Chương 957: Chỉ Phụ Trách Chém Gϊếŧ - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 957: Chỉ Phụ Trách Chém Gϊếŧ
Ngày xưa nghị luận với Nghiêm hộ pháp gì đó củaThiết Quyền môn, ba tiểu cự đầu của Thanh Hà phủ, có từng nghĩ qua chính mình sẽ được xếp vào trong đó. Chẳng qua với ánh mắt hiện tại của hắn thì đây cũng không tính là gì.
Các Ưng Lang vệ cũng là thần sắc biến ảo, tâm tư khác nhau, trong đó một vài Xích Lang vệ còn từng cùng Lý Thanh Sơn uống rượu. Tiểu tử nhà quê mấy năm trước lại sẽ thành cấp trên của họ trong vài năm sau.
Hoa Thừa Tán lại vỗ tay một cái, hơn mười bàn tiệc được mang lên để chúc mừng Lý Thanh Sơn, tiễn chân Vương Phác Thực. Đây cũng chỉ là rượu tiễn chân trong nội bộ Ưng Lang vệ, tương lai ở Bách Gia kinh viện đương nhiên cũng sẽ có, trong chốc lát Vương Phác Thực lại cũng không đi được.
“Tiểu Hoa, vị trí này vốn nên cho ngươi, không thì hai chúng ta đổi cho nhau đi.”
Trên bàn rượu, Lý Thanh Sơn cũng nghĩ ra Vương Phác Thực vì sao lại không vui, cười nói với Hoa Thừa Tán. Thực sự thì hắn cũng không để tâm lắm đến vị trí này.
“Ngươi cho rằng đây là mua rau à? Muốn đổi là đổi?”
Hoa Thừa Tán cảm nhận được sự chân thành của Lý Thanh Sơn, một tia khúc mắc trong lòng cũng biến mất vô ảnh vô tung, cũng có chút cảm động, nâng ly nói:
“Đây gọi là sóng sau xô sóng trước , Cố lão bản có tài nhìn người, sau này ngươi phải chiếu cố ta nhiều hơn đấy.”
“Đương nhiên đương nhiên, chẳng qua việc của Ưng Lang vệ thì toàn bộ đều giao cho ngươi rồi, ta chỉ phụ trách trấn thủ chém gϊếŧ.”
Hoa Thừa Tán cười khổ nói:
“Đương nhiên…đương nhiên.”
Tiệc rượu xong là một chuỗi công việc giao ban.
Sau khi đảm đương chức vụ thống lĩnh sẽ có thể chọn một món đồ trong nội khố của Ưng Lang vệ.
“Nếu có thể lại tìm được một tàn quyển của Thảo Tự Kiếm Thư thì tốt rồi.”
Lý Thanh Sơn ôm theo nguyện vọng tốt đẹp này vượt qua trùng trùng pháp trận, cuối cùng đi vào trong đó lại thất vọng. Sau vài năm chiến loạn, bên trong cũng chẳng còn lại bao nhiêu đồ vật rồi.
“Không thì cứ chờ xem đã! Xem tình huống này, nói không chừng Như Ý quận rất nhanh sẽ đưa đồ tới bổ sung.”
Hoa Thừa Tán cũng đánh hơi được vài chuyện từ mệnh lệnh của Cố Nhạn Ảnh, xem ra chiến tranh thật sự sắp kết thúc.
Trong chiến tranh, Thanh Hà phủ ngang dọc ba ngàn dặm này trở thành là một hồn đảo cô lập, gần như hoàn toàn cắt đứt liên hệ với ngoại giới. Kẻ tu hành trong đó, trừ phi có quan hệ đặc biệt, không thì chỉ có thể chiến không thể trốn, chạy ra là sẽ bị đuổi gϊếŧ. Đương nhiên cũng sẽ không có trợ cấp bất kỳ linh phù đan dược nào.
“Cũng được.”
Lý Thanh Sơn gật gật đầu, tuy không tìm được thứ mà mình muốn.
Chẳng qua Lý Thanh Sơn phát hiện, làm chức thống lĩnh này cũng có không ít lợi ích. Đầu tiên là phúc lợi đãi ngộ tốt lên không ít, với xuất thân của Lý Thanh Sơn thì cũng không quá để tâm đến chuyện này.
Then chốt là địa vị được đề thăng, từ tay sai bên ngoài tiến vào tầng quyết sách, có thể trực tiếp ảnh hưởng đến những quyết sách trọng đại của cả Bách Gia kinh viện. Hơn nữa còn có thể nắm giữ nhiều tư liệu cơ mật, Ưng Lang vệ là cơ quan bạo lực trực thuộc Đại Hạ vương triều, tự có một bộ hệ thống tin tức.
Những tư liệu này xem có vẻ lung tung hỗn loạn, thiên văn địa lý không gì không có. Nhưng vào lúc nào đó, nói không chừng sẽ có thể phát huy tác dụng then chốt.
Sau khi hoàn thành một chuỗi công tác giao ban, trời đã sáng bảnh mắt.
Lý Thanh Sơn làm chưởng quầy đẩy việc, giao tất cả cho Hoa Thừa Tán, tự mình quay lại Liên Nhạc sơn mạch.
Soạt một cái mở Thanh Châu Phương Thốn đồ ra, sau đó nhằm vào Thanh Hà phủ nho nhỏ.
Lý Thanh Sơn bắt đầu tiến hành tuyển chọn, chọn ra một nơi thích hợp để kiến tạo Thủy phủ. Ánh mắt của hắn đầu tiên rơi vào một con sông lớn uốn lượn như rồng, xuyên qua cả Thanh Hà phủ.
Tuy nói là “nho nhỏ”, nhưng diện tích của Thanh Hà phủ còn lớn hơn cả vùng Giang Nam ở tiền thế của Lý Thanh Sơn. Mà con sông Thanh Hà này cũng có thể so được với những con sông lớn như Trường Giang Hoàng Hà.
Thanh Hà, khởi nguồn ở Thương Mang sơn mạch, độ dài vượt qua vạn dặm, lưu vực có thể đạt đến trên trăm vạn kilomet vuông. Nếu có thể luyện hóa nố, bất kể là tu hành hay là đấu pháp, đều đáng được xưng là như có thần trợ giúp.
Dù là gặp phải tu sĩ Kim Đan, Lý Thanh Sơn cũng tự tin có thể chiếm thế thượng phong.
Chẳng qua, Lý Thanh Sơn cầm Thủy thần ấn ra nhìn một chút, căn cứ vào những thư tịch hắn đã xem qua.
Thần ấn đại khái chia làm hai loại, nhưng chất lượng lại khác nhau một trời một vực. Luyện hóa một con sông nhỏ cũng có thể ngưng tụ ra Thủy thần ấn, nhưng lại không thể dung nạp một con sông lớn. Chỉ có lấy sông nhỏ làm căn cơ, không ngừng phát triển lớn lên.
Không biết là Thủy thần ấn này có thể dung nạp sông Thanh Hà hay không, nếu luyện hóa xong cuối cùng lại không thể dung nạp, vậy thì rõ là buồn cười. Dù sao hiện tại ta cũng không có đối thủ cạnh tranh, vẫn nên tuần tự tiến lên, từ từ tính tiếp đi!
Trước tiên chọn một vùng nước, bắt đầu từ nhánh sông đi!