Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 485 - Chương 485: Cúi Đầu

Chương 485: Cúi Đầu - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 485: Cúi Đầu


“Đều là Ất đẳng.”

Giáo tập phụ trách ký lục lẩm bẩm, đã không biết phải nói cái gì. Tuy rằng vẫn là Ất đẳng, nhưng ai cũng có thể phát hiện ra được, đây còn hiếm có hơn cả Sở Thiên toàn Giáp, hơn nữa, âm dương ngũ hành vẫn còn đang liên tục phát sinh ở bên trong, trở thành Giáp đẳng cũng chỉ là vấn đề thời gian.

“Không sai, sáng tạo ra pháp trận này là để tu sĩ cổ đại dùng để tu hành, kiêm tu âm dương ngũ hành, nhất định phải hiểu được đạo biến hóa tương sinh tương tương khắc bên trong, vừa là một phương pháp tu luyện, cũng là một trò chơi cực phổ biến trong các tu sĩ cổ đại, một trò chơi đã bị người quên mất.”

Ma Bố Y tự lẩm bẩm một mình, ánh mắt giống như nhớ lại, lại giống như đang than thở.



Thí nghiệm thuộc tính ngũ hành âm dương cũng chỉ là công năng tặng kèm của trận pháp, nhưng đối với tu sĩ đời này mà nói, lại chỉ có loại công năng này được người khác hiểu biết, rất nhiều trận đồ thậm chí còn đơn giản hóa bộ phận trung tâm của trận pháp ban đầu, chỉ còn lại bộ phận thí nghiệm thuộc tính.

Mà tòa pháp trận khắc đá trên đảo Tranh Minh đã có lịch sử mấy nghìn năm, là pháp trận hoàn chỉnh được truyền xuống từ thời cổ. Nó phức tạp và khổng lồ, không phải chỉ đơn giản như Lý Thanh Sơn đã nhận định, chỉ có thể đồng thời kiểm tra các loại thuộc tính mà thôi.

Giờ này ngày này, Tiểu An bắt đầu dùng công năng đã bị người ta quên mất từ lâu.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm, họ vốn tưởng rằng hôm nay họ đã gặp được thiên tài tuyệt tế, tinh thần sẽ không chịu bất cứ thứ gì làm chấn động nữa.

Bây giờ, thiên tài là cái gì? Nhìn thấy cảnh vượt xa tưởng tượng và phạm vi hiểu biết như thế này, đến cả ghen ghét cũng ghen ghét không nổi.

Liễu Trường Khanh lại hỏi:

“Thiên phú âm dương ngũ hành của nàng kiểm tra ra là?”

Ma Bố Y liếc nhìn hắn, lười đến trả lời, tiếp tục nhìn và trong thủy nguyệt bàn, trong mắt lộ ra chút cuồng nhiệt.

Ngay từ lúc bắt đầu, đứa bé kia cũng không phải đang sử dụng công năng kiểm tra cấp thấp kia, mà là lần lượt diễn tập âm dương ngũ hành biến hóa, cho nên cần phải làm từ điểm nhỏ bé nhất, cũng chính là giọt nước ngọn cỏ được biểu hiện ra ngay lúc đầu, đến nỗi thiên phú của nàng, chỉ cần nhìn xem nàng có thể thôi diễn đến bước nào là được.

Thiên phú của nàng chắc chắn sẽ không thấp hơn những gì nàng thôi diễn ra được, bình thường thì sẽ cao hơn rất nhiều mới có thể thành thạo như thế. Hiện tại những gì nàng bày ra không phải là thiên phú, mà là tài năng, một loại tài năng không gì sánh kịp.

Ma Bố Y cởi quan đội trên đầu ra, vái chào mặt đất:

“Các vị đạo hữu, hôm nay Ma Bố Y ta chỉ cầu mọi người một việc, để người này gia nhập Âm Dương gia của ta, sau này nếu có gì muốn phân phó, chắc chắn sẽ không chối từ.”

Các gia chủ đều lộ ra vẻ ngạc nhiên, trong các gia chủ, tuy rằng Ma Bố Y không phóng khoáng giống như Lôi Thôi đạo nhân, nhưng người này cũng nổi tiếng là có tính tình kiêu ngạo, giống như tu sĩ ẩn tu thời cổ đại, độc lập kiêu ngạo với đời.

Nhưng lại không có ai vì điều này mà đắc tội ông, vì ông tinh thông thuật bói toán, ai rồi cũng sẽ có lúc cần nhờ ông, đã bao giờ nhìn ông khiêm tốn nhờ vã người khác như thế?

Ngươi đời đều biết Âm Dương gia thiên về bói toán, Ma Bố Y lại không lấy điều này làm vinh dự, ở thời cổ, dù là một tu sĩ tam lưu cũng đã đủ để bói ra được tốt xấu. Âm Dương gia chính là di mạch của tu sĩ cổ đại, tu sĩ cổ đại vốn là không gì không làm được, không có gì không biết, bói toán chỉ là một trong số đó.

Nhưng nếu so với các gia tộc chỉ chuyên tu một thứ mà nói thì lại có vẻ như không am hiểu cái gì. Kết quả chỉ có mỗi khoảng bói toán, cần lấy pháp lực âm dương ngũ hành làm cơ sở mới trở thành tài nghệ nổi bật của Âm Dương gia, nổi tiếng trên đời.
Dù là thuần dương thể của Dư Tử Kiếm, hay là ngũ hành thể của Sở Thiên, đều không thể làm ông thay đổi sắc mặt, vì Âm Dương gia cần chính là cân bằng. Từ trình độ nào đó mà nói, định nghĩa về thiên tài ở thời cổ đại khác rất xa với hiện tại.

Nhưng nếu là đứa nhỏ này, chắc chắn có thể phát huy ra được quang vinh thật sự của phương pháp tu hành cổ của Âm Dương gia.

Các vị gia chủ khác đều không nói gì, đứa bé này, không có bất cứ ai có thể dễ dàng bỏ qua.

Đợi đến khi cây cối biến thành rừng rậm, dòng suối nhỏ biến thành sống lớn...

“Giáp đẳng, giáp trung, giáp thượng!”

Giáo tập liên tục sửa lại dự đoán của bản thân.

Đợi đến khi hắn đọc ra hai chữ Giáp thường, ầm ầm, khung cảnh bên trong pháp trận nổ mạnh, phát ra bảy loại màu sắc khác nhau, lại một lần nữa trở về âm dương ngũ hành cơ sở nhất.
Chỉ còn Tiểu An đứng bên trong trận, trên mặt có chút mê mang, tất cả những gì vừa mới diễn ra giống như một giấc mộng huyền ảo.

Dù là đối với nàng hay là đối với người khác.

Sự diễn hóa của nàng đã đạt đến cực hạn mà pháp trận có khả năng thừa nhận, giống như một khối rubik cấp ba, đối với một người chơi cao cấp mà nói, nó đã mất đi tác dụng kiểm tra hoặc là giải trí rồi.

Bình Luận (0)
Comment