Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 835 - Chương 835: Vấn Đề

Chương 835: Vấn Đề

"Bị ai giáo huấn? Phúc bá, đã lâu không gặp, tu vi lại có tiến bộ rồi.

" Lý Thanh Sơn cười nói đi vào, chỉ thấy Tôn Phúc Bách ngồi trên ghế bành, trên người mặc áo mỏng màu xám, râu tóc đều bạc phơ, nhưng mà tinh thần thì lại rất tốt, chân khí toàn thân hừng hực, các mạch thông suốt, đã gần đến luyện khí mười tầng đỉnh phong.

Tôn Phúc Bách đột ngột đứng dậy, kinh hỉ nói: "Thanh Sơn, ngươi cuối cùng cũng tới rồi!" Quan sát hắn từ trên xuống dưới, không kìm được vui mừng: "Nghe nói ngươi Trúc Cơ thành công rồi, quả nhiên, quả nhiên, tốt lắm, tốt lắm!"Lý Thanh Sơn ngồi xuống, nghe Tôn Phúc Bách nói về tình hình phát triển của Vân Hư xã.

Quả nhiên như Lưu Xuyên Phong nói, trong phủ thành phát triển rất tốt, đã mở chi nhánh của khá nhiều nhà, nhưng mà ở những nơi khác thì tình huống rất gay go.

Đạo tặc nổi dậy, yêu ma hoành hành, tính mạng lúc nào cũng nguy ngập, ai có tâm tình đi nghe cố sự của bọn hắn.

Lưu Xuyên Phong nói: "Đặc biệt là bây giờ lại lòi ra Nguyệt ma gì đấy, bức Tru Yêu minh thành con rùa rụt đầu rồi, nói không chừng chẳng qua được bao lâu, Thanh Hà phủ sẽ là thiên hạ của yêu ma.

"Tôn Phúc Bách nhíu mày nói: "Sư đệ, sao ngươi lại nói những lời không may như vậy.

""Tình hình sẽ tốt lên thôi, chiến tranh sẽ không diễn ra liên tục, từ bây giờ chúng ta phải chuẩn bị cho tốt, chiếm được lòng người.

Vài hôm trước ta có đi họa gia một chuyến.

" Lý Thanh Sơn nói lại ý kiến của Chử Sư Đạo một lần nữa.

Tôn Phúc Bách sáng bừng trước mắt: "Là một chủ ý hay, nếu Thanh Sơn không rảnh thì sư đệ ngươi hãy đi họa gia xem xem.

"Lý Thanh Sơn nói: "Gần đây thì không nên đi tìm hắn đâu, thân thể của Chử đại sư.

không khỏe lắm.

"Tôn Phúc Bách gật gật đầu, biểu thị đã hiểu, cười nói: "Thanh Sơn ngươi vừa quay lại, tiểu thuyết gia bọn ta như là đã có xương sống vậy.

Hiện tại các nhà đều đang tiến hành lấy mới thay cũ, sư đệ ngươi có thể thoái vị nhường cho người tài rồi.

" Lưu Xuyên Phong trở nên căng thẳng, sợ gặp Lý Thanh Sơn, cũng là do sợ nhắc đến chuyện này, hắn chỉ mới nếm được chút tư vị của chức gia chủ này, hiện tại cũng có vài đệ tử, đã bảo hắn thoái vị nhường cho người tài, thật sự là không nỡ.

Cũng may Lý Thanh Sơn lập tức cự tuyệt, Lưu Xuyên Phong mới thở phào một hơi, liền vội vàng châm trà cho hắn.

Tôn Phúc Bách chợt hỏi: "Thanh Sơn ngươi tu Đại Hải Vô Lượng công à?""Đúng vậy!" Lý Thanh Sơn trong lòng khẽ động, chẳng qua việc này cũng không tính là bí mật gì trong Bách Gia kinh viện, Tôn Phúc Bách biết thì cũng không kỳ quái.

Tôn Phúc Bách nhớ lại: "Ngày trước trong kho sách của ta cũng có môn công pháp này, nhưng mà chỉ có nửa phần đầu, sau này đã tặng lại cho một đại hán mặt đen thân hình kỳ vĩ.

"Lưu Xuyên Phong nói: "Tốt xấu gì cũng là một môn công pháp, sao ngươi lại tặng cho hắn.

"Tôn Phúc Bách không vui nói: "Còn không phải vì sách ngươi viết làm ta mất mặt, lại thêm đại hán kia tính tình hào sảng, còn nói tương lai nếu như gặp may tìm được toàn bộ công pháp sẽ đem đến cho ta xem xem, không nghĩ đến hiện tại ngươi lại tu hành môn công pháp này.

""Thật là trùng hợp, ai biết rằng đại hán kia hiện tại đã đi đến nơi nào, đã chết hay còn sống, không bằng ta đưa môn công pháp này cho ngươi xem, cũng coi như hoàn thành một tâm nguyện.

" Lý Thanh Sơn khẽ cười, lấy ra ngọc giản giao cho Tôn Phúc Bách, lời hứa ngày xưa, lại dùng phương thức này hoàn thành, cũng thật là nhân sinh khó lường.

"Thế này sao mà được chứ?" Tôn Phúc Bách vội vàng từ chối.

“Bảo ngươi xem thì cứ xem đi!”Lý Thanh Sơn không khỏi nói gì thêm, nhét ngọc giản vào trong tay hắn.

Tôn Phúc Bách thầm nghĩ: Khí khái thế này lại có hơi giống với người trước đây.

Người bình thường khi có được một môn công pháp đặc biệt đều sẽ coi như trân bảo, đâu có coi nhẹ như người này.

Tôn Phúc Bách xem qua một lượt bèn trả lại ngọc giản: "Môn công pháp này, quả nhiên mang uy lực kinh người, hiếm có nhất chính là cực kỳ hợp với tính cách của ngươi đấy Thanh Sơn, nhất định nó có thể toả sáng trong tay ngươi.

” "Ta tin rằng, Tiểu Thuyết gia cũng có thể toả sáng ở trong tay Phúc bá.

" Lý Thanh Sơn đặt một viên Chân Linh Đan vào trong tay Tôn Phúc Bách.

"Cái này.

quý giá quá, ta thực sự không thể nhận nó được!” "Những năm gần đây nhờ có sự nỗ lực của Phúc bá, ta mới có thể có nhiều nguyện lực như vậy, tiểu thuyết gia nếu có thể có thêm một vị Trúc Cơ tu sĩ, tương lai ba người chúng ta liên thủ thì còn lo không làm được đại sư sao?" Hàn huyên thêm vài câu, Lý Thanh Sơn rời phủ Thanh Hà, đi tới bên hồ Long Xà, nhìn lau sậy liên miên, hắn nhớ lại thời gian ngày xưa cùng Hàn Quỳnh Chi ở đây, trong lòng thầm nghĩ: Không biết Quỳnh Chi thế nào rồi, nhưng đã từng Trúc Cơ thành công? Hắn khoanh chân ngồi xuống trong sương mù mỏng như lụa, lấy huyễn thủy vô hình kiếm ra, khẽ vuốt thân kiếm, mở ra từng vòng quang hoa gợn sóng lấp lánh, cả người lẫn kiếm đều biến mất vô tung vô ảnh.

Tâm tư nội liễm, chìm vào đan điền khí hải, thuỷ linh cuồn cuộn, dạt dào như biển.

Trong biển có một quả Đại Diễn Thần Phù, màu sắc có chút ảm đạm.

Bình Luận (0)
Comment