Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 929 - Chương 929: Chế Phục

Chương 929: Chế Phục - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 929: Chế Phục


Nếu nói Linh Quy Huyền Giáp bị đâm xuyên thì chẳng bằng nói nó bị chôn vùi thì đúng hơn.

Yêu khí trên người Lý Thanh Sơn kịch liệt tiêu hao, không còn bất cứ chỗ nào có thể mưu lợi được. Tơ nhện đầy trời kia tựa như trăm vạn đại quân tiến mạnh theo hướng chính diện, không đỡ được thì chỉ có con đường chết, mà cản thì cũng chỉ kéo dài thời gian tử vong.

Tơ nhện không mỏng nhẹ như mạng nhện để hắn có thể dùng cuồng phong thổi bay.

Một đầu khác của ngàn vạn sợi tơ nhện còn ở trong miệng của Chu Hậu La Ti, yêu khí được rót vào cuồn cuộn không ngừng. Đừng nói là gió lớn ào ạt, dù là đao chặt rìu chém thì cũng đừng nghĩ đến chuyện có thể lay chuyển bất cứ một sợi tơ nhện nào.

Từng mảnh từng mảnh Linh Quy Huyền Giáp bị phá hủy, yêu khí toàn thân Lý Thanh Sơn sụt giảm, vạn ngàn sợi tơ nhện đã áp sát ngay trước mắt.

Rầm rầm rầm rầm!

Hai mắt Lý Thanh Sơn đỏ ngầu, đánh ra các quyền sử dụng Ngưu Ma chấn động lực, đánh gãy từng tấc từng tấc ngàn vạn tơ nhện.

Nhưng tơ nhện vẫn cuồn cuộn không dứt, lúc này dù hắn muốn xoay người chạy trốn cũng không kịp.

Thiên phú thần thông tiêu hao rất nhiều yêu khí, thoáng một cái, số lượng yêu khí mà Lý Thanh Sơn tích góp để chờ đến lúc mấu chốt đã bị tiêu hao gần như cạn kiệt.

Mà Chu Hậu La Ti vẫn chỉ đứng ở đó, liên tục phun ra tơ nhện mà thôi. Chỉ một chiêu này đã dồn Lý Thanh Sơn đến bước đường cùng trước này chưa từng có.

Chiêu Thiên Ti Vạn Lũ này cũng tiêu hao rất nhiều yêu khí của nàng. Có điều thân là yêu soái, bất kể là chất lượng yêu khí hay tốc độ khôi phục cũng đều là thứ yêu tướng không thể sánh được.

Chỉ đơn thuần tiêu hao yêu khí như thế này thì kết quả chẳng có gì bất ngờ.

Thấy Lý Thanh Sơn gần như tiêu hao hết yêu khí mà vẫn đang liều chết, không có ý tự bạo yêu đan thì khóe miệng đỏ tươi của Chu Hậu La Ti hiện ra nụ cười chiến thắng. Du͙ vọиɠ sống sót của hắn còn mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của nàng, từ lúc bắt đầu đã không nên nương tay rồi.

Cứ tiếp tục như vậy là nàng có thể đạt được mục đích ban đầu, việc chế ngự một yêu tướng tiêu hao hết yêu khí là chuyện vô cùng đơn giản.

Lý Thanh Sơn lại đấm ra một quyền nhưng không còn sóng chấn động khuấy đảo nữa, cuối cùng hắn cũng tiêu hao hết yêu khí.

Trong phút chốc, vạn ngàn sợi tơ nhện xuyên qua hắn, chiếm lấy và trực tiếp đẩy hắn về phía trước, mãi đến tận khi hắn va chạm với vách đá và không nhúc nhích được nữa.

Chu Hậu La Ti nhẹ nhàng thở phào một hơi, da thịt màu xám bạc khôi phục vẻ nhẵn mịn và màu trắng như tuyết. Nàng đong đưa chiếc mông căng mẩy, đi tới phía trước con người đã bị mạng nhện bao trùm hoàn toàn.

Nàng vung tay một cái khiến khuôn mặt Lý Thanh Sơn lộ ra, không có một vết thương nào.

Trong tích tắc cuối cùng, nàng dời những sợi tơ nhện bắn về phía đầu hắn đi, tránh việc thực sự gϊếŧ chết hắn mất. Đương nhiên, ngoài khuôn mặt ra thì còn một vị trí nào đó ở bên dưới.

Ngoài hai nơi này thì tứ chi và ngũ tạng của hắn đều bị tơ nhện xỏ xuyên, dường như bị ngàn vạn cây kim dài mảnh đâm sâu, hoàn toàn không thể động đậy. Dù hắn muốn tự bạo yêu đan thì cũng là một hy vọng xa vời.

Lúc này, dù hắn đột phá Hổ Ma tầng thứ bốn thì cũng đã quá trễ.

Chu Hậu La Ti vuốt nhẹ gương mặt đẹp trai của Lý Thanh Sơn, sau đó tát mạnh một cái vào mặt hắn, để lại một vết bàn tay rõ ràng, cuối cùng nâng cằm hắn lên:

“Hiện tại là ai làm ai?”

“Đương nhiên là ta xxx ngươi!”
Lý Thanh Sơn còn chưa dứt lời thì một tiếng “bộp” nữa vang lên, lại là một cái bạt tai ập đến. Lúc này đầu hắn lệch hẳn đi, mái tóc tím xõa ra.

Lý Thanh Sơn vẫn cười khẩy, trong lúc tuyệt vọng nhất này, hắn đã sử dụng tất cả chiêu thức, nỗ lực và thử mọi cách. Vào giây phút mấu chốt khi hắn hoàn toàn luyện hóa được yêu đan của Cường Thạch và có hi vọng đột phá Hổ Ma tầng thứ bốn, hắn lại không thể ra một đòn tấn công nào, lúc đó hắn đã bị phán thất bại rồi.

Nếu thành công thì mọi thứ đã khác!

Thế nhưng cuộc đời này nào có nếu.

Sát ý mà yêu đan của Cường Thạch mang tới rút lui tựa như thủy triều xuống, thứ còn lại chỉ là quả đắng khi thất bại thôi, có lẽ đây là thứ mang tên mệnh trời một đi không trở lại!

Ha ha, ta lại không phải Sở bá vương, thực lực mình không đủ chính là thực lực lực không đủ, chả lẽ lại oán số trời?
Tuyệt vọng sao? Có lẽ vậy!

Nhưng chỉ cần sinh mệnh còn tồn tại một giây thì hắn cũng muốn kiên tới cùng, ánh mắt hắn nhìn về phía Chu Hậu sáng quắc, không phun ra những ngụm nước bọt kèm theo máu giống những liệt sĩ cách mạng, mà chỉ bình tĩnh thử giãy dụa, nhưng vẫn uổng công.

Tuy rằng Đại Đại Thần Lực vẫn đang bổ sung thể lực cuồn cuộn không ngừng cho hắn, nhưng mỗi một bắp thịt của hắn đều bị tơ nhện xuyên qua, chúng không nghe theo sự sai bảo của hắn, thậm chí còn chẳng nhúc nhích được ngón út.

Chu Hậu La Ti hài lòng thưởng thức cảnh này, cuối cùng con thú ngang bướng này cũng bị nàng chế ngự, chưa có một con mồi nào khiến nàng hưng phấn đến thế.

Bình Luận (0)
Comment