Chương 785: Thần Ma Cửu Biến - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 785: Thần Ma Cửu Biến
Lý Thanh Sơn chợt cảm thấy có gì đó mới được thêm vào trong đầu mình nhưng cũng không kịp suy nghĩ, vì trong chớp mắt khi Thanh Ngưu xoay người lại thì hắn đã nhìn thấy hàng loạt vết thương chằng chịt đan chéo trước ngực Thanh Ngưu, trông vô cùng thê thảm.
Lý Thanh Sơn hiểu rõ vì sao hắn không xoay người lại, vì vậy mà không khỏi như người mất hồn. Sức mạnh mẽ của Thanh Ngưu là thứ mà hiện tại hắn không thể đánh giá, có ai có thể tạo nên thương thế nghiêm trọng như vậy cho hắn như vậy, còn có chiếc sừng trâu bị chém đứt kia, đến cùng là do người phương nào ra tay.
Tại sao không nói cho ta biết chứ? Vì cho dù có nói thì cũng không có tác dụng gì phải không!
Tiểu An nắm chặt tay Lý Thanh Sơn, khuôn mặt đầy vẻ quan tâm lo lắng.
Lý Thanh Sơn ngước nhìn lên, ánh mắt như xuyên qua đất đá, sương mù, mây đen và bầu trời mà nhìn lên chín tầng trời ở phía trên. Một lúc lâu sau hắn mới cúi đầu, mỉm cười nói:
“Xem ra chúng ta phải nắm chắc thời gian, ta vừa gặp được Ngưu ca, hình như hắn cần chúng ta rồi.”
Lên chín tầng trời bỗng không còn là một lời hứa suông, vì người mang đến tất cả những thứ này cho hắn, người tin tưởng một người bình thường như hắn không phải là một tiểu nhân vật đang đợi sự giúp đỡ của hắn.
“Ta sẽ ở bên ngươi.”
Khuôn mặt Tiểu An đầy vẻ nghiêm túc.
“Đương nhiên rồi.”
Lý Thanh Sơn thu hồi thần niệm quay lại thức hải, chỉ thấy có một loạt bóng đen xuất hiện thêm ở trong bóng tối vô biên vô hạn.
Đây là thứ mà Ngưu ca để lại cho hắn sao?
Thân thức ngưng tụ thành linh quy giờ tiêu tan rồi khôi phục hình dáng ban đầu của Lý Thanh Sơn, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lang thang trong thức hải, đi tới chỗ những bóng đen kia rồi tỉ mỉ đếm, tổng cộng có tám cái bóng đen, trông như là bóng của nhiều loại động vật.
Trong đó có một cái mà Lý Thanh Sơn thấy quen thuộc nhất, đó chẳng phải là trâu hay sao?
Lý Thanh Sơn vươn tay ra chạm vào cái bóng kia, bỗng nó chợt sáng ngời, đó là một con Ngưu Ma đỉnh thiên lập địa, lưng cong như núi cao, mạch máu toàn thân sôi sùng sục tựa như đang phóng thích sức mạnh lớn lớn hùng hồn, cuồn cuộn không ngừng.
Mà thông tin truyền ra từ nó lại càng quen thuộc với Lý Thanh Sơn hơn, đó chẳng phải chính là Ngưu Ma Đại Lực quyền hay sao?
Trong lòng Lý Thanh Sơn mừng rỡ, nói cách khác thì tám bóng đen này chính là tám loại công pháp thần thông, tiếp theo hắn lại tìm thấy hổ và rùa. Nhưng Lý Thanh Sơn vẫn cảm thấy thiếu cái gì đó, không, không phải tám loại mà phải là chín loại mới đúng, dù không có lý do gì cho cảm giác này nhưng nó lại rất mãnh liệt.
Bỗng con trâu kia đột nhiên lên tiếng:
“Không sai. Thần thông này tên là Thần Ma Cửu Biến, là tâm huyết mà ta vất vả một đời mới hoàn thành. Tiểu tử, ngươi linh ngộ được mấy phần, tu được mấy biến thì phải xem bản lĩnh của ngươi rồi.”
“Ngưu ca, ngươi vẫn chưa đi sao!”
Lý Thanh Sơn vui vẻ nói, con trâu kia im lặng không nói tựa như vật chết nhưng lòng hắn biết rõ, đây là câu nói sau cùng mà Thanh Ngưu để lại trong lúc truyền thần thông Thần Ma Cửu Biến vào trong thức hải của hắn.
Chỉ là Thanh Ngưu vẫn chưa giải thích vì sao tên là Thần Ma Cửu Biến mà ở đây lại chỉ có tám biến. Nhưng hiển nhiên Lý Thanh Sơn cũng chẳng lo nổi chuyện này, chỉ nhìn tám bóng dáng xung quanh mà lòng tràn đầy chấn động.
Cuối cùng hắn cũng hiểu rõ vì sao luôn cảm thấy thần thông mà Thanh Ngưu dạy hắn kém xa tạo hóa thần kỳ của Chu Nhan Bạch Cốt đạo. Hóa ra là do hắn chưa thực sự tu thành biến thứ nhất Ngưu Ma Biến trong Thần Ma Cửu Biến. Nếu có thể tu thành toàn bộ chín loại biến này thì Phó Thanh Khâm chẳng đáng nhắc tới nữa, Tàng Kiếm cung cũng không đáng để vào mắt, cũng chưa chắc hắn phải lên tới chín tầng trời, mà có khi là thiên hạ Cửu Châu này chẳng chứa được sự tồn tại của hắn ấy chứ.
Quả nhiên thứ mà Ngưu ca để lại cho hắn không hề tầm thường.
Lý Thanh Sơn bình tĩnh tâm trí, để tâm tư mình hoàn toàn chìm vào trong Ngưu Ma Biến. Sự huyền ảo chí lý ẩn chứa trong đó phức tạp và sâu sắc hơn nhiều so với những gì mà lúc trước Thanh Ngưu giảng giải cho hắn. Nhưng đó là do năng lực của hắn lúc đấy có hạn nên mới chỉ nói sơ lược thôi, miễn cưỡng có thể lên cấp tu hành.
Lúc này tỉ mỉ giác ngộ thì mới có loại cảm giác thông thoáng sáng tỏ, đặc biệt là khí tức tỏa ra từ bản thân bóng Ngưu Ma kia chính là người thầy tốt nhất của hắn. Hắn vừa giác ngộ công pháp vừa bắt chước theo động tác của Ngưu Ma kia một cách vô thức.
Dưới góc nhìn của Tiểu An, bắp thịt toàn thân Lý Thanh Sơn nhấp nhô tựa như sóng lớn, chấn động đến kỳ lạ, tỏa ra khí thế khϊếp người.
Lý Thanh Sơn chợt thấy hơi kỳ quái, khi hắn dần giác ngộ sâu hơn về Ngưu Ma Biến, thứ mà hắn cảm nhận được không phải là sự hùng mạnh tự nhiên muốn làm gì thì làm, sức mạnh lớn lao vô ngần, mà lại là sự bi thương bất đắc dĩ và nặng nề.
Một câu tâm quyết bỗng hiện ra trong lòng Lý Thanh Sơn: Ngưu Ma Đại Lực hãm bùn đất.