Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 652 - Chương 652: Vảy Ngược

Chương 652: Vảy Ngược - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 652: Vảy Ngược


“Sở Thiên, ngươi điên rồi sao?”

Khuôn mặt Lý Thanh Sơn tràn đầy tức giận, cửa lớn của đan phòng phía sau hắn lại đóng lại lần nữa, không một ai thấy rõ được tình hình bên trong.

Sở Thiên có chân khí ngũ hành hộ thể nên không hề bị thương, ổn định thân thể ở giữa không trung xong thì quát lên:

“Cuối cùng ngươi cũng dám ra đây! Ngươi ở trong đó làm gì? Ngươi làm gì Như Tâm sư tỷ rồi?”

Nhìn thấy Lý Thanh Sơn đã tới Luyện Khí tầng thứ tám, lòng họ đầy khϊếp sợ, sao tốc độ tu hành của tên Lý Thanh Sơn này nhanh như vậy.

Lý Thanh Sơn nói:

“Mắc mớ gì tới ngươi!”

Sở Thiên đáp trả:

“Sao lại không liên quan đến ta, Như Tâm sư tỷ thích ta, chuyện của nàng chính là chuyện của ta. Nếu như ngươi biết điều thì ngoan ngoãn tránh ra, ta không muốn ra tay với ngươi ở đây, đợi đến lúc quyết đấu lại giáo huấn ngươi sau.”

“Nàng thích ngươi? Ngươi nổi điên cái gì? Còn không mau cút, hiện tại sẽ cho ngươi đẹp mắt!”

Lý Thanh Sơn chắp tay mà đứng tựa như môn thần, bày ra tư thế quyết không nhượng bộ.

Chặn đường phát tài của người khác chẳng khác gì gϊếŧ phụ mẫu người ta, hiện tại Lý Thanh Sơn thực sự là tràn ngập sát ý. Nhưng hắn lại cau mày, vì mới không gặp mộ thời gian ngắn mà Sở Thiên cũng đã đạt đến Luyện Khí tầng thứ chín, tốc độ tăng tu vi thực sự là nhanh đáng kinh ngạc, khí tức trên người càng ngày càng mạnh, dù cho đánh bại hắn cũng không dễ chớ nói chi là ngăn cản hắn, trận đồ kia không thể ngăn cản được Ngũ Hành Đại Thủ Ấn của Sở Thiên, chỉ nguyên dư âm của trận đấu cũng đủ để phá tan đan phòng này rồi.

Liếc mắt một cái đã thấy hai thiếu nữ đứng ở phía sau Sở Thiên cách đây không xa, thế là quát lên hỏi:

“Các ngươi cứ trơ mắt nhìn hắn đi tìm nữ nhân sao?”

Hai thiếu nữ kia cùng kêu lên:

“Chỉ cần trong lòng Thiên ca ca có chúng ta là được, bất kể hắn làm gì thì chúng ta cũng ủng hộ!”

Mọi người vây xem than thở một phen, Sở Thiên lại càng đắc ý đầy mặt:

“Ngươi nghe thấy chưa? Ta không giống ngươi, bị một nữ nhân trói chặt lại.”

Bỗng hắn nghĩ rất có thể Lý Thanh Sơn không bị trói buộc, mà hiện tại còn động vào nữ nhân của hắn thì sắc mặt lại khó coi hơn.

Lý Thanh Sơn vô cùng bất ngờ, không ngờ có chuyện tốt như vậy, thế là mắng:

“Khó trách ngươi đi ra ngoài tìm nữ nhân như phát rồ, loại nữ nhân nát bét không có lương tâm này mà có cho ta thì ta cũng không cần!”

Sắc mặt hai thiếu nữ kia hoàn toàn thay đổi, mà sắc mặt Sở Thiên bỗng chốc trở nên âm u:

“Ngươi có thể sỉ nhục ta, nhưng không thể sỉ nhục nữ nhân của ta, dám đυ.ng đến vảy ngược của ta, đi chết đi!”

