Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 980 - Chương 983: Gặp Lại

Chương 983: Gặp Lại

Đôi môi đỏ tươi của La Ti Chu hậu cũng biến thành màu đen như quần áo, khí chất vẫn lạnh lùng cao quý như trước, nhưng hoàn toàn không còn ác ý thâm trầm của quá khứ nữa, vẻ mặt của nàng bình tĩnh mà lãnh đạm, chỉ có nhìn vào đôi mắt đen nhánh của nàng mới có thể nhìn ra vẻ khát máu cùng tàn nhẫn.

Chỉ cần chạm phải ánh mắt kia một lần thôi là Lý Thanh Sơn liền biết, đừng trông mong nàng sẽ phạm phải bất kỳ sai lầm chiến thuật nào nữa, nàng đã trở về là kẻ săn mồi bình tĩnh dệt lưới trời sinh kia rồi.

Từng sợi tơ nhện tung hoành đan xen, xuyên qua động quật to lớn, có sợi to lớn như một sợi dây thừng, có sợi lại mảnh khảnh khó mà dùng mắt thường phân biệt.

Thoạt nhìn có vẻ lộn xộn, nhưng thưởng thức cẩn thận thì chúng đối xứng lẫn nhau, bù đắp cho nhau, tạo thành một khung mạng nhện hình lập thể, mang theo vẻ đẹp hình học.

Cùng lúc đó, La Ti Chu hậu cũng nhìn Lý Thanh Sơn, nhìn con mồi lớn nhất mà nàng từng gặp.

Hắn chỉ nhẹ nhàng đứng ở nơi đó đã toát ra một loại khí phách như hùng sơn liên tiếp, biển rộng mênh mang.

Không còn gì để nghi ngờ, hắn đã trở nên mạnh mẽ hơn trước đây rồi, hơn nữa tốc độ phát triển còn nhanh đến kinh ngạc.

Đối với yêu quái, thời gian vốn là thứ cực kỳ dễ dàng vượt qua, hắn lại cứ như đang bắt lấy từng phút từng giây để trở nên mạnh mẽ hơn, thứ khiến nàng càng kinh tâm hơn cả thực lực hiện tại của hắn chính là tốc độ tiến bộ này.

Nếu như không thể thừa dịp vũ dực của hắn còn chưa cứng cáp mà bắt hắn, một ngày nào đó, hắn sẽ giống như chim chóc vùng vẫy ra khỏi mạng nhện rồi bay về phía trời cao.

Cuối cùng ngươi cũng tới.

” Lý Thanh Sơn cười nói: “Nương nó ơi, bộ trang phục này đẹp thật đấy, tin chắc rằng chút nữa khi ta xé rách thứ này thì sẽ càng thú vị hơn nữa.

” “Ta chờ ngươi đấy!”La Ti Chu hậu mỉm cười xinh đẹp sau khi nhện, giống như chim trấm trong truyền thuyết, lộng lẫy mà hàm chứa kịch độc.

“Ngươi không lo rằng đến khi chúng ta chiến đấu sẽ phá huỷ nơi này sao? Đây chính là nơi Dạ Du Nhân đổ bao nhiêu tâm huyết mới xây được cho ngươi đấy.

”Lý Thanh Sơn chỉ vào Chu Võng thành phía sau nàng, sau khi Dạ Lưu Tô thống nhất Dạ Du Nhân tộc, đấu trường chuyên dùng để mua vui cho La Ti Chu hậu cũng trở nên hoang vắng, biến thành một toà tử thành.

“Đó chỉ là một món đồ chơi nhàm chán mà thôi, ngươi còn muốn nói mấy lời vô nghĩa nữa không? Bắc Nguyệt!”La Ti Chu hậu không bao giờ cố gắng hiểu nghệ thuật và tác phẩm điêu khắc của Dạ Du Nhân, đối với nàng, một toà thành đẹp đẽ tráng lệ như vậy cũng chẳng khác gì một hang động trống rỗng.

