Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 832 - Chương 832: Di Dời

Chương 832: Di Dời

Chử Sư Đạo nóng giận lên thì ai cũng phải chịu thua, cuối cùng, Lý Thanh Sơn để lại ba quyển Thảo Tự Kiếm Thư rồi cáo từ rời đi.

Đạp mây trắng bay thẳng lên trời, đại địa rộng lớn không ngừng bay vút về phía sau, gió lớn gào thét, quần áo tung bay.

Lý Thanh Sơn than thở: "Nhìn họ như người một nhà vậy, tình sâu nghĩa nặng như vậy thật sự làm cho người ta phải hâm mộ.

"Như Tâm khoanh chân ngồi ở đầu đám mây: "Người trong lứa ta, tình quá sâu nghĩa quá nặng cũng chưa hẳn là việc tốt.

Chỉ có không bị cảm tình làm lay động thì mới có thể thành tiên đắc đạo.

""Nếu thật như vậy thì không thành tiên cũng được.

"Trên mặt Như Tâm hiện ra ý cười kỳ dị như đang nhìn một đứa trẻ quật cường.

Lý Thanh Sơn nói: "Sao vậy, bị mị lực của ta mê hoặc rồi à?" "Có chút.

" "Vậy thì ngươi đến muộn rồi.

""Ngươi chưa nghe qua câu nói là nhà ở ven hồ thì được nhìn ánh trăng trước ư?" Như Tâm áp sát lại Lý Thanh Sơn, hơi thở như hoa lan, lời nói nhẹ nhàng, trong ánh mắt long lanh có những sợi tơ tình lưu chuyển.

Lý Thanh Sơn cũng không phải vừa mới quen biết nàng, sao có thể cắn câu: "Bớt giỡn lại đi, ngươi thật sự có thể luyện thành vong thủy này à?"Như Tâm nói: "Cứ thử xem! Có lẽ ta cũng cần đến.

"Thái thượng vong tình, thánh nhân quên tình, không bị tình cảm dao động, từ trước đến nay, khó nhất chính là một chữ “quên” này.

Tạm biệt ở Liên Nhạc sơn, Lý Thanh Sơn quay về động phủ, chỉ thấy Tiểu An đang ngồi ngay ngắn.

Trên đầu có hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, từng viên niệm châu đầu lâu biến thành những đầu lâu khổng lồ, há mồm phun ra hỏa diễm, thiêu đốt càng mạnh hơn.

Từng bộ thi thể bay vào trong lửa, nháy mắt đã tiêu tan, tan vào một đám chất lỏng màu trắng ở giữa hỏa diễm, tản ra bốn phương tám hướng, hoặc tan vào trong miệng đầu lâu, hoặc nhỏ giọt xuống dưới.

Luyện chế niệm châu đầu lâu càng lâu thì không chỉ số lượng tăng thêm mà uy lực chỉnh thể của nó cũng không ngừng tăng lên, số thi thể cần tiêu hao cũng càng nhiều.

Không biết đã tiêu hao hết bao nhiêu thi thể, dịch thể bạch sắc mới dần dần ngưng đọng thành hình, hóa thành hình dạng tròn trịa, lại là một viên niệm châu đầu lâu được luyện thành.

Tiểu An đứng dậy, ngọt ngào cười: "Ta sắp tu thành Chu Nhan Bạch Cốt đạo nhất trọng rồi.

"Cái gọi là cảnh giới Trúc Cơ đối với nàng mà nói là xây dựng nền tảng thật sự, nàng khổ tu nhiều năm, đến tận lúc này mới tính là miễn cưỡng hoàn thành tích lũy thân và tâm, vì môn thiên ngoại thần thông Chu Nhan Bạch Cốt đạo này mà đặt đủ nền móng.

Lý Thanh Sơn nói: "Ta nên khen ngươi tu luyện nhanh hay là chậm đây? Nếu tu thành nhất trọng, so với Huyết Ảnh thì như thế nào.

"Tiểu An nói: "Nhất định hắn sẽ không trốn được.

Cứ cho là đánh với ngươi thì cũng không nhất định sẽ thua đâu!""Tiểu nha đầu, hiện tại phải cho ngươi biết được sự lợi hại của ta!" Lý Thanh Sơn cười rồi ập đến, Tiểu An vụt tránh ra xa, tiếng cười lanh lảnh như chuông bạc.

Trước khi hắc ám giáng lâm, rất nhiều môn phái ở Thanh Hà phủ đều tiến hành những công việc giống nhau, rút đi pháp trận, thu lại cơ quan khôi lỗi, quay lại nhìn lưu luyến một lần cuối, sau đó cùng nhau bay lên thiên không, từ bỏ môn phái đã hoạt động nhiều năm, bắt đầu một trận di dời tập thể.

Vì đội ngũ di dời có luyện khí sĩ nên tốc độ di chuyển không hề nhanh, nhưng khi gặp được một môn phái khác thì sẽ hợp lại cùng nhau tiến về mục tiêu.

Sắc trời sắp tối, hoàng hôn chiếu rọi trăm dặm Vân Hà, Hoa Thừa Tán chân đạp trường kiếm, từ trên cao nhìn xuống chỉ thấy người tu hành của các phái như vô vàn con đom đóm đang dồn dập bay vào trong Vân Hà.

Lại nhìn về mặt trăng khuyết đang mọc lên trên cao, nói với Hàn Thiết Y ở bên cạnh: "Không ngờ chỉ là một Nguyệt ma đã có thể bức Phó Thanh Khâm thậm chí cả Tru Yêu minh đến mức này.

"Hàn Thiết Y nói: "Ta lại muốn giao thủ với hắn một lần xem sao.

"Hoa Thừa Tán nói: "Hy vọng ngươi sẽ không có cơ hội đó.

"Lời còn chưa nói hết, một vệt bóng đỏ vạch qua không trung bay đến bên trên Vân Hà phái, cánh vỗ như thần, tóc đỏ tung bay, tròng mắt như hồng bảo thạch nhìn chằm chằm vào Hoa Thiết hai người.

Hoa Thừa Tán giật mình, cười khổ nói: "Ngươi đúng thật là mồm quạ đen.

" Sắc mặt Hàn Thiết Y ngưng trọng, chuẩn bị sẵn sàng.

Lý Thanh Sơn để bản thể lại trong núi uống thuốc tu hành, dùng phân thân đi tra xét động tĩnh của Tru Yêu minh, chuẩn bị lại làm mấy trận quấy rối, nếu như có cơ hội thì lại diệt luôn mấy phái để chuẩn bị thêm cho việc kết minh sắp tới, từ các phương diện áp chế Phó Thanh Khâm và Tru Yêu minh.

Gặp được trận đại di dời này, đuổi ngược lại đến đây thế mà lại đụng phải Hoa Thiết hai người đang đi điều tra, thấy bộ dàng đề cao cảnh giác của họ, Lý Thanh Sơn cười thầm trong lòng, cúi đầu nhìn về Vân Hà phái.

Hoa Thừa Tán khẽ thở phào, túm lấy Hàn Thiết Y đang nóng lòng muốn thử một trận khẽ khàng lùi về phía sau, nếu như đối phương không hề có ý định ra tay thì thật là quá tốt.

Đừng nói chẳng có được mấy phần thắng, cứ cho là may mắn thắng rồi, cũng sẽ không thể giữ hắn lại được.

Phía dưới chính là đại bản doanh của Tru Yêu minh, dù sao cũng chẳng đến lượt bọn hắn ra tay.

Bình Luận (0)
Comment