Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 971 - Chương 974: Như Ý Quận

Chương 974: Như Ý Quận

Lý Thanh Sơn mừng rỡ trong lòng, lập tức dấn thân vào tựa như việc nghĩa chẳng từ nan, độ to lớn của dòng sông dưới lòng đất này lại càng vượt qua bất kỳ dòng sông nào mà hắn từng luyện hóa, e ràng phai hao phí một phen tâm tư và sức lực thì mới có thể luyện hóa nó được.

Thế nhưng một khi luyện hóa thì chính là tạo ra mối liên hệ giữa hai mảnh lãnh địa, như thế căn cơ ở Thanh Hà phủ của hắn lại càng vững chắc.

Trong Thanh Tiểu động phủ, Lý Thanh Sơn đứng dậy, gật đầu với Tiểu An rồi bước ra khỏi động phủ.

Đến lúc bản tôn ra tay rồi.

Đến cùng thì phân thân cũng chỉ có một phần yêu khí của hắn, hơn nữa cũng không có thần uy của linh quy, vào lúc hắn tập trung tinh thần tu hành thì dùng thân để kiệm thời gian cũng không tệ lắm, nhưng những vấn đề quan trọng thì phải tự tay giải quyết, cũng thuận tiện hơn,Hơn nữa cũng đến lúc về lại dưới lòng đất để thăm dò tình huống, xem đại nghiệp thống nhất của Dạ Lưu Tô được tiến hành ra sao rồi.

Cá cóc Hắc Thủy vẫn còn đang tự do bơi qua bơi lại và chậm rãi tu hành theo tốc độ của yêu quái ở trong chiếc hồ sâu dưới lòng đất của hắn.

Có lẽ sau mười năm hoặc trăm năm sau thì hắn cũng sẽ trở thành một yêu tướng lợi hại, có điều hiện tại hắn vẫn là một yêu quái nhỏ yếu nhất thôi.

Ở trong bầy yêu dưới lòng đất, có lẽ yêu quái trong lãnh địa của Lý Thanh Sơn là may mắn nhất, vì chúng có thể bình yên vượt qua trận chiến tranh có khả năng nguy hiểm đến tính mạng này.

Cá cóc Hắc Thủy bỗng cảm nhận được một luồng yêu khí mạnh mẽ không thể chống lại đang hòa vào trong thủy vực của mình, dòng nước vốn có thể bị điều động một cách tự do, vào lúc này lại biến thành một lao tù đình trệ.

Trong làn nước đen, hai điểm xanh thẳm sáng lên, thấp thoáng thấy được một con linh quy đang trườn đến, hai điểm sáng xanh chính là mắt của linh quy.

Rõ ràng nó gánh vác cả chiếc mai rùa khổng lồ nhưng động tác vẫn tràn ngập vẻ đẹp nhẹ nhàng tao nhã, dường như là một điệu múa ở trên bầu trời.

Ngoài yêu khí khổng lồ theo trực quan thì còn có một loại khí tức không thể nói thành lời truyền đến, đó là mùi của thần thánh.

Tựa như quân vương đi dò xét lãnh địa, thần linh định rõ thần quốc vậy.

Đến mức mà bất kể dòng nước chảy xiết cỡ nào thì cũng yên ả lắng xuống tựa như ánh mắt của hắn vậy.

Nhưng khi trườn đến gần thì huyễn ảnh linh quy cũng tan đi, để lộ ra thân hình chân chính của Lý Thanh Sơn.

Bản thể của Lý Thanh Sơn đi tới bên dưới Nguyệt Đình hồ, vừa mới bắt đầu luyện hóa con sông này thì đã cảm nhận ung dung một cách dị thường.

Càng đi xuống thì thế nước của con sống dưới lòng đất này lại càng lớn, hơn nữa còn là kiểu luyện hóa khai tịch, cảm giác ung dung tựa như phân thân luyện hóa một dòng sông nhỏ vậy.

Tốc độ khi phân thân của hắn luyện hóa đã đủ để người ta hít khói, nếu mọi người chứng kiến hiệu suất của bản thể thì e rằng sợ trợn mắt ngoác miệng.

Mà vào lúc này, Ở thành của Như Ý quận quả thật có một đám người đang biểu cảm kinh ngạc.

Một tấm địa đồ phát sáng to lớn tràn ngập trên vách tường, trên đó không có thành quách mà chỉ có cảnh tượng núi sông.

Các dãy núi chập trùng, những dòng sông kéo dài, tựa như cự long dây dưa đan xen ở trên mặt đất, đầu đuôi dính lấy nhau mà lại không loạn chút nào, ẩn chứa vẻ đẹp tự nhiên.

Dòng sông xanh biếc nhưng có một mảnh khu vực nhỏ bị nhuộm thành màu đỏ tươi.

Nhìn hình dạng thì thấy đó là tranh vẽ Nguyệt Đình hồ và thủy mạch xung quanh.

“Hầu gia, đây là cảnh tượng mà Thanh Châu đỉnh truyền đến.

Nguyệt Ma, à không, Bắc Nguyệt, tốc độ luyện hóa thủy mạch của hắn bỗng nhanh hơn.

”Một ông lão bẩm báo.

Như Ý Hậu vẫn đội cao quan trên đầu, người mặc y phục màu tím, chỉ là vẻ mặt tựa cười mà không phải cười cùng với vẻ lạnh lùng kia lại biến thành sự thận trọng, thậm chí là cảnh giác.

Màu đỏ tươi lan tràn kia tựa như mụn độc ở trên người hắn, đúng vậy, Như Ý quận này là lãnh địa mà gia tộc hắn truyền thừa mấy ngàn năm, tựa như một phần thân thể của hắn.

Yêu ma làm loạn thì hắn cũng không để ý, bất kể có bao nhiêu phàm nhân hay tu hành giả chết đi thì hắn cũng không để trong lòng.

Thế nhưng luyện hóa núi sông như thế, tự xưng là thần linh thì là trực tiếp khiêu khích quyền uy của hắn.

Tay phải trong ống tay áo rộng lớn của Như Ý Hậu nắm thành nắm đấm, có một loại kích động muốn ra cửa ngay lập tức và đi thẳng đến Thanh Hà phủ để chém giết.

Thậm chí hoàn toàn không cần hắn tự mình ra tay, chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, điều động ba đến sáu vị tu sĩ Kim Đan cũng thành vấn đề.

Tu sĩ Kim đan đảm đương khách khanh ở Hầu phủ hấn cũng có tận ba người.

Thế nhưng hắn không thể làm vậy, tuy hắn không phải quân cờ nhưng cũng chỉ đành làm khán giả, đừng nói quân cờ lộn xộn trên bàn cờ này, chỉ riêng bốn chỉ “xem cờ không nói” cũng là điều cơ bản rồi.

“Hai vị thấy việc này thế nào?”Như Ý Hậu ngoái đầu nhìn lại, có hai người đang đứng ngang hàng bên cạnh hắn.

Bình Luận (0)
Comment