Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 519 - Chương 519: Vân Cấp Thất Thiêm

Chương 519: Vân Cấp Thất Thiêm - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 519: Vân Cấp Thất Thiêm


Hoa Thừa Tán cười lớn cưỡi gió bay đi, bay lên không trung, nụ cười trên mặt mới dần biến mất, tự lẩm bẩm:

“Hối hận sao?”

Lý Thanh Sơn xoay người quay trở lại đình viện, chỉ thấy Lưu Xuyên Phong đang ôm bình rượu, đổ thẳng vào trong miệng, Tôn Phúc Bách ở bên cạnh hình như đang khuyên nhủ.

Lưu Xuyên Phong lại không nghe, buông mạnh bình rượu xuống nói:

“Ta tự bỏ tiền túi chuẩn bị bàn tiệc rượu và đồ nhắm này, các gia chủ khác đến Bách Vị lâu ăn uống đều được chưởng quầy chạy ra đón, dù ăn cái gì thì cũng không nhận lấy một viên linh thạch, nhưng cố tình ta lại phải ngoan ngoãn tính tiền, muốn trả giá thì lại bị khinh thường, ta làm tất cả những thứ này để làm gì, còn không phải là vì để ngươi nhận đồng Tiểu thuyết gia, đi học pháp môn Tiểu thuyết gia!”

Tôn Phúc Bách nói:

“Sư đệ, ngươi nói ít lại vài câu đi!”

“Tiểu An, đi thôi.”

Trong lúc Lý Thanh Sơn nói chuyện đã đi lướt qua bên cạnh Lưu Xuyên Phong, giống như không hề nghe được lời ông nói.

Tiểu An nhảy bật dậy, đi theo hắn chui vào trong giỏ tre.

Lưu Xuyên Phong ngẩn ra, đột nhiên quăng bình rượu xuống đất:

“Đi đi, đi hết đi, dù sao các ngươi cũng giống như thế, đều khinh thường ta.”

Lý Thanh Sơn lại đột nhiên dừng chân, cũng không thèm quay đầu nói:

“Lưu Xuyên Phong, phiền ngươi tự trọng một chút, có lẽ sẽ còn nhận được một chút tôn trọng từ ta, nhưng nếu ngươi chỉ biết mượn rượu làm càn, vậy thì đúng là chẳng đáng được tôn trong. Tiểu thuyết gia sa sút đến tình cảnh này, ngươi cũng nên ngẫm lại nguyên nhân của mọi việc là từ đâu đi!”

Lưu Xuyên Phong cứng họng.

“Nói đúng lắm!”

Một người đàn ông đầu đội cao quan từ từ đi đến, ông ta gầy gò ốm yếu, chính là gia chủ Âm Dương Gia Ma Bố Y.

Tôn Phúc Bách nghĩ thầm trong lòng: Hôm nay Vân Hư đảo đúng là nhộn nhịp chưa từng có, vì hắn đến nên đã mang đến luồn sinh khí này, nhưng mà luồn sinh khí này lại có thể giữ được trong bao lâu đây?

Lý Thanh Sơn nói:

“Lý Thanh Sơn bái kiến gia chủ đại nhân, không biết đại nhân đến đây là vì chuyện gì?”

Quả nhiên, ánh mắt của Ma Bố Y dừng lại trên người Tiểu An, trong ánh mắt chứa đầy vẻ kinh ngạc cảm thán và mong đợi:

“Ta đến đây là vì Tiểu An, ngươi đã từng nghe nói đến Vân Cấp Thất Thiêm chưa?”

Lý Thanh Sơn lắc đầu, Tôn Phúc Bách lại hoảng sợ nói:

“Không lẽ là bí pháp Vân Cấp Thất Thiêm vô thượng?”

