Chương 658: Chỉnh Dung - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 658: Chỉnh Dung
Nước trong đầm với thác nước, trong nháy mắt đã biến thành hơi nước, cuồn cuộn bốc lên, như là một đám mây rất dày rơi trên mặt đất, chỉ thấy trong đó có một thân ảnh cao lớn và lôi đình chớp giật không dứt.
Dài dằng dặc như thương hải tang điền, trên thực tế chẳng qua chỉ là một khắc ngắn ngủi, lôi đình biến mất cũng tấn mãnh quỷ bí y như lúc đến, không có bất kỳ dấu hiệu gì cả.
"Thanh Sơn!"
Tiểu An lo lắng ra mặt, bước lên một bước, kêu tên của hắn.
Hắn đang gần như vô thức, nghe thấy tiếng gọi này mới tỉnh lại.
Sương mù màu trắng bao trùm khắp bốn phương tám phương như là một chiếc khăn lông trắng thấm đầy nước, bị người ta hung hăng vặn một phát, mưa như trút nước làm mái tóc đỏ thẫm của hắn ướt đẫm, mực nước trong cái đầm khô cạn cũng đang dâng lên.
Hắn nhìn xuống phía dưới, mặt nước đang cuồn cuộn nhưng vẫn mơ mơ hồ hồ phản chiếu một bóng dáng.
Hắn nhìn bản thân mình trong nước, lộ ra biểu tình kinh ngạc, đây là ta sao?
Tiểu An xông vào trong sương mù, cũng tận mắt nhìn thấy nơi hắn đang đứng, sững sờ mà ngừng lại bước chân.
"Ồn chết đi được!"
Hắn vung bừa tay lên một cái, mây mù khắp trời chớp mắt đã biến thành nước, rơi vào trong đầm nước.
Hắn không bị nước nhấn chìm mà là nổi lên theo, từ trên mặt nước đứng dậy, phất phất tay, mặt nước liền bị san bằng như là một cái gương, phản chiếu rõ rệt trời xanh mây trắng, cũng phản chiếu hình dáng của hắn.
Mái tóc dài đỏ rực tán loạn sau lưng, thân hình cường tráng như là tạo vật mà đại sư vắt hết tâm huyết điêu khắc ra, mỗi một đường nét đều như đã trải qua sự mài giũa cẩn thận, thể hiện ra tỉ lệ vàng hoàn mỹ nhất, là sự cân bằng giữa cái đẹp và sức mạnh.
Nếu thế này mà còn không khiến Lý Thanh Sơn cảm thấy kinh ngạc mà nói, lúc hắn nhìn thấy khuôn mặt phản chiếu trong nước thì lập tức ngẩn ra luôn.
Hắn từng thấy qua không ít mỹ nam tử, Hoa Thừa Tán, Hàn Thiết Y, nhưng mà gương mặt này đẹp không hề kém gì bọn họ, thậm chí còn hơn, nếu có thể bỏ qua hai cái sừng trâu cong cong trên đầu thì đủ thể làʍ t̠ìиɦ nhân trong mộng của mọi cô gái.
Lý Thanh Sơn đột nhiên hiểu ra, đây chính là hình dạng của hắn sau khi hóa hình, hắn vừa sờ gó má vừa cười:
"Hóa ra thiên kiếp này còn có hiệu quả chỉnh dung."
Nghĩ đến mấy loài chim thú kia, con nào sau khi độ thiên kiếp cũng trở nên ra dáng lắm, hắn vốn đã có bảy tám phần giống người rồi, trực tiếp bị đánh thành đại soái ca.
Tiểu An cũng lộ ra nụ cười, hỏi rằng:
"Ngươi cảm thấy thế nào?"
"Đương nhiên là...quá tốt rồi!"
Lý Thanh Sơn gầm lên một tiếng, làm cả bầy chim rừng kinh sợ, hắn ha ha cười lớn làm lộ ra răng nanh săc nhọn nhưng trông lại có mấy phần tà mị.
Lực lượng vô tận cuộn trào trong cơ thể, làm hắn hận không thể tìm một đối thủ để đại chiến một trận ngay lập tức, Tam Sơn lão nhân, Phó Thanh Khâm, những đối thủ vốn không thể chạm đến này đột nhiên bị kéo gần đến trước mắt, nhẫn nại lâu nay rốt cuộc cũng đã đến lúc nhắc lại việc cũ rồi.
…
Mặt nước tĩnh lặng giống là một cái gương, dù rằng thác nước đang ầm ầm chảy xuống cũng không thể làm cuộn lên một tia gợn sóng.
Lý Thanh Sơn cúi đầu xuống, bóng người trong nước đột nhiên cười với hắn, so với nụ cười nhẹ trên mặt hắn thì càng thêm tùy tiện khoe mẽ.
Khom lưng, vươn tay, lúc đầu ngón tay chạm vào mặt nước, từng tầng gợn sóng không ngừng khuếch tán về bốn phương tám phương, từ giữa trung tâm đến ven đầm, cũng không hề bị tan đi.
Yêu đan Linh Quy không ngừng lấp lánh, yêu khí cuộn trào không ngừng tăng lên, không ngừng bị tiêu hao, gần như hao kiệt.
Tiểu An cũng bị cảnh này hấp dẫn ánh nhìn, chỉ thấy ở trung tâm gợn sóng, hai bàn tay một thật một giả lại nắm lấy nhau.
Một bàn tay từ trên mặt nước vươn ra, sau đó là cổ tay, cánh tay, tiếp theo là một khuôn mặt tuấn mỹ y hệt, những giọt nước như trân châu rào rào rơi xuống.
Lý Thanh Sơn từ từ kéo một bản thân khác từ bóng kính trong nước ra, dung mạo ngoại hình của hai người giống hệt nhau, không có một tý khác biệt nào.
Tiểu An cũng lộ ra vẻ kinh thán, đôi mắt của nàng có thể nhìn thấu thật giả hư thực, lại hoàn toàn không nhìn ra bất kỳ chỗ nào là hư giả, nó giống y như anh em sinh đôi của Lý Thanh Sơn.
Thần thông thiên phú: Kính Hoa Thủy Nguyệt.
Đây là tên mà Lý Thanh Sơn đặt cho nó, lấy hoa trong kính, vớt trăng trong nước.
Cũng thuật phân thân mà người đời vẫn nói, trong pháp thuật thủy hệ cũng có chỗ nói là thủy phân thân, nhưng thật ra cũng chỉ là một đống nước tụ lại một chỗ, lại thêm một chút tác dụng huyễn hóa của thủy hệ, nhìn thì có vẻ giống y người thật, nhưng nếu mà phải chiến đấu thì trừ hấp dẫn sự chú ý của địch nhân, kiêm làm bao cát, lại không có bao nhiêu sức chiến đấu cả.
Mà một chiêu Kính Hoa Thủy Nguyệt này, giả mà như thật, mà còn hoàn toàn chịu sự khống chế của Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn cảm thấy ý nghĩ của bản thân đang bị chia làm hai, đang dùng hai thị giác mà nhìn thế giới. Cảm giác nhìn thấy chính bản thân mình khá là cổ quái, hơn nữa điều khiển cũng không quen tay lắm.
Nhìn từ phía Tiểu An ở bên cạnh thì càng thêm cổ quái. Hai Lý Thanh Sơn đứng mặt đối mặt, đồng thời vươn tay ra sờ vào mặt “bản thân”, như là đang soi gương vậy.