Chương 876: Đuổi Theo - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 876: Đuổi Theo
"May mà còn có độn giáp phù, không thì đã trúng kế của lão già này rồi!"
Lý Thanh Sơn cảm thấy tốc độ linh khí vận chuyển đã khôi phục bình thường, không cần biến thần thông thiên phú kia của Long Oa là cái gì, hiển nhiên không thể nào bao trùm đến khoảng cách xa như thế này, lập tức không chút do dự vận lên Đạp Lãng thức, bay vυ"t về phương xa.
Độn giáp phù là một loại phù khá trân quý trong vô số các loại phù chú, thấp nhất cũng chỉ có xích phù mới có loại phù lục này. Vào lúc lâm vào tuyệt cảnh, thi triển ra thì sẽ giống như có thêm một cái mạng vậy.
Lý Thanh Sơn sử dụng loại độn giáp phù cấp thấp nhất, chỉ có thể trốn ra mười dặm, hơn nữa bởi vì hắn không hiểu độn pháp nên bị hạn chế khá nhiều. Một lần phi độn chỉ có thể là mười dặm, không thể nhiều hơn một thước, cũng không thể ít hơn một tấc. Chỉ có thể phi độn đến nơi trong tầm nhìn, hơn nữa ở giữa cũng không được có bất kỳ chướng ngại vật nào.
Các loại yêu cầu khiến độn giáp phù này trở nên có chút vô bổ. Không những không thể dùng được khi ở những nơi bị phong bế, hơn nữa đến cái cảnh giới như bọn hắn thì cự ly mười dặm thật ra không hề xa, thở một hơi là có thể đuổi kịp.
Đặc biệt là kiểu tình huống như vừa rồi, nếu như trực tiếp sử dụng, e rằng vừa cầm phù lục ra là sẽ bị ngắt ngay, cứ cho là thi triển ra được thì dưới sự bao trùm của thần thông quỷ dị của Long Oa, đại khái cũng chậm kinh người, làm hắn ta có thời gian để phản ứng.
"Hắn bị thương nghiêm trọng như thế, sao lại vẫn có thể tự do hành động được?"
Long Oa biến sắc, trong mắt lóe lên nộ ý, đuổi thẳng theo Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn đã yên tâm rồi, tốc độ của Long Oa không hề nhanh, đừng nói so với Huyết Ảnh, dù là so với Cường Thạch cũng kém xa, chẳng qua so với hắn thì lại vẫn nhanh hơn một chút, khoảng cách giữa hai người nhanh chóng thu hẹp lại.
"Không cần phải thật sự đuổi kịp hắn, chỉ cần để hắn lọt vào trong phạm vi của thần thông là được."
Long Oa nheo mắt lại, thần thông như một tấm lưới vô hình khổng lồ quăng ra chụp xuống Lý Thanh Sơn đang bay vun vυ"t phía trước.
Lý Thanh Sơn cũng đã nghĩ đến điều này, sao có thể để cho Long Oa toại nguyện, triển khai Thảo Tự Kiếm Thư, một thanh Mặc kiếm bay ra, liên tiếp thi triển pháp thuật, trước là bày bố ra một màn chắn bằng nước, rồi lại triệu ra một cự nhân bằng mây, chặn ở phía sau người hắn, cuối cùng lại tự ấn một đạo thuận phong phù lên chính người mình.
Long Oa một miếng nuốt sạch Mặc kiếm, một chưởng đánh nát màn nước, trực tiếp đâm thủng cự nhân mây, chỉ là hơi ngừng một chút chứ tốc độ gần như không giảm tý nào.
Lại thấy Lý Thanh Sơn đã cưỡi một cơn gió lốc bay vυ"t đi với tốc độ càng nhanh về phía xa, kéo dãn cự ly với hắn.
Long Oa ngừng chân, từ bỏ truy kích.
Nơi này đã cách Thanh Hà phủ thành không xa, đến một bước này, phục kích coi như đã thất bại, tiếp tục truy đuổi ngược lại không ổn.
Khí tức của Long Oa xa dần rồi biến mất, Lý Thanh Sơn từ trên trời hạ xuống, khoanh chân ngồi xuống khôi phục linh khí.
Mấy lỗ máu trên người đã lành lại kha khá, chỉ còn lại mấy vết sẹo nhàn nhạt, trái tim cũng đã đập lại thình thịch. Dựa vào sinh mệnh lực cường đại của hắn, rất nhiều chỗ yếu hại đã không còn yếu hại, chỉ cần bảo vệ đầu não cho tốt là được.
Sức mạnh của ta vẫn không đủ cường đại, nếu không thì trực tiếp biến thành yêu thân, gϊếŧ chết tên kia, sao phải phiền phức thế này chứ?
Không, nếu như càng mạnh mẽ hơn, trực tiếp đi lên La Ti, ta làm yêu soái, há không phải càng tự tại hơn sao.
Ngẩng đầu nhìn về phía xa, Thanh Hà phủ đèn đuốc rực rỡ đang ở ngay phía trước, lúc này trên bầu trời xa xa nháy lên một ánh chớp, khá lâu sau đó mới có tiếng sấm rền nho nhỏ truyền vào trong tai.
"Tiếng sấm vang dội thật, một đạo lôi này sợ là phải cách xa ngàn dặm, tuyệt đối không phải thiên lôi bình thường, chỉ sợ ngay cả Linh Quy huyền giáp của ta cũng không thể nhẹ nhàng mà ngăn cản được."
Lý Thanh Sơn than thở trong lòng, cường giả lớp lớp xuất hiện trong thiên hạ, cao nhân vô số, đây còn chỉ là hạn chế ở cấp bậc Trúc Cơ trong Thanh Hà phủ nho nhỏ.
Nếu như ván cờ này kết thúc, chiến tranh khuếch đại ra, yêu soái yêu vương hoành hành, Kim Đan Nguyên Anh tùy ý tung hoành, cảnh giới yêu tướng của hắn cũng chẳng tính là gì, tùy tiện đυ.ng phải một người cũng có thể mất mạng như chơi, chỉ riêng Văn Chính Danh của Tùng Đào thư viện đã là một sự phiền phức rất lớn.
Trải qua nguy cơ đêm nay, hắn lại càng khát vọng đề thăng sự mạnh và cảnh giới, bắt buộc phải nhanh chóng đột phá bốn tầng ngưu ma với hổ ma.
Thay một bộ đồ mới, hắn bước nhanh về phía Thanh Hà phủ thành.
...
Khô mộc trong tay Lôi thôi đạo nhân Chu Thông, hiển nhiên không phải một cái cành cây khô bình thường, mà là một kiện pháp khí thật sự.
Năm xưa hắn du lịch ở bên ngoài, gặp được một cây thiết thụ vạn năm sắp thành tinh, bị thiên lôi oanh kích chỉ còn sót lại một đoạn nhỏ lôi kích mộc, lại trải qua vài chục năm luyện chế, luyện thành một kiện pháp khí, tên là "Lôi cức", uy lực vô cùng cường đại.