Chương 877: Nhát Chết - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 877: Nhát Chết
Chu Thông tu Thần Tiêu Ngự Lôi quyết, dùng nó để thúc động Lôi cức này, sức phá hoại còn hơn cả vài pháp bảo. Sự cuồng vọng bất kham của hắn có lẽ cũng bị pháp quyết này ảnh hưởng nên cũng tự có sức mạnh bất kham của nó.
Chỉ thấy vị trí mà Huyết Ảnh vốn đang đứng đã biến thành một cái hố lớn, rộng chừng mười trượng, lan sang phòng ốc lầu các ở hai bên.
Uy lực này nhìn thì có vẻ bình thường, Lý Thanh Sơn tiện tay ra một chiêu cũng có thể làm được, nhưng mà lôi đình chi lực không giống những pháp thuật khác, bình thường sẽ không phá hoại đất đá. Mà một cái lôi kích này lại trực tiếp làm nổ tung cả trăm tấn đất đá, hố lớn lấp lánh phát sáng dưới ánh trăng chiếu rọi, hóa thành tinh thể.
"Quỷ nhát gan!"
Chu Thông hừ một tiếng, vẫn là để cho tên kia chạy thoát mất rồi.
Vào lúc then chốt cuối cùng, Huyết Ảnh vung phi phong trên người lên, hóa làm một tấm màn huyết sắc, ngăn cản lôi kích, tranh thủ thời gian nháy mắt trốn đi.
Thật ra nếu thật sự giao thủ thì thắng thua cũng chưa biết chắc được, năng lực khống huyết của Huyết Ảnh có uy hϊếp cực đại đối với tu sĩ, vốn có thể thừa cơ ép sát đến Chu Thông, nhưng Huyết Ảnh lại không chịu mạo hiểm chút nào, trực tiếp chạy trốn.
Làm Chu Thông tức xì khói lại không làm sao được, tuy hắn được xưng là đệ nhất nhân của Thanh Hà phủ, nhưng về tốc độ thì cũng chậm hơn Huyết Ảnh một bậc.
Chu Thông ngự kiếm phá không mà đi, đẻ lại một mảnh thành trì cháy đen, lại nhịn không được quay lại nhìn rồi khẽ than một tiếng, sau đó dứt khoát bay đi.
Ánh đèn đuốc đầy thành đều đã bị dập tắt.
Trong một gian thư phòng, tất cả đồ sứ đều đã biến thành vụn phấn vung vãi khắp mặt đất. Thư sinh nằm sấp ở trên bàn, mới rồi còn đang thắp đèn đọc sách, lúc này đã không còn chút sinh khí nào, máu tươi dần dần thấm ướt sách vở, thất khiếu chảy máu, bị trực tiếp chấn chết.
Trong thành không còn tồn tại bất kỳ vật sống nào, già trẻ gái trai, rắn trùng chuột kiến.
Một phần nhỏ là chết trong tay Huyết Ảnh, một phần lớn lại là chết vì một đạo lôi kia của Chu Thông.
Đối mặt với đối thủ như Huyết ma, Chu Thông không dám lưu thủ, cũng không thể lưu thủ, lúc ra tay nếu còn lo cho sự sống chết của phàm nhân thì không thể thi triển toàn lực, vậy thì người chết sẽ chính là hắn.
Huyết Ảnh cũng đồ thành như vậy, còn sẽ tiếp tục gϊếŧ nữa. Cho nên chỉ có thể làm như vậy, không còn cách nào khác.
Dù trong lòng không cho là như vậy, nhưng hiện thực lạnh lẽo cứng rắn như sắt đá, phàm nhân chỉ như kiến hôi.
Chẳng qua là thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn mà thôi.
....
Trong Thanh Hà phủ thành, hội minh ở Vân Vũ lâu tuy sớm đã kết thúc, nhưng Vân Vũ lâu bị trưng dụng làm đại bản doanh đối kháng yêu ma, cũng là thể hiện quyết tâm thủ hộ trăm vạn sinh linh trong tòa thành này.
"Thanh Sơn, lại thêm một tên!"
"Tiền bối làm hay lắm!"
"Đạo hữu quả nhiên lợi hại!"
Bên trong lâu, người tu hành đi lại tấp nập náo nhiệt, thấy Lý Thanh Sơn quay lại, tới tấp hành lễ chào hỏi.
Tin Lý Thanh Sơn lại gϊếŧ thêm một yêu tướng đã truyền ra, như là anh hùng quay lại vậy.
Đoạn thời gian này, hắn hành tẩu ở Thanh Hà phủ đã cứu mạng không ít người tu hành, kết được không ít thiện duyên. Chẳng qua hắn chỉ khẽ gật đầu, không phản ứng quá nhiều, trong mắt nhiều người lại có mấy phần cuồng ngạo.
Thật ra Lý Thanh Sơn chỉ là không thích đi kết giao với người khác nữa, dính lứu nhân quả. Những từ ngữ này tuy là xem lung tung từ trong kinh Phật của Tiểu An, nhưng hiện tại lại cảm thấy có mấy phần đạo lý, nếu đã hiểu rõ con đường của bản thân, bằng hữu cũng được, người quen cũng thế, vẫn là càng ít càng tốt, miễn cho khi người ta chết rồi mình lại khó chịu.
Lên đến tầng trên của Vân Vũ lâu, gia chủ mấy nhà Nho Pháp Binh đều đang ở đó, còn có Phó Thanh Khâm cùng mấy Tu sĩ Trúc Cơ khá lạ lẫm, đang nhìn vào một tấm bản đồ Thanh Hà phủ to lớn, hình như đang thương nghị điều gì đó.
Lý Thanh Sơn đi vào cũng không rảnh chào hỏi, Liễu Trường Khanh phất phất tay với hắn, bảo hắn chờ một chút, sau đó lại cúi đầu xuống, chỉ vào một điểm trên địa đồ rồi nói:
"Ta vừa mới có được tin tức, Chu tiền bối đi gϊếŧ Huyết Ảnh thất bại, hẳn là rất nhanh sẽ quay lại. Đây đã là tòa thành thứ mười hai rồi, nếu không phải Huyết ma phải luyện hóa huyết dịch đã hút lấy, mức tổn hại nhất định sẽ càng lớn hơn."
…
Hoa Thừa Tán trầm ngâm nói:
"Tu sĩ Trúc Cơ cũng có vài người chiến tử, luyện khí sĩ bỏ mạng trong tay hắn càng là đếm không xuể, năng lực khống huyết kia một khi bị áp sát thì sẽ vô cùng nguy hiểm, tuy có Ma tiền bối bói toán, đại khái có thể xác định mấy vị trí, vốn muốn phân ra mai phục, không ngờ hắn lại cảnh giác đến mức như vậy, nếu như không thể tập trung lực lượng, e rằng rất khó gϊếŧ được hắn."
Lý Thanh Sơn lặng lẽ nghe, đoán rằng lần này triệu hắn về chắc chắn có liên quan đến Huyết ma, hắn cũng đã nghe qua về những hành động của Huyết Ảnh, sau khi chiến tranh quy mô lớn bắt đầu, Huyết ma liền trở thành uy hϊếp lớn nhất của kẻ tu hành nhân loại.