Chương 643: Tiểu Cữu - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 643: Tiểu Cữu
Lý Thanh Sơn biết Lưu Xuyên Phong làm sư phụ đến nghiện, lúc trước nơi này lá rụng ngập đình nhưng chẳng thấy ngươi quan tâm đến, hắn cũng cực thích hai tiểu tử kia bèn cười nói:
“Ta quét hộ các ngươi.”
Một con rồng nước trong suốt bay ra từ tay hắn, nó uốn lượn phun hết đám lá rụng để lộ con đường đá cuội nhỏ bên dưới.
Hai tiểu tử kia hoan hô một hồi, vẻ mặt sùng bái, bao giờ thì bọn chúng mới có thể tài giỏi như Đại sư huynh đây.
“A Tuấn, A Sinh, quét xong rồi, còn không mau cút về đây cho ta.”
Giọng nói uy nghiêm của Lưu Xuyên Phong truyền đến từ trong trúc hiên.
“Vâng thưa sư phụ.”
Lý Thanh Sơn lắc đầu cười, thấy bọn họ hoạt bát chạy đi, từ sau khi bọn chúng đến đây, Lưu Xuyên Phong như thay đổi tính cách, bày ra tôn nghiêm của sư đạo.
“Thanh Sơn, ngươi cũng đi sớm về sớm.”
Lưu Xuyên Phong lại nói.
Lý Thanh Sơn cũng đáp lại:
“Vâng thưa sư phụ.”
Lưu Xuyên Phong hài lòng xoa chòm râu, tự nhìn chính mình, trong đại diễn thần phù loé ra sánh sáng, chính là nguyện lực chắt góp từng chút một, nhiều đến trước nay chưa từng có. Hắn kẹt ở luyện khí tầng mười nhiều năm, cuối cùng lúc này cũng có chút sức lực để chạm đến cánh cửa Trúc Cơ kia.
Mỗi nhà mỗi phái, thứ quan trọng nhất là gì? Vẫn là phải có một Trúc Cơ tu sĩ toạ trấn, nếu không danh khí có nổi thế nào cũng bị người khác khinh thường, cuối cùng thì Tiểu Thuyết gia này cũng phải nhờ vào gia chủ như hắn đây nha.
Vì để tiết kiệm nguyện lực chuẩn bị cho Trúc Cơ, hắn đã hoàn toàn không nỡ mà biến nữ tử ra một phen, có hai tiểu đệ tử ở đây, hắn cũng không thể để mất mặt được.
Lý Thanh Sơn ra đến ngoài đảo bèn gặp Lý Long đang lao động ở đó, may mà những thứ hắn trồng cũng được thu hoạch nên Lý Thanh Sơn mới có thể vỗ về Mã Lục trong túi chứa sủng, chào hỏi một tiếng xong hắn liền phi lên cao.
Lý Thanh Sơn biến thành một chấm nhỏ đáp xuống Đại Tranh đảo, Lý Long mới cúi đầu tiếp tục sửa sang lại dược viên. Trong phần lớn cây trồng, linh thảo là loại khó trồng nhất, yêu cầu với hoàn cảnh môi trường cực cao, nhưng trong quá trình nuôi trồng cũng đem lại lợi ích cho đệ tử Nông gia.
Lý Long cũng vì thấy Vân Hư đảo dồi dào linh khí nên mới mở một khoảnh đất, thử trồng một vài loại dược thảo dễ trữ, mặc dù không biết kết quả thế nào nhưng khả năng trồng trọt cùng tu vi luyện khí của hắn đã được nâng cao một cách rõ ràng, rất nhanh sẽ có thể tiến lên một bậc.
Chỉ cần không thiếu tài lữ pháp địa thì cũng khá dễ để đột phá mấy tầng trên của luyện khí.
Trên trường diễn võ, nắm đấm của Lý Thanh Sơn không ngừng gào thét phá không, nện về phía mặt Hàn Thiết Y, thân mình Hàn Thiết Y di chuyển như con quay, trường thương trong tay hoá thành Hắc Long quét sát đất, quét về phía hai chân Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn khẽ cười, không quan tâm dưới chân, quyền thế biến ảo, quyền ảnh biến ảo trùng trùng điệp điệp, các đệ tử Binh gia xung quanh như thấy hơn mười người ra quyền, dồn dập đánh về phía mặt Hàn Thiết Y, ai nói ta không chạm được vào mặt người, hắn quát:
“Trả nợ đi.”
---
Hàn Thiết Y vứt bỏ cây thương không chút do dự, bắt lấy hai tay của Lý Thanh Sơn một cách chính xác trong hàng loạt quyền ảnh xếp chồng chất.
Chân của hai người bỗng lún sâu vào trong mặt đất đang ầm ầm rạn nứt.
Sau vài lần quấn vào nhau mà đánh, hai người tách ra hai bên, ai nấy đều thở dốc hồng hộc.
Lý Thanh Sơn không thể không thừa nhận, Binh gia không hổ là gia thực chiến, Hàn Thiết Y không hổ là trưởng đệ tử của Binh gia. Dù hắn đã đọc chiến kỹ Bác Thương Hải và cũng phát huy nó ở mức cao nhất, nhưng vẫn không thể đυ.ng được đến mặt của Hàn Thiết Y, lần nào tên kia cũng có thể chuyển nguy thành an dựa vào các chiêu thức tuyệt diệu.
Hơn nữa khi ở trong hình dáng nhân loại, luyện thể thuật của hắn vẫn còn kém tên Hàn Thiết Y là Luyện Khí sĩ tầng thứ mười này, trình độ Luyện Khí thì lại càng không theo kịp tên này, hắn đã bị đánh rất nhiều trong lúc giao đấu, tiểu cữu này thật khó đối phó mà.
Hàn Thiết Y càng thấy kinh ngạc hơn, sự chênh lệch giữa các tầng cảnh giới của Luyện Khí là rất lớn, đặc biệt là tầng thứ mười và dưới tầng thứ chín thì lại càng khác biệt một trời một vực. Các chiêu số vốn có thể đánh bại địch giành chiến thắng lại hóa thành vết thương nho nhỏ khi rơi vào trên người Lý Thanh Sơn. Hơn nữa, sức chịu đựng kiên cường của người này cũng thật đáng kinh ngạc, tuy rằng hắn chưa bị đánh bại nhưng điều này cũng khiến hắn phải đánh một trận khá là khổ.
Lý Thanh Sơn nghỉ ngơi một lúc, hít thở hổn hển, chỉ thấy mặt trời đã lên cao:
“Này, đi ăn cơm thôi!”
Đám đệ tử Binh gia hưởng ứng nhiệt tình:
“Ăn cơm! Ăn cơm!”
Sau khi ăn trực một bữa trưa ở Binh gia, Lý Thanh Sơn và Hàn Thiết Y ngồi ở bên mép diễn võ trường tán gẫu câu được câu chăng với nhau. Hiện tại, Lý Thanh Sơn sẽ đến Binh gia huấn luyện vào buổi sáng mỗi ngày, để hắn có thể quen với việc vận dụng chiến kỹ hơn. Hai người đều đánh giá cao đối phương, lại có mối liên hệ là Hàn Quỳnh Chi nên cũng trở thành vị bằng hữu không tệ của nhau.
“Không còn sớm nữa, ta đến Nhân Tâm đảo đây.”
Lý Thanh Sơn nhìn sắc trời rồi đứng dậy, buổi chiều chính là thời gian học luyện đan. Khi đến Nhân Tâm đảo, Như Tâm nói rằng mấy hôm nay phải chuyên tâm tu hành, muốn hắn tự mình luyện một lò đan.