Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 752 - Chương 752: Nhà

Chương 752: Nhà - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 752: Nhà


Lý Thanh Sơn kinh hỉ nói:

"Tiểu An, nhanh qua đây, có đồ tốt cho ngươi xem."

Tiểu An lại không giống như bình thường mà bay qua nhào tới, Lý Thanh Sơn mềm lòng, chạy qua khom người xuống, xoa xoa đầu nàng:

"Làm sao vậy, giận rồi à?"

"Ừ."

Tiểu An ngoan ngoãn gật đầu.

"Đều là lỗi của ta, xin Tiểu An đại nhân tha thứ!"

Lý Thanh Sơn cười cười rồi ôm lấy nàng, tràn đầy sự hối lỗi và sủng nịch.

"Ngươi có phải không cần ta nữa rồi hay không?"

Tiểu An ôm chắc cổ của hắn, dùng ngữ khí cực nhẹ nhàng nói.

"Ngươi nói bậy bạ gì đó? Ta không cần ai cũng sẽ không không cần ngươi!"

Giọng nói non nớt của nàng làm Lý Thanh Sơn đau xót trong lòng.

"Vậy sao ngươi một mực không tới tìm ta, ta cũng không dám làm phiền ngươi."

Tiểu An nhăn mày, đôi mắt đượm buồn.

"Ta bảo đảm sau này sẽ không như vậy nữa!"

Lý Thanh Sơn nhìn đôi mắt đen láy trong vắt của Tiểu An, khi ở cùng nàng, không có kiểu triền miên đầy du͙ vọиɠ như với Hàn Quỳnh Chi, nhưng lại có sự...an tĩnh và yên bình không diễn tả được bằng lời, một loại cảm giác có nơi để quay về.

Đã từng nói rằng, người ở đâu thì nơi ấy chính là quê nhà. Thật ra không phải như thế, nơi có nàng mới là quê nhà. Có lẽ sẽ không phải lúc nào cũng ghi nhớ, nhưng vĩnh viễn cũng sẽ không bao giờ quên.

"Đến đây, hôn một cái!"

Tiểu An liền hôn chụt một phát lên mặt hắn, Lý Thanh Sơn cười tươi xán lạn, mưa dầm khắp trời cũng che không nổi. Tiểu An cũng bị vui lây, lộ ra nụ cười hạnh phúc ngượng ngùng....

"Nói với ngươi, gần đây ta đang làm một việc lớn..."

Lý Thanh Sơn vừa khoe khoang vừa đi vào trong phòng. Không uy phong lẫm lẫm, không anh dũng can đảm, nhiều lúc thậm chí còn nhỏ nhen, tham tài háo sắc, nhiều tật xấu, nhưng đây chính là hắn, không cần có chút giả vờ nào.

Cuộc trò chuyện sau một thời gian dài xa cách lại có một cảm giác thư sướиɠ khó tả, không hề kém việc lái thuyền đại phá Thanh Đằng sơn. Tuy Tiểu An chỉ mỉm cười lắng nghe, nhưng trên đời này có mấy người có thể tìm được một người lắng nghe như vậy?

Thu Hải Đường nói, yêu nàng là vì nàng vĩnh viễn giữ bí mật, cách nói này rất không tồi, nhưng lại bỏ qua một điều quan trọng nhất, đó chính là cảm nhận của Lý Thanh Sơn. Hoàn toàn không phải do kiến thức của nàng hạn hẹp, nàng đang thiết lập ra một hình tượng người yêu hoàn mỹ trong lòng, lại không nghĩ đến, một con yêu quái cũng có khái niệm gia đình.

Khi quyết định sẽ quý trọng đoạn cảm tình này, sẽ không làm khó Hàn Quỳnh Chi vì bí mật của bản thân nữa, đến Lý Thanh Sơn cũng không phát hiện ra sự biến hóa tâm tình của chính mình, chỉ là cảm thấy đoạn thời gian này đã lơ là Tiểu An, thực sự là quá không nên.



Tiểu An thì đưa cho Lý Thanh Sơn xem niệm châu đầu lâu mà nàng luyện thành, chỉ thấy trên cổ tay trắng nõn mảnh khảnh có một chuỗi vòng tổng cộng mười bốn viên niệm châu, trắng tinh như mới.

"Đây coi như là niệm châu đầu lâu, sau khi gom thành mười bốn viên thì có biến hóa gì đặc biệt ư?"

Lý Thanh Sơn tò mò hỏi.

Tiểu An mỉm cười, vung tay một cái, niệm châu văng ra khắp nơi, rơi trên nền nhà, nảy lên mấy cái rồi đứng lại.

Đúng vậy, là đứng lại, mỗi viên niệm châu đều biến thành một bộ xương khô hoàn chỉnh, dù chỉ bé như ngón tay, nhưng xương cốt to chắc, móng vuốt bén nhọn, răng nanh dài ngoằng, trông rất hung ác mà mạnh mẽ.

"Đây là cái gì?"

Lý Thanh Sơn cúi người xuống, tử tế đánh giá, đột nhiên kinh ngạc biến sắc, hắn cảm nhận được mỗi bộ xương khô đều có thực lực của...yêu tướng phổ thông, hiện tại chỉ là đang che giấu, không phóng thích ra sức mạnh thật sự thôi.
"Ma đầu lâu."

Tiểu An mở tay phải ra, mười bốn con quái đầu lâu vọt lên lòng bàn tay, giương nanh múa vuốt với Lý Thanh Sơn, bị nàng búng vào đầu từng con một thì mới ngoan ngoãn hơn nhiều.

Nhưng vào khoảnh khắc đó, Lý Thanh Sơn thật sự đã cảm nhận được một nguy cơ, nếu mà thật sự động thủ, những ma đầu lâu này tuyệt đối là một sự phiền phức lớn.

Mười bốn viên niệm châu trong Phật môn tượng trưng cho mười bốn điều không sợ, chính là thành phẩm đầu tiên của sách luyện khí Chu Nhan Bạch Cốt đạo làm ra, niệm châu đầu lâu đẳng cấp thấp nhất.

Lý Thanh Sơn không nhịn được mà cảm thán, môn thần thông này thật là nghịch thiên, lại không cần biết bản thể tu vị như thế nào, chỉ cần độ qua Thiên kiếp, sẽ có sức mạnh gấp mười bốn lần tu sĩ bình thường, cường hãn biết bao.
Tuy nhiên đây cũng không phải độc nhất vô nhị, ví như Cô Phần lão nhân trong Tam Sơn lão nhân, thông qua luyện chế thi tướng, hoặc là đại sư Mặc gia luyện chế cơ quan khôi lỗi cường đại, đều có thể đạt được hiệu quả này. Nhưng độ khó khi luyện chế hay yêu cầu đối với tài liệu cao đến thế nào thì niệm châu đầu lâu căn bản không thể so sánh được.

Mà quan trọng nhất chính là, niệm châu đầu lâu có gắn kết chặt chẽ với bản thân Tiểu An, gần như là một kiểu phân thân, lúc điều khiển thì y như cánh tay và ngón tay vậy. Vào lúc then chốt thậm chí có thể đem nó nhập vào thân thể để chữa xương cốt, trị vết thương.

Môn thần thông này đến từ trên cửu thiên, truyền thuyết nói rằng thần thông mà có thể tu đến cảnh giới Bồ Tát thì càng tu hành lên cao càng làm nổi bật ra uy lực cường đại của nó.
Bình Luận (0)
Comment