Chương 801: Triển Khai - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 801: Triển Khai
"Mời ngươi đến động phủ của ta tham quan thì sao?"
"Ở đâu?"
Lý Thanh Sơn giơ tay mời, hàng ngàn vạn sợi khí mây kết thành một chiếc cầu mây, vắt qua khe núi vươn về phương xa.
Như Tâm men theo cầu mây uốn lượn, đi vòng qua một ngọn núi trước mặt, đi được một đoạn không quá xa là đã tới trước cổng động phủ của Lý Thanh Sơn, ngước lên nhìn ba chữ Thanh Tiểu Gia, như có điều suy nghĩ mà vuốt vuốt lọn tóc:
"Gần thế này à? Không phải ngươi có mưu đồ gì với ta đấy chứ!"
"Đừng tự mình đa tình, chỉ là để bảo vệ đan dược của ta mà thôi, cả luyện đan sư nữa."
...
"Nói như vậy, ngày hôm đó ngươi ở trong động phủ tu hành à?"
Phó Thanh Khâm ngồi vắt chân, hai tay đan vào nhau, cười mà như không nhìn Chu Y môn chủ ở đối diện.
Chu Y môn chủ trông có chút thấp thỏm bất an:
"Phó đạo hữu, ngươi hỏi chuyện này làm gì? Đương nhiên là ta ở trong môn phái tu hành rồi."
Phó Thanh Khâm từ phía sau lấy ra một cái sừng nhọn uốn khúc dài dài, đang lấp lánh phát sáng.
"Đạo hữu, ngươi từng nghe qua hải trãi chưa?"
"Nghe nói nó là thần thú có thể phân biệt được đúng sai trung gian, chẳng lẽ đây là..."
"Đúng vậy, đây là sừng của hải trãi, hy vọng ngươi có thể nói thật với ta, vì chuyện này rất quan trọng."
Phó Thanh Khâm vô ý lắc lư Thanh Khư kiếm một chút.
Biểu cảm của Chu Y môn chủ méo xệch đi, đây là bí mật của hắn, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, nhưng nhìn Thanh Khư kiếm một cái, lại nhìn sừng hải trãi một cái, đấu tranh rất lâu, cuối cùng hắn nói:
"Được rồi, ta nói, ngày hôm đó ta xuống lòng đất..."
"Được, ta hiểu rồi."
Phó Thanh Khâm đứng dậy. Cuộc điều tra tất cả các Trúc Cơ tu sĩ trong phạm vi Thanh Hà phủ đã có một kết quả sơ bộ, có vài người là hắn tự mình tra hỏi, có vài người có chứng cứ rõ ràng là không ở hiện trường, nhưng mà cũng có một vài Trúc Cơ tu sĩ từ chối phối hợp, đều là người của Bách Gia kinh viện, cuối cùng, đối tượng hoài nghi tổng cộng có bảy người, kẻ bị tình nghi lớn nhất là Lý Thanh Sơn.
Chu Y môn chủ như được đại xá, thở phào một hơi, xem ra Phó Thanh Khâm không phải là do tra xét chuyện kia.
"Là đi giao dịch với Dạ Du nhân nhỉ!"
Một câu nói của Phó Thanh Khâm làm tim của Chu Y môn chủ giật thót một cái.
"Liên lạc sứ, ngươi nghe ta giải thích..."
"Câu kết với dị nhân, thông đồng với ngoại địch là đại kị của Tru Yêu minh. Đúng rồi, ba năm trước, tên đệ tử gϊếŧ chết Ưng Lang vệ của ngươi vẫn còn sống nhỉ. Đừng để hắn đi lung tung nữa, gần đây có thể sẽ dùng đến hắn."
Phó Thanh Khâm nói xong, biến thành một luồng ánh sáng xanh bay vυ"t đi. Chu Y môn chủ đứng sững tại chỗ.
Phó Thanh Khâm rời khỏi Chu Y môn, bay lên trên trời, không hề đi tìm từng kẻ tình nghi kia để tiến hành chất vấn, mà là chọn bay thẳng về Thương Mang sơn mạch.
Cái chết của Phi Long trưởng lão, những kẻ trực tiếp liên quan có miêu yêu của U phi, còn có Cố Nhạn Ảnh. Bất kể là người nào thì Tàng Kiếm cung đều không thể tiến hành điều tra, nhưng ở sâu trong Thương Mang sơn nhất định có nhân chứng tận mắt nhìn thấy.
Vì nhân chứng này khẳng định là yêu quái, e ngại sự trói buộc của minh ước, Tàng Kiếm cung rất khó bắt tay vào làm, lại thêm cảnh cáo của Thiên Cơ trưởng lão, nên bị trì trệ mãi. Nhưng mà hiện tại, minh ước trong Thanh Hà phủ đã giải trừ, Thiên Cơ trưởng lão cũng xác định được sức mạnh đó không phải ở nơi này, sẽ không can thiệp vào nữa, cuối cùng cũng có thể tiến hành điều tra một cách quyết đoán.
Đồng thời bắt đầu từ hai phương diện này, nhất định có thể điều tra rõ ràng về cái chết của Phi Long trưởng lão.
Tới rìa Thương Mang sơn mạch, chỉ thấy sau khi Thanh Đằng sơn hủy diệt đã để lại một cái động khổng lồ, đã hình thành một tòa thành thị được bao bọc bởi rất nhiều tầng trận pháp, rất nhiều tu sĩ nhân loại đang đi lại trong đó, còn náo nhiệt hơn cả Lưu Vân phường trong quá khứ.
Sau khi giải trừ minh ước, rất nhiều tu sĩ nhân loại chọn tiến vào Thương Mang sơn mạch, mà không phải lòng đất. Đều là chém gϊếŧ yêu quái, hiển nhiên vẫn là trên mặt đất càng làm cho người ta thấy yên tâm hơn, hơn nữa về số lượng linh thảo thì vẫn là Thương Mang sơn mạch được mặt trời chiếu rọi càng hơn một bậc.
Ánh mắt của Phó Thanh Khâm nghiêng về phía đông, Mã Lục tự bạo yêu đan cũng để lại một cái động ở đó, bề ngoài trông có vẻ như một vùng hoang vu, nhưng mà Phó Thanh Khâm biết rằng, dưới tầng tầng đất đá kia đang dần hình thành một tòa thành của Dạ Du nhân, nghe nói Dạ Du nhân ở đó không hề công kích nhân loại mà là bảo trì trung lập.
Mà căn cứ vào tin tức mà Phó Thanh Khâm có được, kẻ thống trị tối cao của tòa thành đó là một đôi tỷ muội Dạ Du nhân, giao dịch đối tượng chính của Chu Y môn chủ có lẽ chính là các nàng. Mà đó cũng không phải là ngẫu nhiên, so với việc mạo hiểm sống chết mà đi chém gϊếŧ, thì dùng phương thức giao dịch để có được tài nguyên hiếm có ở lòng đất càng làm cho người ta vừa ý hơn.
Sự hình thành của Thiên Khanh phường ở Thanh Đằng sơn, và thái độ đó của các nàng có quan hệ rất lớn. Không biết có bao nhiêu tài nguyên đã được tiến hành giao dịch thông qua hai tòa thành thị này.