Nàng nâng cánh tay còn lại lên chắn ở quỹ tích của Linh Quy Yêu Đan, chỉ cần ngăn cản qua một chút, thậm chí nàng có thể mượn lực kéo ra khoảng cách xa hơn.
Đến lúc đó, bất luận thủy thần của Lý Thanh Sơn có tài cán thế nào cũng chẳng sao cả.
Nàng có vô số cách để giết một kẻ thù không thể phản kháng.
Cách ứng biến này của Chu Hậu La Ti có thể nói là khá nhanh chóng.
Chỉ dựa vào chút suy tính này, có thể thấy nàng hoàn toàn khôi phục bản năng mạnh mẽ của một thợ săn.
Nhưng diễn biến của mọi thứ lại không được như nàng dự đoán.
Đầu tiên, nàng đã quá xem thường uy lực của một viên Linh Quy Yêu Đan này.
Có một câu rằng “Nước chảy đá mòn", Linh Quy Yêu Đan chỉ là một giọt nước thế nhưng phía sau nó lại sông rộng hồ lớn bao la vô hạn đã đổ tất cả sức mạnh vào trong giọt nước này.
Trong khoảnh khắc chạm vào lòng bàn tay nàng thì hơi dừng lại, nó xuyên qua, đập vào ngực nàng.
Ánh mắt của Chu Hậu La Ti lộ ra vẻ khó tin, bộ quần áo bó sát màu đen trên ngực nàng bị xé tan tành, da thịt màu xám bạc cũng lõm xuống thật sâu, máu tươi bắn tung tóe.
Rầm ! Chu Hậu La Ti giống như một quả bóng bị đánh bay, bắn ra thật xa.
Leng keng ! Dưới sự va chạm của nàng, mạng nhện giăng đầy trong động quật tựa như dây đàn đứt đoạn.
Ngăn cản mấy tầng vẫn mạnh mẽ va chạm vào Chu Võng thành, đầu tiên là một tòa tháp lâu bị đụng cho tan nát, thế nhưng lực vẫn không giảm, nàng liên tiếp đụng sập hơn mười vách tường cùng một cây trụ điện cao lớn mới nặng nề ngã xuống, lúc này đau đớn mới truyền đến, nàng phun ra một ngụm máu tươi.
Lý Thanh Sơn thầm nghĩ thật đáng tiếc, nếu có thể trực tiếp đánh trúng bản thể của nàng thì nhất định có thể tạo ra thương tổn cực lớn.
Thậm chí có thể trực tiếp xuyên thủng nàng.
Nhưng xuyên qua bàn tay của nàng cũng tương đương với việc xuyên qua hai tầng độc y do tơ nhện bện thành, cuối cùng mới đánh trúng nàng, còn có những tầng mạng nhện đỡ lấy giảm lực mới giúp cho thương thế của nàng giảm xuống mức thấp nhất.
Linh Quy Yêu Đan bắn ngược trở về.
Lý Thanh Sơn thuận thế nuốt Linh Quy Yêu Đan vào lại phát hiện trên Linh Quy Yêu Đan cũng nhiễm một tầng độc tố màu đen, chẳng qua linh quang chợt lóe đã lập tức giải trừ độc tố.
Mặc dù độc tố này của nàng có thể tẩm nhiễm Linh Quy Huyền Giáp, nhưng lại chẳng có bao nhiêu tác động với Linh Quy Yêu Đan này.
Mà Lý Thanh Sơn bị roi độc kéo theo, đương nhiên cũng là thân bất do kỷ mà đi vào trong Chu Võng thành, hắn đánh giá bốn phía một phen, đây rõ ràng là ở trong tẩm cung của nàng, cái giường lớn Hắc Diệu Thạch giăng đầy màn trướng kia ở phía trước không xa.
Lý Thanh Sơn cười ha hả nói: "Nương nó à, đây xem như chúng ta cùng quay về chốn cũ đấy.
” Chu Hậu La Ti đứng lên, quần áo bó sát trên ngực không ngừng mắc lại, toan tính khôi phục, nhưng hiển nhiên không đơn giản như vậy, tốn cả nửa ngày cũng chỉ miễn cưỡng kéo lại cùng một chỗ, khó nén được bộ ngực đầy đặn.
Đôi mắt của nàng đã hoàn toàn không còn bất kỳ cảm xúc nào giống con người nữa, đồng tử co lại như hai cây kim, gắt gao nhìn chằm chằm Lý Thanh Sơn, nàng nói với chất giọng khàn khàn sắc bén như dùng móng tay cào vào thủy tinh: "Tại sao ngươi vẫn chưa chết?" Lượng độc tố mà nàng rót vào hắn đủ để đồ sát cả trăm toà thành, thế mà hắn còn cười được.
“Ha ha, ta còn muốn nhìn hài tử của chúng ta ra đời nữa mà!” Dưới tầng tầng lớp lớp mạng nhện quấn quanh, rõ ràng trong tay Lý Thanh Sơn đã cầm thanh Ẩm Trấm đao, chuôi đao như mỏ chim diệc đâm vào trong roi độc, hút độc tố.
Chẳng qua sau khi hấp thu độc tố này, ngay cả Ẩm Trấm đao này cũng bị nhuộm thành màu đen, linh khí cùng phù văn bên trên cũng nhanh chóng bị ăn mòn sạch sẽ, bước theo vết xe đổ của Cầm Long Xoa, nhưng lại chậm hơn một chút.
Chu Hậu La Ti cảm giác được sự khác thường, quất roi độc trở về, chỉ thấy phía trên roi độc đã hiện ra một màu trắng tinh nguyên bản của tơ nhện, nàng nhướng mày, mỗi một giọt nọc độc ngưng luyện này không biết đã hao tổn bao nhiêu là thời gian và tinh lực của nàng, vốn chỉ muốn tùy tiện thi triển một phần khiến hắn đau khổ, chỉ không ngờ hắn lại khó chơi như vậy.
"Ngươi nghe xem, nơi này sắp bị nước nhấn chìm, nếu ngươi có sát chiêu gì thì vẫn nên mau chóng thi triển đi thôi, nếu không ta sẽ ra tay đấy.
"Lúc này, tiếng sóng cả mãnh liệt truyền đến từ bốn phương tám hướng, sông lớn chảy xiết lao vào quật động ở Chu Võng thành, trong khoảnh khắc chạm phải nham thạch nóng chảy thì bốc lên khói trắng cuồn cuộn.
Chu Hậu La Ti chợt vung roi độc thẳng tắp, bày ra một động tác cực kỳ quen thuộc với Lý Thanh Sơn, nàng nhắm ngay đầu Lý Thanh Sơn.
"Ta sẽ đưa ngươi đi gặp Diêm Vương!" Nàng cất bước về phía trước, trường thương đột kích giống như một đạo quang mang thẳng tắp màu đen, nhắm về phía Lý Thanh Sơn đang không thể nhúc nhích.
“Nằm mơ đi!”Cuồng phong bay lên, Phong Thần Vũ Dực tự do giãn ra.
Nó cũng không phải là cánh chim thực sự, mà do yêu khí ngưng kết thành, tuy rằng không thể dùng lực để thoát khỏi tơ nhện quấn quanh, nhưng tơ nhện lại không ngăn cản hắn dùng yêu khí, thi triển thiên phú thần thông.