Chương 925: Dừng Lại - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 925: Dừng Lại
Lý Thanh Sơn cảm thấy đầu bị đâm đau nhói, vì hắn và phân thân ảnh trong gương vốn là một cùng thân thể cùng tâm, cũng không phải phân thân tầm thường mà tương đương với một thể xác khác của hắn.
Hắn hoàn toàn không kịp dùng yêu khí chữa trị thì Chu Hậu La Ti đã bóp nát đầu của phân thân ảnh trong gương, máu tươi và não bắn tung tóe tựa như dưa hấu bị chia năm xẻ bảy.
Cảm giác này vô cùng tồi tệ.
Chẳng qua, cuối cùng Chu Hậu La Ti cũng coi như bị ngăn cản một chốc, chớp mắt một cái đã thấy Lý Thanh Sơn biến mất không còn tăm hơi, trên mặt đất có thêm một hang động chỉ chứa được một người.
“Muốn chạy trốn ư!”
Chu Hậu La Ti lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng, sau đó cũng lướt vào trong động.
Đất đá từ bốn phương tám hướng cùng dồn lại, con đường phía trước cũng bị bịt kín theo, hoàn toàn không cảm nhận được khí tức của Lý Thanh Sơn.
Hai mắt Chu Hậu La Ti sáng ngời, trong con ngươi của nàng có thêm bốn vòng trong hình bánh xe, ánh mắt nàng lập tức nhìn xuyên thấu qua tầng đá và thấy được vị trí của Lý Thanh Sơn.
Dù ngươi lên trời hay xuống đất thì cũng đừng hòng trốn thoát khỏi tay ta lần nữa.
Chu Hậu La Ti vận yêu khí phá tan đất đá, trực tiếp đuổi theo hắn, đạt đến cảnh giới của nàng thì sự ngăn cản của đất đá cũng chẳng cứng rắn hơn không khí hay nước là bao, có thể mở ra một con đường một cách dễ dàng.
Nham thạch và bùn đất dày nặng tách ra hai bên ở trước mặt Lý Thanh Sơn rồi lại tụ lại ở phía sau hắn. Sau khi tu thành Ngưu Ma tầng thứ tư, hắn càng ngày càng sử dụng chấn động lực một cách tinh diệu, hơn nữa còn lờ mờ có được chút năng lực khống chế đất đá.
Trong thời gian này, viên yêu đan của Cường Thạch ở trong bụng hắn cũng âm thầm nhỏ dần. Viên yêu đan thuộc về hệ Thổ này sẽ không bị linh quy yêu đan thuần hệ Thủy hấp thu được, mà nó sẽ hòa vào trong thể phách của hắn, để thân thể hắn trở nên càng cứng chắc hơn.
Không biết đã thâm nhập bao nhiêu trượng vào trong lòng đất, trước sau trái phải đều bị tầng tầng lớp lớp đất đá vây quanh, luồng yêu khí khổng lồ và nham hiểm ở phía sau đang nhanh chóng đến gần.
Cuối cùng, Lý Thanh Sơn cũng dừng bước, xoay người lại đối diện với luồng yêu khí đang áp sát kia.
Ý chí chiến đấu bắt đầu dâng trào!
Hắn cũng đâu muốn trốn! Chạy trốn mãi sẽ chỉ khiến sát ý của Hổ Ma không thể thi triển được, càng không thể đột phá được tầng thứ tư.
Hắn chỉ đang lựa chọn một nơi thích hợp để chiến đấu, cũng là đang đợi một cơ hội chiến đấu thích hợp.
Hiện tại chính là chỗ này và lúc này.
Đến đây đi, Chu Hậu đại nhân!
Ta sẽ giúp ngươi mở mang kiến thức về sự lợi hại của phụ thân đứa trẻ trong bụng ngươi!
Tuy rằng tầng tầng lớp lớp đất không phải là trở ngại gì quá nghiêm trọng đối với Chu Hậu La Ti. Nhưng lại giống như người bơi trong nước, suy cho cùng vẫn không thể thoải mái như khi cất bước ở trên mặt đất, tốc độ vẫn sẽ bị ảnh hưởng một chút.
Vào giờ phút này, nụ cười trên mặt nàng đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sát cơ khủng bố dữ tợn ngập tràn. Tuy rằng nàng tận hưởng quá trình truy sát con mồi, nhưng nếu con mồi trốn quá xa thì cũng sẽ khiến kẻ săn đuổi trông quá bất lực.
Đột nhiên nàng thấy Lý Thanh Sơn dừng lại.
“Cuối cùng cũng từ bỏ sự giãy dụa không cần thiết rồi sao?”
Giọng nói của Chu Hậu La Ti xuyên qua tầng đất dày đặc và truyền vào tai của Lý Thanh Sơn.
Trái lại Lý Thanh Sơn còn đi về phía vị trí của nàng, ánh mắt bình tĩnh thong dong, cất tiếng nói:
“Ngưu Ma Đại Lực hãm trong bùn đá. Chỉ cần ta còn một hơi thở thì ta sẽ mãi đâm xuống, dù bản thân rơi vào đường cùng, dù không có một xíu phần thắng nào!”
Hắn mỉm cười khẽ, chuyển đề tài:
“Huống chi, hiện tại ta đã có ba phần thắng.”
“Cái gì? Ba phần? Ta không nghe lầm đấy chứ! Lẽ nào ngươi cho rằng ở trong đất thì xem như chiếm lợi thế?”
Chu Hậu La Ti cười khẩy, cánh tay lóe lên ánh hào quang màu xám dễ dàng xuyên qua tầng đất. Sau đó, năm ngón tay khép lại rồi đâm về phía tim của Lý Thanh Sơn tựa như đao nhọn.
Phản ứng của Lý Thanh Sơn không có bất kỳ điểm khác thường nào, vẫn chỉ đơn giản đấm ra một quyền. Nhưng lần này hắn không sử dụng Ngưu Ma chấn động lực, thậm chí còn cố ý giảm thiểu lượng tiêu hao yêu khí, chỉ dựa vào sức mạnh của thân xác bản thể.
Hơn nữa quả đấm của hắn cũng không tách mở đất đá giống như Chu Hậu La Ti, mà là để tầng tầng lớp lớp đất đá đọng lại trên nắm tay của hắn, tựa như một nắm tay khổng lồ nặng nề. Mà tốc độ và sức mạnh của cú đấm này lại không hề suy yếu và bị tổn hại chút nào.
Ngay sau đó, Chu Hậu La Ti chỉ thấy một tảng đất đá lớn ngưng tụ thành nham thạch khổng lồ mà đập về phía này. Nàng hoàn toàn khinh thường không thèm để trong lòng, nghĩ rằng con dao của mình có thể cắt được “nắm tay” của Lý Thanh Sơn một cách dễ dàng, sau đó lướt qua nắm đấm mà Lý Thanh Sơn vung đến dựa vào tốc độ nhanh hơn một bậc, cuối cùng đâm chuẩn về phía tim của hắn.
Nhưng nham thạch khổng lồ vừa chạm tới da thịt màu xám bạc của nàng thì đã hóa thành bột mịn, hoàn toàn không tạo thành mối uy hϊếp gì.