Chân khí ngũ hành trên người hắn bạo phát toàn diện, Ngũ Hành Đại Thủ Ấn phóng ra hào quang vạn trượng, sau đó bay lên trời.

Lý Thanh Sơn giương hai tay ra, sóng lớn mãnh liệt dâng lên ở phía sau, không khác gì thủy triều dâng trào ở biển rộng.

Hai ngươi nói dăm ba câu mà đã khiến cho mối thù đạt tới đỉnh điểm.

Sở Thiên từ trên trời giáng xuống, thế bàn tay tựa như Thái Sơn đè đầu.

Lý Thanh Sơn ngửa đầu lên nhìn, Ngũ Hành Đại Thủ Ấn kia ngập trong tầm mắt, gần như áp đảo hoàn toàn, không thể tránh né hay chống lại tựa như trời phạt. Hắn đạp xuống mặt đất dưới chân, người phóng lên trời, khí tức cuồn cuộn như biển rộng, nhưng lại mất lợi thế trước, ngay lúc sắp đánh vào Ngũ Hành Đại Thủ Ấn…

Bỗng hắn sử dụng một chiêu Đạp Lãng Thức, đột ngột rời đi tránh né đòn tấn công.
“Ta biết ngươi không dám cản mà!”

Sở Thiên cười như điên và nói, sau đó mặc kệ Lý Thanh Sơn và xông về phía đan phòng. Lý Thanh Sơn không cho hắn xem thì hắn càng cảm thấy trong này có vấn đề.

Cửa lớn đan phòng gần trong gang tấc, Sở Thiên đột nhiên cảm thấy eo mình bị xiết chặt, vừa nhìn xuống phía dưới thì đã thấy một chiếc dây bằng nước quấn chặt quanh eo mình tựa như rắn vậy, bất thình lình ngoái đầu lại thì thấy một đầu khác của dây nước đang nằm trong tay Lý Thanh Sơn, dưới chân đã xuất hiện sóng lớn.

Mọi người phía sau bỗng ba tiếng không khí nổ vang, Lý Thanh Sơn kéo Sở Thiên và sử dụng ba chiêu Đạp Lãng Thức liên tục, rời xa Nhân Tâm đảo tựa như một mũi tên, kéo lê thành một cái rãnh trên mặt nước không gợn sóng, chớp mắt một cái mà hai người đã biến thành hai điểm nhỏ.
Mọi người thầm thán phục rằng hai người kia đều đã mạnh hơn!

Chân khí năm màu trên người Sở Thiên chấn động, đánh tan dây nước rồi mãnh liệt lao về phía Lý Thanh Sơn, vẫn đơn giản vỗ một chưởng, nhưng lợi hại hơn bất kỳ pháp thuật muôn vàn biến hóa nào.

Lý Thanh Sơn không tránh không né, chỉ ôm cánh tay cười lạnh.

Sở Thiên đột nhiên cảm thấy một mối nguy hiểm truyền đến từ sau lưng, bất chợt xoay người, một thanh Kim Cương cự kiếm từ trên đánh xuống, đánh ra một vệt kim quang.

Coong, một tiếng hí dài vang lên, Sở Thiên nâng tay ra chiêu Căng Thiên Thức để ngăn cản Kim Cương cự kiếm, nhưng không ngăn cản được kiếm khí và kiếm ý ẩn chứa trong đó.

Ầm, hồ nước bên dưới bị chiêu kiếm này tách thành hai, cuồn cuộn dâng trào để lại một vết kiếm kéo dài mười mấy trượng.
Hóa ra Lý Thanh Sơn dẫn Sở Thiên bay ra phụ cận Vô Lậu đảo, hiện tại Tiểu An đã là Luyện Khí tầng thứ mười, nếu như hiện tại có người trong Bách Gia kinh viện có thể toàn thắng Sở Thiên trên phương diện số lượng chân khí, vậy chắc chắn không còn ai khác ngoài nàng.

Bình Luận (0)
Comment