Chương 367: Là Cảm Giác Này? - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 367: Là Cảm Giác Này?
Ánh lửa lấp lánh trong mắt nàng, tầm mắt lập tức trở nên cực kỳ rộng rãi, có thể quan sát cả khe núi, lại cực kỳ tỉ mỉ, có thể thấy được từng ngọn cây cọng cỏ trên đất.
Xương trắng màu đỏ trong veo không có thật.
Nàng lập tức thấy mười mấy luyện khí sĩ lặng lẽ ẩn náu đo tới từ bốn phương tám hướng. Họ dùng thuật ẩn thân thượng đẳng, cơ thể gần như trong suốt. Dù là người có thị lực vô cùng tốt cũng khó có thể phát hiện tung tích họ trong thế giới tuyết mênh mông trắng xóa này.
Nhưng Tiểu An lại thấy cực kỳ rõ ràng nhờ bản lĩnh cao cường, không kiềm được mà bối rối, không biết thông báo cho Lý Thanh Sơn như thế nào.
...
Vẻ đắc ý trên mặt Khâu đạo nhân cứng đờ lại, nhìn vết thương bị xé nứt kinh khủng trên ngực, Lý Thanh Sơn vẫn nằm đó, đang lạnh lùng nhìn ông ta.
Trong tay Lý Thanh Sơn là một bộ "Thảo Tự Kiếm Thư".
Trong khoảnh khắc Khâu đạo nhân ra tay, kiếm khí ngang dọc quăng nén giăng khắp nơi cắt chân khí hộ thể của ông ta như đao cắt mỡ bò.
Khâu đạo nhân không thể tin được nói:
"Đây...Đây là linh khí cực phẩm?"
Một luyện khí sĩ nhỏ sao có thể có báu vật kỳ lạ này?
Lý Thanh Sơn đứng dậy, khẽ đẩy Khâu đạo nhân:
"Ta đã nói từ lâu chẳng có gì hơn thế!"
…
Tất cả đám tán tu xung quanh đều ngây ra, Lý Thanh Sơn lắc đầu, đây đúng là chiêu số rất kinh khủng nhưng nhốt mình trong căn phòng nhỏ này là sai lầm lớn nhất của họ.
Nếu dựa vào luồng chân khí này, thả ra pháp thuật từ rất xa, Lý Thanh Sơn sẽ cảm thấy rất rắc rối nhưng trong khoảng cách gần như thế, vốn không thể trốn tránh được "Thảo Tự Kiếm Thư" phóng ra kiếm khí kinh khủng, thậm chí ngay cả cơ hội thi triển pháp thuật cũng không có.
Dù gì Khâu đạo nhân cũng chỉ là luyện khí sĩ tầng bảy, phản ứng kém hơn người bịt mặt áo đen kia chút, người chưa từng ngưng luyện bất luận chân khí hộ thể nào sao có thể ngăn cản kiếm khí.
"Xã trưởng!"
Hàn Hùng điên cuồng hét lên, nhào về phía Lý Thanh Sơn.
"Phụt!"
Lưỡi dao băng đâm vào cơ thể Hàn Hùng, lưỡi đao lòi ra sau lưng, hai mắt Hàn Hùng đỏ như máu nhưng vẫn nổi giận như trớc, định bắt lấy bả vai Lý Thanh Sơn.
Nhưng dưới cái nhìn vô cùng lạnh nhạt của Lý Thanh Sơn, cơ thể hắn ta nhanh chóng đông lại, kết thành một pho tượng đá, sắc mặt xanh trắng, dữ tợn như quỷ.
Lý Thanh Sơn hơi vặn chuôi đao, tượng đá nát bấy, bắn tung tóe trên đất, cơ thể bị bằm ra của Hàn Hùng phủ kín cả căn phòng nhỏ.
Lưỡi dao băng bỗng biến mất, xuất hiện sau lưng Lý Thanh Sơn, chém rơi đầu một tán tu đang cầm trường kiếm trong tay định đâm về phía Lý Thanh Sơn. Lúc này, ngoài tiếng không khí bị xé rách chính là tiếng rít.
Theo cái chết của Khâu đạo nhân, tất cả tán tu lâm vào cơn giận điên cuồng, không sợ sống chết, Lý Thanh Sơn là kẻ thù gϊếŧ cha của họ.
Mười mấy bàn tay duỗi tới bắt, mấy chục đôi mắt căm tức, căn phòng nhỏ như đang xoay tròn, Lý Thanh Sơn đứng ở trung tâm, cảm thấy hơn váng vất.
Là cảm giác này ư?
Dựa vào ý thức của hắn, lưỡi dao băng múa thành một ảo ảnh màu lam trắng.
Bảy bàn tay bay lên, bốn cái chân gãy lìa, một nam nhân trẻ tuổi bị chém thành hai nửa. Tán tu định cộng hưởng cơ thể với mình lúc này bị chặt ngang eo, may mà họ không cảm nhận được đau đớn gì. Khí lạnh xâm nhập thật sâu vào cơ thể họ, đóng băng tất cả thi thể của họ, ngã xuống đất tan thành bụi phấn.
Tiếng động này như thể có người ném một đống dụng cụ thủy tinh xuống đất.
Từ sinh ra đến chết đi chỉ trong chớp mắt, khoảnh khắc rơi xuống đất hóa thành bụi băng.
Một thanh phi kiếm lướt qua lưới dao.
Đâm thẳng vào huyệt thái dương của Lý Thanh Sơn. Lý Thanh Sơn không ngoảnh đầu, nhấc tay, bắt lấy thanh kiếm. Thanh phi kiếm rung lên không ngừng như con rắn nhỏ nhưng không tránh thoát được.
Lý Thanh Sơn lập tức hơi nghiêng đầu, bốn mắt nhìn nhau với luyện khí sĩ tầng sáu phóng phi kiếm, tiện tay ném một cái, phi kiếm không kiềm được mà bắn nhanh ra, đâm thật sâu vào cánh cửa gỗ, đuôi kiếm rung động không thôi.
Một luyện khí sĩ khác hoảng sợ quỳ rạp trên đất. Hắn ta vừa định thi triển pháp thuật chạy trốn, không phản ứng nhanh thì gần như gặp nguy hiểm bị đâm thủng sọ.
Hai người họ là nhân vật quan trọng của Cầu Thực Xã. Có lẽ là vì thực lực bản thân đủ cao, chịu khống chế cũng ít nên không điên cuồng như tán tu bình thường. Khâu đạo nhân vừa chết đã liều lĩnh xông lên, một người định đánh lén, người kia lại định chạy trốn.
Tay trái Lý Thanh Sơn nắm chặt chuôi đao, đổi thành hai đao trong tay, mũi đao chỉ xéo ra sau lưng, cơ thể hơn trầm xuống.
Thân hình Lý Thanh Sơn biến mất, gió lạnh cuốn bụi băng lên phóng tới luyện khí sĩ tầng sáu định đánh lén như một con rồng băng gầm thét giận dữ.
Tất cả tán tu trên đường tiến lên của rồng băng đều bị cắn nát, hóa thành một phần của bụi băng.