Chử Sư Đạo bắt lấy bàn tay của Chử Đan Thanh và Lý Thanh Sơn, thành khẩn nói: "Hai người ngươi, trong tên đều có chữ 'Thanh', âu cũng là một loại duyên phận, nếu có thể nghiêm túc hợp tác, lo gì đại sự không thành.
” Lý Thanh Sơn thầm nghĩ: "Ta và Phó Thanh Khâm cũng có một chữ ‘Thanh’!” "Sư phụ, ta sẽ làm.
" Tất nhiên Chử Đan Thanh sẽ tuân mệnh, hắn nhìn về phía Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn bèn vỗ bả vai Chử Đan Thanh: "Tiền bối yên tâm, ta cũng rất thích tính cách của Đan Thanh, nhất định sẽ hợp tác vui vẻ, cùng nhau mưu tính đại sự.
"Hắn viết kịch bản, Chử Đan Thanh vẽ, lưu diễn khắp nơi, cuối cùng cùng nhau chia phần, không phân chia phòng vé chỉ phân nguyện lực, chẳng phải rất hay sao.
Chử Sư Đạo lộ ra nụ cười hài lòng, Như Tâm trêu ghẹo nói: "Đáng tiếc Nhị Thanh này đều là nam, nếu không có thể âm dương song tu.
” Lý Thanh Sơn trừng mắt nhìn nàng một cái, Chử Đan Thanh ho khan vài tiếng.
Chử Sư Đạo nói: "Lời này của Hiền chất sai rồi, tình đầu ý hợp, làm tình nhân.
Cùng chí hướng thì làm đạo lữ, người sau chẳng phải có thể vượt xa người trước sao?” Chử Đan Thanh nói: "Là vì sư mẫu không có ở đây nên người mới dám nói như vậy phải không?” Chử Sư Đạo vuốt ve cuộn tranh rồi nói: "A, nàng là tri kỷ của ta, hai chữ tri kỷ này lại càng bất luận giới tính.
” Được rồi, chúng ta nên đổi chủ đề đi thôi! Lý Thanh Sơn nói: "Đúng rồi, ta có ba quyển họa trục, muốn mời tiền bối thưởng thức qua.
”"Ồ?" Chử Sư Đạo nhận ba quyển họa trục từ ‘Thảo Tự Kiếm Thư’ trong tay Lý Thanh Sơn, lần lượt mở chúng ra, trong mắt đột nhiên bắn ra hào quang chói mắt, chăm chú nhìn ba bức kiếm thư, tựa như muốn khắc bọn chúng vào trong lòng vậy.
Thần sắc đầu tiên là rung động, sau đó là tiếc nuối vô tận.
Lý Thanh Sơn vội hỏi: "Tiền bối có thể nhìn ra lai lịch của ba bức thư pháp này không?” Chử Sư Đạo than thở: "Lai lịch của ba bức thư pháp này không đơn giản chút nào, niên đại rất xa, còn ở trước vương triều Đại Hạ, ngươi đã nghe qua Cửu Châu Ngũ Tuyệt chưa?” “Không biết là năm vị tiền bối nào?”Lý Thanh Sơn nói, khí phách thật lớn, kỳ nhân dị sĩ khắp thiên hạ nhiều như vậy, nhưng nào có ai dám xưng một chữ tuyệt.
Sau khi hiểu được Cửu Châu chi đại, hắn vô cùng kính cẩn với những người dám lấy hai chữ này làm tiền tố.
Nếu nói vậy thì năm người này đều là nhân vật lợi hại trước nay chưa từng có.
Chử Sư Đạo nói: "Cửu Châu Ngũ Tuyệt không phải là năm người, mà là một người.
” "Một người! Đó là ai vậy?"Ba người Lý Thanh Sơn đều kinh ngạc.
"Ta cũng chỉ nghe sư phụ kể một câu, nghe đồn người đó cũng là thiên nhân chuyển thế.
Sau khi mở Túc Tuệ, có trí tuệ và lực lượng không thể tưởng tượng nổi, bởi vì 'Kiếm Cầm Kỳ Thư Họa' ngũ dạng thiên hạ vô song, cho nên được xưng là Ngũ Tuyệt tiên nhân, còn gọi là Cửu Ngũ Thiên Tôn.
Nếu ta đoán không sai, thư pháp này nhất định là bút pháp của hắn.
” Lý Thanh Sơn thầm vui vẻ, quả nhiên lai lịch của "Thảo Tự Kiếm Thư" của hắn rất lợi hại, chẳng trách có thể nhận được lời khen hiếm có của Ngưu ca nhờ kiện linh khí này, nếu có thể thu thập trọn vẹn, chẳng phải là thần chắn sát thần, phật chắn giết Phật sao.
Như Tâm thầm nói: "Tiền bối, từ trước tới giờ trong thiên hạ xuất hiện lớp lớp anh kiệt, tu hành giả am hiểu kiếm đạo cùng thư pháp ắt cũng nhiều!”Chử Sư Đạo ngược lại hỏi: "Đan Thanh, ngươi có nhìn ra tận cùng không?” "Vâng, sư phụ.
" Chử Đan Thanh lại cầm lấy một bức nhìn kỹ một phen: "Trong đó ngoại trừ kiếm đạo cùng thư pháp ra, hình như còn có sự tồn tại của họa nghệ.
” Chử Sư Đạo hài lòng gật gật đầu: "Nếu không phải người trong họa gia thì chắc chắn khó mà nhìn ra được điểm này.
Họa nghệ cũng không được lưu truyền rộng rãi, có thể đồng thời am hiểu ba thứ, lại có thể hội tụ vào một người, ta thật sự nghĩ không ra người thứ hai.
""Kỹ thuật vẽ của bức tranh này thật là kinh người, bất kể phân chia như thế nào thì tinh khí thần trong đó vẫn còn nguyên vẹn, chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đầy đủ, còn có thể sử dụng làm linh khí, thật là khó hiểu.
Nếu có thể phục hồi dáng vẻ ban đầu của nó, lão phu có chết cũng không hối tiếc.
" Chử Sư Đạo vừa cảm thán, vừa nuối tiếc.
Lý Thanh Sơn hỏi: "Không biết có biện pháp nào có thể ghép ba quyển kiếm thư này lại với nhau không?""Có thể chia ra tự nhiên có thể hợp lại, lão phu bất tài, có lẽ có thể học hỏi thần kỹ của tiền bối cao nhân để thử sửa lại nó.
"Lý Thanh Sơn vui mừng ra mặt: "Nếu tiền bối nếu có thể giúp ta lần này, nhất định sẽ không để tiền bối phí công vô ích.
""Không được, sư phụ, thân thể của người đã đến nỗi này rồi, sao có thể tiếp tục hao phí tinh thần chứ.
" Chử Đan Thanh trả Thảo Tự Kiếm Thư lại cho Lý Thanh Sơn: "Xin lỗi sư huynh, không thể được như ngươi mong muốn, sư phụ nên nghỉ ngơi rồi.
"Lý Thanh Sơn cũng không thể nói thêm điều gì, chỉ có thể thử đi con đường khác vậy.
"Ngươi muốn ta cứ nằm mãi trên giường thế này cho đến lúc đi gặp Diêm vương à?" Chử Sư Đạo đập giường, quát Chử Đan Thanh: "Đưa tranh đây cho ta, Lý Thanh Sơn, ngươi không muốn có một kiện pháp khí ư?"