Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 406 - Chương 406: Chặn Cả Đường Lui

Chương 406: Chặn Cả Đường Lui - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 406: Chặn Cả Đường Lui


Lúc này, hai viên khô cốt tràng hạt lại biến thành một cái đầu lâu cực lớn, lăn đến trước mặt đám cương thi đang bao vây Lý Thanh Sơn, mở ra miệng to phun lửa, ngọn lửa giống như có được ý thức riêng, chui nhanh vào trong tai mắt mũi miệng của cương thi, tất cả cương thi đều giống hệt như cương giáp thi, đột nhiên dừng động tác, sau đó lại giống như quân đội được huấn luyện đầy kỷ luật, đồng loạt xoay người nhào về phía Luyện Khí sĩ.

Vũ khí sắc bén của núi Phần Khưu lập tức trở thành ác mộng của tất cả Luyện Khí sĩ, mười mấy bộ giáp sắt thi không gì không chặn được kia lại càng là ác mộng của ác mộng.

Ánh sáng pháp thuật lấp lóe, nhưng lại không cản được bước chân của cương thi, tiếng kêu sợ hãi, tiếng kêu thảm thiết vang lên hết đợt này đến đợt khác, trong hang động dưới lòng đất đen tối này lập tức biến thành địa ngục trần gian, nhưng bộ cương thi kia chính là ác quỷ địa ngục.

“Chuyện gì thế này, đệ tử núi Phần Khưu muốn gϊếŧ người diệt khẩu sao?”

“Không phải, ta không biết...A!”

Tên đệ tử núi Phần Khưu còn chưa nói xong đã bị giáp sắt thi của chính hắn vật ngã, cắm móng vuốt vào trái tim.

Đệ tử núi Phần Khưu đều dựa vào điều khiển cương thi để chiến đấu, bây giờ không có cương thi cũng giống như hổ mà không có nanh vuốt, sức chiến đấu còn không bằng các Luyện Khí sĩ khác, có người còn ngốc nghếch thử lại điều khiển cương thi, tất cả đều chết oan chết uổng.

Lập tức không còn ai nghi ngờ đây là do đệ tử núi Phần Khưu giở trò nữa, vì đại sư huynh đang bị bộ cương giáp thi nổi tiếng của hắn ta đuổi theo chạy trốn khắp nơi, cực kỳ chật vật.

Mấy bộ cương thi đè ngã một người đàn ông trung niên xuống đất, người đàn ông chỉ cảm thấy cánh tay đau buốt, đã bị cương thi cắn trúng, hắn đang cảm thấy chết chắc rồi, mấy bộ cương thi kia lại cùng nhau tản ra, nhào đi tấn công những Luyện Khí sĩ khác.

Cơn đau nơi vết thương cũng đột nhiên biến mất, hắn ta ngạc nhiên xem thử, cánh tay đã bị đốt thành một ngọn lửa, ngọn lửa nhanh chóng lan rộng khắp toàn cơ thể hắn ta, đốt sạch toàn bộ máu thịt, trong tích tắc cũng chỉ còn lại một bộ xương khô, ngọn lửa máu kia lại bay vào trong miệng đầu lâu.

Lúc cương thi cắn người, nó sẽ rót lửa máu vào bên trong, đó là thứ còn kinh khủng hơn cả thi độc.

Một vệt sáng vàng bay vèo, xuyên thấu qua đầu của mười mấy bộ cương thi, lại quay về trước mặt một tên Luyện Khí sĩ tầng tám là đệ tử núi Kê Đô, đó một một sợi lông gà, hắn ta vẫn còn miễn cưỡng giữ được bình tĩnh.

Đệ tử của ba ngọn núi khá hiểu biết chiêu số lẫn nhau, biết được làm thế là có thể đánh chết cương thi, đang định thở phào nhẹ nhõm, mười mấy bộ cương thi kia chỉ là hơi khựng lại một lúc, sau đó lại nhào lên bao phủ lấy hắn, tạo thành một ngọn núi xác chết nho nhỏ.

Tiếng quát lớn vang lên, ánh sáng vàng xuất hiện, ngọn núi xác chết văng khắp nơi, đệ tử núi Kê Đô lại một lần nữa đứng sừng sững, thân là Luyện Khí sĩ tầng tám, đương nhiên không thể nào bị đám cương thi bình thường làm bị thương.

Đột nhiên cảm nhận một luồn kiếm ý khủng khϊếp từ phía sau đánh úp đến, đến khi muốn xoay người lại cũng đã quá muộn, cúi đầu, chỉ thấy ngực lộ ra một phần mũi kiếm bằng xương trắng, lại nhanh chóng thu về.

Tiểu An giống như bóng ma qua lại giữa đám người, tìm kiếm sơ hở, đánh chết Luyện Khí sĩ cao cấp. Mà chỉ cần để nàng tìm được sơ hở, dựa vào kiếm pháp học được từ Thảo Tự Kiếm Thư, tất cả đều là một chiêu trí mạng.

Trong mớ hỗn loạn này, Lý Thanh Sơn dẫn theo Dư Tử Kiếm đã trợn mắt há hốc mồm, đi vào cửa động, đã không còn cương thi nào đến gây rối hắn, hắn đang định rời đi, trong lòng đột nhiên có cảm giác gì đó, quay đầu lại, chỉ thấy đại sư huynh cũng đang bay về phía cửa động, quần áo tả tơi, cực kỳ chật vật. Cách hắn ta không xa, cương giáp thi cũng đang đuổi theo sát sao.
Lý Thanh Sơn cười nhẹ, giơ Trường Kình Hấp Thủy, Ngưng Băng Lộ phun trào ra ngoài, lập tức ngưng tụ thành một bức tường băng thật dày.

Mặt bên kia ở tường băng, đại sư huynh há miệng, hình như đang chửi ầm lên, cũng triệu tập toàn bộ chân khí mạnh mẽ trong người, giống như một con sư tử gầm thét.

Sau đó “Phanh”, đánh mạnh vào tường băng, gương mặt vặn vẹo, từ từ rơi xuống.

Lý Thanh Sơn cười nhếch mép, huyền băng do Ngưng Băng Lộ ngưng tụ thành có thể kiên cố không thua kém gì linh khí thượng phẩm, sao có thể dễ dàng bị phá hoại được.

Đại sư huynh cách tường băng, trơ mắt nhìn Lý Thanh Sơn xoay người bỏ chạy, biến mất trong hành lang tăm tối, hắn ta không kịp nổi giận mắng chửi, vì móng vuốt sắt bén của cương giáp cương đã cách hắn ta cực gần.

Tiếng kêu thảm thiết bị phong ấn phía sau lớp băng, nhanh chóng xa dần, Dư Tử Kiếm mở to hai mắt, chỉ nhìn thấy một vùng tăm tối, Lý Thanh Sơn chặn cửa động này, không chỉ ngăn chặn một mình đại sư huynh, cũng chặn luôn tất cả đường lui của tất cả Luyện Khí sĩ.
Bình Luận (0)
Comment