Tôn Phúc Bách giải thích xong, Lý Thanh Sơn mới biết Vân Cấp Thất Thiêm vốn là một pháp môn cổ tu được truyền lại từ thời cổ, giá trị còn cao hơn cả Kim Cương Phục Ma Công của Phật gia, tu hành cực kỳ khó, không những phải có cảm ứng với Âm Dương ngũ hành, mà còn phải vận dụng biến hóa Âm Dương ngũ hành một cách tự nhiên, dù là thời cổ thì cũng rất hiếm có người nào có thể tu luyện thành công.

Nhưng mà một khi tu luyện thành công thì uy lực lại cực kỳ lớn, chỉ cần đồng ý học tập thì gần như có thể sử dụng hết tất cả pháp thuật Âm Dương ngũ hành có được hiện nay. Mà sự lợi hại nhất của Vân Cấp Thất Thiêm không nằm ở chiến đấu, mà là ở bói toán, có thể làm ra Thất Thiêm Chi Bặc, biết được quá khứ và tương lại, dự đoán được tốt lành hay nguy hiểm.

“Tiểu An chính là truyền nhân tốt nhất cho môn bí pháp này.”

Mắt Ma Bố Y sáng lấp lánh, vô cùng muốn chiêm ngưỡng hiệu quả sau khi Tiểu An tu hành bí pháp này của Âm Dương gia.

Lý Thanh Sơn nói:

“Dù sao thì Tiểu An cũng là đệ tử Phật gia, chỉ sợ chúng ta không có quyền quyết định chuyện này.”

Ma Bố Y nói:

“Ta đã bàn bạc với Nhất Niệm đại sư, ông ấy đã đồng ý.”

“Hai người này không xung đột với nhau sao?”
Lý Thanh Sơn có chút kinh ngạc, không ngờ Nhất Niệm đại sư lại hào phóng như thế, chịu đồng ý để đệ tử thủ tịch nhà mình tốn thời gian và tinh thần để đi tu luyện pháp môn nhà khác.

“Ngươi không biết, cổ tu pháp có rất nhiều điểm khác biệt với phương pháp tu hành hiện nay, nhất là công pháp Phật gia thì lại càng là khác hoàn toàn, cái này cũng không có xung đột với Kim Cương Phục Ma Công.”

“Nhưng tốc độ tu hành chắc chắn cũng sẽ chậm lại.”

Lý Thanh Sơn lập tức nhìn thấy điểm quan trọng nhất của vấn đề.

Nhất Niệm đại sư cho phép Ma Bố Y cũng là vì như thế, tốc độ tu hành của Tiểu An quá nhanh, làm ông cảm giác tim đập có hơi nhanh. Ông đương nhiên không hiểu rõ được điều ước vĩ đại được thực hiện bên trong Chu Nhan Bạch Cốt Đạo, đây chỉ là bản năng của một vị tăng nhân.
“Không sai, nhưng mà ta lại cảm thấy rất xứng đáng, Tiểu An dựa vào thiên mạch kỳ tài, ở Luyện Khí kỳ này có thể cực kỳ thuận buồm xuôi gió, không có bất cứ trở ngại nào, nhưng một khi đạt đến cảnh giới Trúc Cơ, ưu thế này sẽ biến mất, càng phát triển thì mỗi một bước lại càng thêm khó khăn, căn cơ sẽ có vẻ cực kỳ quan trọng, vì sao lại không tận dụng thời kỳ ưu thế này để tạo ra căn cơ càng thêm vững chức chứ?”

Lý Thanh Sơn cảm thấy cũng có lý, hỏi Tiểu An:

“Ý của ngươi thế nào?”

Tiểu An cúi đầu suy nghĩ một lúc lâu hệt như một người lớn, lại nhìn Lý Thanh Sơn, gật đầu đồng ý.

Thấy Tiểu An đồng ý, Ma Bố Y mỉm cười, ông là một người cực kỳ tinh ý, nhìn thấy tình cảnh này, nghĩ thầm:

“Quả nhiên, tên Lý Thanh Sơn này rất quan trọng đối với nàng, nàng đang muốn giảm tốc độ tu hành lại để đợi hắn sao?”
Bình Luận (0)
Comment