Chỉ là tiện cho nàng từ trên cao quan sát đám Dạ Du Nhân tàn sát lẫn nhau.

Hơn nữa chỉ cần nàng muốn lại có thể khiến Dạ Du Nhân làm xây thêm trăm toà thành nữa.

“Ta tới rồi, ta muốn làm lại.

”Lý Thanh Sơn nhe răng cười ha hả.

Nói một nửa, hắn bỗng nhiên dừng lại, nghĩ đến Tiểu An đương ẩn nấp trong bóng tối, e rằng chẳng có kẻ nào có thể đối đãi với Tiểu An đã hoá thành một bộ bạch cốt như đối đãi với một thiếu nữ bình thường, mà hắn lại nghĩ rằng không nên nói lời thô tục trước mặt nàng.

Chẳng qua Lý Thanh Sơn sẽ chẳng ngu ngốc tới mức tự chui đầu vào lưới, La Ti Chu hậu lựa chọn khai chiến với hắn ở nơi này vừa hay hợp với ý của hắn, bởi vì dưới chân hắn chính là điểm cuối của một dòng sông ngầm.

Bởi vì quá gần với Chu Võng thành nên hắn không muốn động tới La Ti Chu hậu quá sớm, cho nên vẫn mãi vẫn không luyện hoá nó.

Nhưng lần này đến vốn là vì muốn phân một trận thắng bại với nàng nên đương nhiên hắn cũng không còn băn khoăn chuyện này nữa.

Thác nước đột nhiên ngừng đổ xuống, hồng thuỷ cuồn cuộn không ngừng gầm thét cuồn cuộn ở phía sau Lý Thanh Sơn, mực nước không ngừng dâng cao, cho đến khi tràn ngập toàn bộ động quật, áp lực mà làn nước ôn hoà gây ra vượt xa tưởng tượng của người bình thường, xung quanh động quật nứt ra, nhưng lại không có một giọt nước nào có thể lướt qua đầu vai Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn khoanh tay, thân ảnh cao ngất sừng sững phảng phất như một con đập ngăn sông, yêu khí cuồn cuộn tràn ngập trong dòng sông phía sau hắn, giống như thuần phục dã thú, thuần phục con sông lớn này.

Sắc mặt La Ti Chu hậu dần trở nên nghiêm trọng, nàng biết không thể mặc cho Lý Thanh Sơn tiếp tục tích tụ lực lượng được nữa.

Toà tháp dưới chân nàng ầm ầm sụp đổ, nàng đã vượt qua khoảng cách ngàn trượng, đi tới trước mặt Lý Thanh Sơn, tay phải run lên, một cây roi màu đen vươn ra, nhờ được nàng tiếp thêm lực lượng cùng yêu khí nên nó bất ngờ sống lại, tựa như một con hắc long vùng vẫy mạnh mẽ, gào thét lao về phía Lý Thanh Sơn.

“Thế mà nàng lại sử dụng vũ khí!” Lý Thanh Sơn nhướng mày, không dám khinh thường.

Yêu tu mạnh nhất chính là bản thân nó, với thực lực của La Ti Chu hậu, uy lực của một trảo một cắn tuỳ ý cũng đã vượt xa uy lực của pháp khí bình thường.

Mà nàng lại từ bỏ việc dùng nanh vuốt cùng chân nhọn trời sinh của mình, bản thân đã nói rõ một số vấn đề, nhìn qua cây roi này hình như cũng được bện từ tơ nhện, đây cũng là điều rất bình thường, tuy rằng yêu quái có thể dùng yêu khí luyện hóa linh khí pháp khí của nhân loại, nhưng thường thì những thứ đó sẽ không thích hợp với phương thức chiến đấu của yêu quái, ngược lại còn ảnh hưởng đến khả năng phát huy thực lực của bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment