Chương 923: Áp Chế - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 923: Áp Chế
Lý Thanh Sơn bị mắc kẹt trong mạng nhện nhưng vẫn cố ra sức giãy dụa, dù hắn có thần lực có thể mở núi phá đá nhưng vẫn không thể chặt đứt những sợi tơ nhện siêu mảnh dệt thành mạng nhện này.
Vì nó được rót yêu khí của yêu soái, đừng nói là tơ nhện bản mệnh được Chu Hậu La Ti dốc lòng đan dệt, dù đó là một khúc nát thì cũng sẽ trở nên cứng chắc như thép tinh chế.
Chu Hậu La Ti trần như nhộng, đôi chân thon dài thẳng tắp bước đến, đặc biệt mũi chân nhỏ nhắn tiến lên dọc theo những sợi tơ nhện đan xen với nhau, hai chân tuyệt đẹp như ẩn như hiện. Mái tóc đen nhánh xõa xuống đôi bờ vai trắng như tuyết, che khuất cặρ √υ" ngạo nghễ sừng sững, trên mặt và thân thể vẫn còn sót lại dư vị sau khi giao hợp vui sướиɠ.
Chỉ dáng vẻ này thôi cũng đủ để đa số nam nhân trên đời tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa, biết rõ khó thoát khỏi cái chết nhưng vẫn đến gần.
“Ngươi đừng giãy dụa nữa, giữ lại chút khí lực để ta còn dùng ngươi thêm mấy lần nữa, có điều trước hết phải ăn tay và chân ngươi đã.”
“Đáng tiếc ta đã thấy chán ngấy ngươi rồi.”
Lý Thanh Sơn cười to, lực chấn động của Ngưu Ma phóng ra ngoài từ khắp thân thể, từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài, khiến cho chiếc mạng nhện lay động mãnh liệt.
Sắc mặt Chu Hậu La Ti thay đổi, hiện ra vẻ giận dữ vặn vẹo, không biết là vì lời nói của Lý Thanh Sơn hay là vì hành vi của hắn, hoặc là vì cả hai.
Trong phút chốc, thân hình nàng đã biến mất tại chỗ và nhào đến mạng nhện ở trung tâm, tốc độ hành động không chỉ tựa như gió mạnh chớp giật, mà đã đến trình độ di chuyển trong chớp mắt.
Hai móng vuốt cấp tốc túm lấy hai vai của Lý Thanh Sơn. Nếu thực sự bị nàng bắt được, dù Lý Thanh Sơn không muốn giữ hai cánh tay này lại cũng không được, nếu không thì sẽ rơi vào một trận cận chiến không phân thắng bại.
Nhưng dường như Lý Thanh Sơn đã chuẩn bị từ sớm, cánh tay phải của hắn mãnh liệt tránh thoát khỏi mạng nhện rồi trực tiếp đánh về gương mặt xinh đẹp kia của Chu Hậu La Ti.
Lý Thanh Sơn đã vận Linh Quy Trấn Hải Quyết từ lâu và để tâm niệm đạt đến Nhập Vi cảnh. Trong nháy mắt khi Chu Hậu La Ti biến mất thì hắn cũng sản sinh ra cảm ứng kỳ diệu, dường như có thể báo trước hành động kế tiếp của nàng, nó không phải bắt nguồn từ việc phân tích hành vi mà chi đơn giản là một loại cảm giác thôi.
Lý Thanh Sơn tiện tay đánh một quyền ra, Chu Hậu La Ti bay nhào tới mà cứ như là đưa mặt vào nắm đấm của hắn vậy.
Ầm!
Quả đấm của Lý Thanh Sơn không tiếp xúc thân mật với khuôn mặt của Chu Hậu La Ti như hắn mong muốn.
Trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, Chu Hậu La Ti đã nắm chặt lấy nắm đấm của Lý Thanh Sơn nhờ vào phản ứng cao hơn một bậc. Màu xám bạc lan tràn ra và nhanh chóng nhiễm khắp toàn thân nàng, biến nàng như trở thành một bức tượng kim loại tinh xảo.
Lực chấn động của Ngưu Ma tạo ra những vết rách ở lòng bàn tay màu bạc của nàng, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
“Loại trò vặt này của ngươi cũng chỉ dùng được ở trên giường để chơi đùa chút thôi!”
Chu Hậu La Ti lạnh lùng nói, sau đó cắn xuống phía cổ Lý Thanh Sơn.
Lúc này không còn là nụ hôn liếʍ nhiệt tình chất chứa du͙ vọиɠ dâng trào, mà là nụ hôn muốn truyền trực tiếp độc tố vào trong cơ thể hắn, cái này hoàn toàn khác với chút độc tính yếu ớt ở những chiếc chân của nàng.
Chỉ cần hôn một cái là có thể bóp chết toàn bộ năng lực phản kháng của Lý Thanh Sơn.
…
“Có lẽ dáng vẻ hiện tại là một loại thiên phú thần thông của nàng, sức phòng ngự thực sự mạnh đến mức không còn gì để nói. Nói cách khác, bây giờ ta hoàn toàn không có bất kỳ thủ đoạn gì có thể tạo thành sự đả kích trí mạng đối với nàng, mà chỉ cần bị nàng cắn trúng cộng thêm mạng nhện cuốn lấy thì khả năng cao ta chỉ còn một con đường chết.”
Những lời cảnh cáo liên tục từ linh quy yêu đan đã biến đổi đến mức không còn bất kỳ ý nghĩa gì, chỉ nói cho Lý Thanh Sơn biết rằng hắn có thể chết bất cứ lúc nào, mà tất nhiên lòng hắn cũng biết rõ điều này, chẳng cần bất cứ ai nhắc nhở cả.
Răng độc của Chu Hậu La Ti đã gần trong gang tấc, mà tay trái của nàng vẫn siết chặt lấy hai nắm đấm của Lý Thanh Sơn, còn tay phải thì ghì chặt vai trái của hắn, áp chặt hắn ở trong tấm mạng nhện, khiến hắn không thể động đậy.
Lý Thanh Sơn không thể tránh thoát cũng không trốn đi đâu được, chỉ đành liều mạng chiến một trận.
“Ngưu Ma Đỉnh Giác!”
Cái đầu của Lý Thanh Sơn mạnh mẽ hất lên, một đôi sừng trâu sắc nhọn có khắc hai chữ Bắc Nguyệt lộ hết sự sắc bén mà húc về phía cổ họng của Chu Hậu La Ti.
Chu Hậu La Ti cũng không muốn va chạm với thứ cứng rắn nhất trên người Lý Thanh Sơn nên hơi nghiêng đầu né tránh. Tuy rằng không thể trao cho hắn một nụ hôn chứa đầu kịch độc như ý muốn, nhưng chuyện này cũng không cản trở việc nàng tiếp tục đẩy Lý Thanh Sơn vào chỗ chết.
Năm ngón tay phải tinh tế đâm vào vai Lý Thanh Sơn, việc phế bỏ cánh tay này của hắn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Cùng lúc đó, tám chiếc chân của nàng cũng hóa thành tám bóng đen mờ ảo mà lướt ra từ phía sau nàng.
Lần này không phải là đâm mà là “ôm”, chúng xòe ra và lướt qua bên người Lý Thanh Sơn tựa như tám cánh tay muốn siết chặt hắn vào trong ngực.