng!’

Lý Thanh Sơn đè giỏ trúc lại:

“Tiểu hài tử thì biết cái gì?”

Một tiếng chiêng đồng vang vọng trong sảnh đường, Thi Bội Bội mặc một thân lụa sam màu tím đi nhanh lên đài, trược hết chắp tay với bốn phía, ngỏ ý cảm ơn đối với sự quan tâm của mọi người, sau đó tự giới thiệu mình một phen rồi mới tuyên bố buổi đấu giá bắt đầu.

Từng món vật phẩm được tiến hành bán đấu giá, từ một tấm linh phù hạ phẩm lúc ban đầu, mãi cho đến linh khí trung phẩm, giá trị vật phẩm cũng càng ngày càng cao, độ cạnh tranh càng ngày càng kịch liệt.
Lý Thanh Sơn không chút biến sắc chờ, Kiếm Khí thư – món vật phẩm duy nhất mà hắn muốn đã xuất hiện.

“Vật phẩm đấu giá tiếp theo chính là Kiếm Khí thư – sách của kiếm tiên thượng cổ, có thể bắn các nét vẽ kiếm khí, tuy chỉ là linh khí trung phẩm, nhưng trong đó ẩn chứa kiếm đạo chí cao. Hơn nữa, quyển Kiếm Khí thư này chỉ là một bản thiếu sót, nếu có ngươi có thể tìm được các phần còn lại, ghép với nhau thì cũng không chỉ là linh khí trung phẩm đơn giản như vậy, hiện tại bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm một trăm viên linh thạch.”

Cuốn thư pháp kia được mở rộng ra, con ngươi của Lý Thanh Sơn đột nhiên co rút. Không sai, chính là nó, tuy hắn không hiểu thư pháp, nhưng bút ý phức tạp ẩn chứa trong đó giống y như đúc trong Thảo Tự Kiếm thư.

Cuối cùng hắn nhìn về phía Tiểu An để xác nhận, Tiểu An tinh thông thư pháp kiếm thuật, tất nhiên sẽ không nhìn lầm, khi Tiểu An nhẹ nhàng gật đầu thì Lý Thanh Sơn cũng lộ ra một nụ cười, tuy giá khởi điểm một trăm viên linh thạch cao hơn linh khí trung phẩm bình thường một xíu, nhưng nó cũng được bán đấu giá như một linh khí trung phẩm. Hắn đã chuẩn bị hơn một ngàn viên linh thạch, khi đó chắc không có bất cứ vấn đề gì,
Sau khi Thi Bội Bội đọc giá khởi điểm, hiện trường xuất hiện khoảng thời gian trầm mặc ngắn ngủi.

Bình Luận (0)
Comment