Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 659 - Chương 659: Mạnh Rồi

Chương 659: Mạnh Rồi - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 659: Mạnh Rồi


Lý Thanh Sơn nâng tay lên, mỗi một tia hoa văn đều chân thực như thế, hắn thậm chí có thể cảm nhận được nhịp đập của trái tim, sự lưu động của máu huyết.

Đây tuyệt đối không phải người giả dùng nước hay đất nặn thành, mà là phân thân thật sự. Người ta đều nói phân thân thiếu thuật, hiện tại có thể nói rằng phân thân có thuật rồi, chẳng qua hắn càng muốn gọi nó là kính tượng hơn.

Chẳng qua muốn tách biệt kính tượng với bản thân ra lại không phải một việc dễ dàng, luôn là không tự chủ mà điều khiển nó như một phần thân thể, cùng tiến lên hoặc lùi xuống.

Tiểu An che miệng cười trộm, thật là chẳng có tý uy phong nào của yêu tướng cả.

Bị Lý Thanh Sơn trừng mắt một cái, nàng ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên trừng lại.

Lý Thanh Sơn cũng không làm gì được nàng. Khép mắt lại. Nỗ lực lĩnh hội cảm giác tay trái vẽ hình tròn, tay phải vẽ hình vuông.

Sau một lúc ngừng lại, Lý Thanh Sơn vận dụng yêu khí, gập gối đạp nước, chỉ có phân thân bay lên trên không.

Cho đến tận khi đã lên đến mấy tầng mây, cúi nhìn ngàn núi bên dưới, trông về những tầng mây xa xôi.

Trên đại địa, núi non trùng trùng, biển cả gầm thét, bao la bát ngát.

Đột nhiên ở điểm cuối của mảnh trời đất này, lại nhìn đến một hình bóng nhấp nhô nho nhỏ, dáng như con trâu đang nằm.

Bên cạnh con trâu đó có một thôn trang nhỏ an tĩnh, rất nhiều nông dân đang lao động ở gần thôn trang, an nhàn tĩnh mịch như một bức tranh nhỏ, mạnh mẽ đánh thức toàn bộ ký ức của Lý Thanh Sơn.

Hóa ra cố hương không hề xa xôi!

Có một thời, quên đi những gian khó khi phải cậy nhờ kẻ khác, quên đi những thống khổ khi đói rét. Có lẽ ký ức đã mỹ hóa tất cả, có lẽ hiện tại hắn đã buông bỏ được những điều đó, trong lòng chỉ còn lại một cậu bé đang thổi sáo, cưỡi trên trâu đen to lớn, chậm rì rì bước đi trên sơn đạo, đúng rồi, đó là tài phú duy nhất của hắn.

Đột nhiên hắn sinh ra một ý nghĩ mãnh liệt, muốn quay lại để nhìn thấy, để gặp lại những đồng hương lâu năm kia.

Nhưng mà, hắn lập tức từ bỏ ý nghĩ này.

Nơi nằm xuống cớ gì cứ phải là cố địa, đời người ở đâu chẳng là nhà. Đây là lời hắn đã tự hứa với bản thân!

Nơi đó đã không còn thứ mà hắn lưu luyến nữa rồi.

Nếu có thứ gì mà hắn không thể dứt bỏ được, thì chính là một cái ở dưới đất, một cái ở Bách gia, một cái ở trên trời.

Hắn ngước nhìn thiên không, khẽ cười một tiếng, một cảm giác tự do không gì sánh được, in sâu vào trái tim trên mặt đất kia.

Trên mặt đất, Lý Thanh Sơn đi ra khỏi đầm sâu, tới trước mặt Tiểu An, nửa quỳ mà ôm chặt lấy người duy nhất chia sẻ niềm vui, vĩnh viễn ủng hộ hắn vào lòng:

"Tiểu An, ngươi nhìn thấy không? Ta đã trở nên rất lợi hại, từ nay về sau, sẽ không có ai dám tùy tiện bắt nạt chúng ta nữa rồi. Lão tử nhất định phải bắt chúng trả giá."

Tiểu An cảm thấy Lý Thanh Sơn của hiện tại có chút khác biệt, không phải là biến hóa về hình dạng bên ngoài, mà là khác biệt về tính tình, so với trạng thái nhân loại, khi hắn ở hình thái yêu ma thì luôn có một loại phô trương không hề kiêng kị điều gì.

Nàng càng ưa thích hắn như thế này hơn, vì, hắn của bây giờ nhìn có vẻ càng vui vẻ hơn rồi. Nhưng bất kể hắn như thế nào, đều là Lý Thanh Sơn của nàng.

Một Lý Thanh Sơn chân đạp đại địa, ôm người quan trọng nhất của hắn trong lòng.

Một Lý Thanh Sơn khác bay lên không trung, vươn hai tay ra hướng tới trời xanh.

Muốn được tự do! Muốn tự do làm điều mình muốn! Muốn một sự tự do vô cùng lớn!

Cửu châu, ta tới rồi! Cửu thiên, hãy chờ ta!

"Chờ ta một chút được không?"

Tiểu An nghiêng đầu cười nói.

Lý Thanh Sơn mạnh mẽ hôn một phát lên má nàng:
"Bao lâu cũng được!"

Từ ngày đó bắt đầu, Tiểu An đã tiến vào nhập định.

Lý Thanh Sơn để kính tượng hộ pháp trong đầm sâu, không rời nửa bước.

Bản thể thì lại lượn lờ tứ phía, còn khôi phục thân phận Lý Thanh Sơn đi hoàn thành mấy nhiệm vụ, để lộ mặt ra miễn cho người khác nghi ngờ hắn mất tích rồi.

Sau khi trải qua thí nghiệm, hắn càng có thêm nhiều lý giải thiết thực về các loại năng lực của phân thân, sự tồn tại của phân thân sẽ không bị ảnh hưởng dù bản thể đã trở về hình người, chẳng qua yêu khí của bản thân lại sẽ bị tiêu tán dần đi, có thể duy trì bằng cách ngồi thiền để câu thông thiên địa linh khí, nhưng mà nếu như phải chiến đấu kịch liệt thì e rằng thời gian có thể duy trì được cũng sẽ không dài.

Mà sáng tạo ra một phân thân cần tiêu hao toàn bộ yêu lực của hắn trong một lần, gồm có ba phần sức chiến đấu của bản thân hắn nữa. Đừng xem thường ba phần sức chiến đấu này, vì nhờ ba đại thần thông mà Ngưu ca để lại, sức mạnh, tốc độ, yêu khí của hắn đều vượt xa một yêu tướng bình thường, sức chiến đấu tổng hợp lại càng mạnh đến kinh người.
Theo sự tính toán của hắn, nếu phân thân của hắn đối phó với Trúc Cơ tu sĩ không có sở trường chiến đấu như Thu Hải Đường thì sẽ không có vấn đề gì quá lớn. Hơn nữa từ kinh nghiệm trước kia mà xem, hiệu quả của thần thông thiên phú này hẳn là nên tăng cường theo mức tu vi của hắn, nếu như có thể kéo ra càng nhiều phân thân hơn từ trong nước thì là hiệu quả cỡ nào đây?

Bình Luận (0)
Comment