Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 926 - Chương 926: Phải Đánh Mới Chịu Khai

Chương 926: Phải Đánh Mới Chịu Khai - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 926: Phải Đánh Mới Chịu Khai


Nếu như nàng biết sức mạnh của Lý Thanh Sơn mạnh hơn nàng tưởng thì nàng đã không cần liều với hắn, chỉ cần dựa vào tốc độ và phản ứng nhanh hơn một bậc là có thể chiếm cứ thế thượng phong tuyệt đối rồi.

Dù Lý Thanh Sơn dự đoán được hành động tiếp theo của nàng thì nàng cũng có thể thay đổi chiêu số ngay lập tức, kết hợp với ngăn cản sự công kích của hắn hoặc là tránh khỏi phòng ngự của hắn. Mặc dù là ở sâu dưới lòng đất, tình cảnh bất lợi đối với nàng nhưng hình như cũng không có thay đổi gì.

Móng tay sắc nhọn đỏ tươi của Chu Hậu La Ti chạm đến da thịt ở ngực của Lý Thanh Sơn, chỉ cần dồn chút sức là có thể đâm vào trong, xuyên qua trái tim của hắn. Bỗng một cánh tay duỗi chéo ra từ bên trong, giữ chặt lấy cổ tay nàng.

Lý Thanh Sơn cười đắc ý:

“Ở trong tầng đất dày đặc này, động tác của ngươi chậm hơn đi mà phản ứng của ta thì lại nhanh hơn.”



Lý Thanh Sơn có thể cảm nhận rõ sự biến hóa của đất đá ở bốn phía, tuy rằng đôi mắt không nhìn thấy, tai không nghe được nhưng đòn tấn công của Chu Hậu La Ti không còn là vô hình nữa.

Giống như con cá bơi lội trong nước, bất kể tốc độ nhạy bén mau lẹ như thế nào đi nữa thì cuối cùng vẫn tạo ra những gợn nước.

Nhưng Lý Thanh Sơn cũng không phán đoán vị trí của nàng nhờ vào “gợn nước” mà trực tiếp hòa làm một thể với đất đá, sau đó hắn có thể nắm chắc quỹ đạo các động tác của nàng thông qua sự biến hóa của đất đá, tất nhiên phản ứng cũng sẽ nhanh hơn: Hình như năng lực của hắn đã trở nên mạnh hơn, trong đám yêu soái thì năng lực của ta cũng được coi là khá mạnh, như vậy có nghĩa là hắn thực sự bước vào cảnh giới yêu soái ở một phương diện nào đó, chỉ vì huyết thống hậu duệ thôi sao?

Chu Hậu La Ti vươn tay ra rút một cái nhưng lại không rút được khiến nàng thấy hơi khϊếp sợ.

Sau khi Lý Thanh Sơn tu thành Ngưu Ma tầng thứ tư, Đại Địa thần lực của một trong hai đại thiên phú thần thông của Ngưu Ma cũng âm thầm biến hóa.

Nếu nói trước đây, đất đá dày nặng chỉ là quân cứu viện mạnh mẽ của hắn, vậy thì hiện tại hắn như hòa làm một thể với nó, mỗi một giây phút đều có sức mạnh cuồn cuộn tràn vào cơ thể hắn không ngừng, dường như có thể chiến đấu liên tiếp mãi mãi mà không biết mệt mỏi.

“Hừ, muốn cận chiến với ta sao? Tự chịu chết đi!”

Chu Hậu La Ti thuận thế tiến lên.

Trong phút chốc, đôi mắt Lý Thanh Sơn trở nên trong vắt, bóng người của Chu Hậu La Ti được chiếu rõ ở trên tâm hải mênh mông vô bờ, chỉ thấy thứ gì đó bạc thon dài thẳng tắp như tấm quạt màu xám bổ về phía eo hắn tựa chiếc rìu.

Thậm chí hắn còn đánh giá được uy lực của đòn đánh này ra sao, chắc chắn nội tạng sẽ bị tổn thương rất lớn.

Mà lúc này, Chu Hậu La Ti vừa mới vung chân lên thôi.

Lý Thanh Sơn lập tức thấy hơi vui mừng, linh quy có khả năng bói ra cát hung, báo trước nguy hiểm.

Nhưng sau khi Lý Thanh Sơn tu thành tầng thứ tư thì hắn chưa gặp một đối thủ có thể ép hắn đến hoàn cảnh như vậy, cho nên vẫn chưa kíɧ ŧɧíɧ năng lực này phát huy tác dụng được.

Cho đến trận chiến ngày hôm nay, loại cảm ứng này mới ngày càng rõ ràng trong lúc nguy cơ sống còn liên tục ập đến.

Quả nhiên người cũng bị ép mới ra, mà yêu cũng vậy.

Thứ đồ chơi linh quy này, nói êm tai một chút thì tất nhiên là thần thú tìm kiếm vận may, tránh tai họa. Nói khó nghe một chút thì là rùa đen rụt đầu rất sợ chết, nhìn thấy nguy hiểm thì tránh né, không dính chút nhân quả thì không liều lĩnh mạo hiểm chút nào: Chắc chắn lão tử chịu ảnh hưởng của nó nên mấy năm qua mới dè dặt như thế. Quả nhiên, cuộc sống bây giờ mới là thứ ta muốn, đấu với kẻ địch mạnh nhất! Đè nữ nhân đẹp nhất. Ừ thì, nữ yêu!
Ầm!

Mắt cá chân của Chu Hậu La Ti rơi vào trong tay Lý Thanh Sơn!

Ngưu Ma Đỉnh Giác!

Miệng của Lý Thanh Sơn phát ra âm thanh tựa như tiếng gào thét của trâu hoặc hồ, hai tai cùng dồn sức mạnh mẽ kéo thân thể của Chu Hậu La Ti qua đó, sau đấy hắn cúi đầu húc về phía trước.

Thân thể Chu Hậu La Ti xoay một cái, chiếc chân không bị bắt hung ác đạp lêи đỉиɦ đầu Lý Thanh Sơn, sau đó mượn lực mà rút chân rồi phóng ra ngoài. Sóng va chạm cực lớn khiến bùn đất bốn phía quanh hai người bị phá tan và bay ra ngoài thành, tạo thành một hang động nho nhỏ.

Lý Thanh Sơn cũng bị đầu váng mắt hoa, tuy rằng xương sọ là vị trí cứng nhất toàn thân nhưng bị trúng một cú thì cũng đau đớn như sắp nứt. Hắn dốc sức lắc đầu một cái rồi cười như điên, nói:

“Đợi đánh bại được ngươi rồi thì ta lại xxx ngươi lần nữa!”
“Ăn nói ngông cuồng!”

Chu Hậu La Ti quát mắng nhưng trong lòng cũng nghi ngờ và khϊếp sợ.

Chuyện gì đã xảy ra vậy, rõ ràng hiện tại nàng đang chiếm thế thượng phong, lúc nãy nàng còn đạp hắn một cước nhưng sao thái độ hắn lại càng ngày càng ngông cuồng không kiêng dè gì, cảm giác đó không giống như nắm chắc ba phần thắng mà cứ như là nắm chắc năm phần thắng vậy, lẽ nào hắn có lá bài tẩy gì!

Bình Luận (0)
Comment