Chương 922: Rắc Rối - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 922: Rắc Rối
“Liễu tri phủ, giao hắn cho ta đi!”
Như Tâm lướt nhanh tiến lên, vung tay lên khiến một mảnh lá xanh lớn nâng Sở Thiên lên, sau đó điểm vài cái ở trước ngực hắn rồi chuyển hướng trở về Bách Gia kinh viện.
Mọi người nhìn mà đều cảm thấy hơi thương xót, tẩu hỏa nhập ma là điều tối kỵ của tu hành giả, mức độ uy hϊếp chỉ đứng sau thiên kiếp.
Một khi dính phải, nhẹ thì tu vi suy giảm kịch liệt, nặng thì đi đời nhà ma. Dù bảo vệ được cái mạng thì tên thiên tài này cũng coi như bỏ rồi.
Từ đầu tới cuối, Tiểu An không thèm liếc nhìn Sở Thiên thêm một lần nào, về cơ bản thì hiệu quả của chiêu kiếm này cũng giống như dự đoán của nàng. Dù Tịch Quang thiền sư không đến cắt ngang thì nàng cũng sẽ không gϊếŧ Sở Thiên ở trước mặt nhiều người thế này, như vậy sẽ gặp phải rất nhiều rắc rối.
Sở Thiên tẩu hỏa nhập ma không chỉ vì tâm tính xốc nổi.
Trên cõi đời này, có lẽ chẳng có mấy người hiểu rõ giá trị của thân thể đối với tu hành giả hơn nàng, vô số lần ngưng tụ huyết nhục và luyện lại thân thể giúp nàng có được nhận thức cực kỳ sâu sắc đối với mỗi mạch máu và kinh mạch.
Thân thể tựa như một thế giới hoàn chỉnh, âm dương ngũ hành đều nằm trong đó, Phật gia gọi cái này là thân xác thối tha, có thể nó không cường hãn như yêu ma nhưng cũng gánh chịu hồn phách của một tu hành giả. Một khi có chỗ nào đó bị mất cân bằng hay xuất hiện tổn thương thì sẽ tạo ra một loạt phản ứng dây chuyền.
Phàm nhân mất đi một cánh tay cùng lắm chỉ là khuyết tật về tứ chi, nhưng với tu hành giả, đặc biệt là Sở Thiên tu đủ ngũ hành thì mức độ ảnh hưởng không chỉ dừng lại ở đấy. Về điểm này, người tu bảy loại linh khí là nàng sẽ hiểu rõ nhất.
Chỉ có điều, tốc độ mất cân bằng của Sở Thiên nhanh hơn nhiều so với dự đoán của nàng. Nhưng bất kể ra sao thì hắn cũng sẽ không trở thành mối rắc rối nữa.
Ở đây không thiếu hạng tu sĩ có kiến thức rộng rãi nhưng hiếm có ai nghĩ được đến đến bước này. Dù là Liễu Trường Khanh thì cũng chỉ cho rằng Tiểu An tung một chiêu kiếm chém tay Sở Thiên trong cơn kích động và tức giận thôi.
Vì biểu cảm trước sau như một của nàng thực sự có chút ngây thơ hoặc có thể nói là chất phác, là dáng vẻ hoàn toàn không thành thạo đạo lí đối nhân xử thế. Mà cái đó cũng là vì ngoại trừ lúc ở bên cạnh Lý Thanh Sơn thì nàng gần như không có phản ứng gì về cảm xúc hay tâm tình. Điều đó khiến cho Thanh Ngưu cũng phải khen một tiếng rằng ngộ tính và tài trí không bị ảnh hưởng gì từ bên ngoài, được phát huy một cách tuyệt đối.
Như Tâm thừa lúc những tán lá đưa Sở Thiên đi xa mà ngoái đầu liếc nhìn Tiểu An ở xa tít tắp: Hài tử này đáng sợ quá!
Tiểu An phân tán Kim Cương Pháp Tướng, sau đó hai tay tạo thành hình chữ thập và hành lễ với Tịch Quang thiền sư:
“Đệ tử Nhất Ý, bái kiến sư phụ.”
Lần này Tịch Quang thiền sư đến đây là cũng có nguyên do, vì hắn vẫn luôn quan tâm đến chiều hướng ở Thanh Hà phủ, cũng để Giác Tâm liên tục truyền tin tức về Tiểu An cho hắn.
Cho nên Tiểu An vừa đạt Trúc Cơ thành công thì hắn đã chuẩn bị lên đường ngay rồi.
Ở Thiên Long thiền viện, cảnh giới Trúc Cơ chỉ là nền tảng của đệ tử mới nhập môn, sau khi có nền tảng này thì mới có thể tìm hiểu sâu hơn về Phật pháp. Có điều, trong biết bao nhiêu thế hệ đệ tử ở Thiên Long thiền viện thì số lượng đệ tử có thể đạt được Trúc Cơ khi mới bằng ấy tuổi cũng hiếm như lá mùa thu.
Chẳng qua, khi đó Thanh Hà phủ đang đến giai đoạn chiến tranh loạn lạc kịch liệt nhất, bị nhân vật ở khắp mọi nơi để ý, nên hắn cũng trực tiếp tới đón người thì cũng không hay, vì điều đó sẽ làm tổn hại đến thực lực bên phía tu sĩ nhân loại.
Đợi đến khi Lý Thanh Sơn và Phó Thanh Khâm quyết chiến, có nghĩa là ván cờ này đã đi đến hồi kết thì hắn lập tức tới, vừa vặn gặp phải cảnh này nên yên lặng quan sát từ trên trời, muốn nhìn xem đến cùng đệ tử nhỏ tuổi nhất này của hắn đạt đến trình độ nào sau khi đột phá Trúc Cơ thành công.
Kết quả khiến cho đáy lòng bình lặng không dao động của hắn cũng dấy từng đợt sóng lớn, đúng là khá mừng rỡ. Nếu không có tuệ căn trời sinh, Phật Cốt bẩm sinh thì sao có thể biến hóa Kim Cương Phục Ma kinh đến trình độ như thế. Nếu không phải Thanh Châu không có Mật Tông tông môn, hắn thực sự nghi ngờ không biết nàng có phải là linh đồng chuyển thế hay không.
Tịch Quang thiền sư lại nói:
“Ngươi còn chưa đồng ý với ta rằng ngươi có bằng lòng theo ta về Thiên Long thiền viện hay không?”
“Hiện tại mớ lộn xộn ở Thanh Hà phủ vẫn còn đó, yêu tộc thế lớn, Bách Gia kinh viện đang lâm nguy. Ta được Chư gia chủ ưu ái nên tạm thời vẫn chưa thể rời khỏi nơi này, mong sư phụ thứ lỗi.”
Tiểu An vô cảm nói, trong lòng đang nghĩ kế thoát thân để đi giúp chút sức lực cho Lý Thanh Sơn.
Hiện tại có Tịch Quang thiền sư ở đây, bất kể nàng đi chỗ nào thì cũng khó trốn khỏi sự chú ý của hắn, ngược lại sẽ mang tới họa lớn cho Lý Thanh Sơn. Nếu thân phận của hắn bị bại lộ thì chắc chắn sẽ bị cả hai tộc người và yêu không dung tha, trở thành kẻ phản bội bị song phương khinh bỉ.
Lần này, Lý Thanh Sơn rơi vào cảnh tứ cố vô thân, chỉ có thể dựa vào bản thân mình, mà điều này vốn cũng nằm trong dự tính của hắn.